Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 592: Cầm tới hồ sơ, mê ảnh trùng điệp! (length: 8624)

Trong trục thang máy không hề có oan hồn nào cả!
Sao có thể được.
Người sau khi chết, trong vòng bốn mươi chín ngày, nhân hồn cơ bản đều sẽ ở lại tại chỗ, đây chính là lý do dân gian nói, người nhà sau khi qua đời, thỉnh thoảng có thể gặp lại bóng dáng người thân.
Chờ qua bốn mươi chín ngày sau, trừ khi nơi người chết tử vong phong thủy đặc thù, hoặc là có oán hận đặc biệt, mới có thể lưu lại lâu dài ở nơi tử vong, cuối cùng hóa thành ác quỷ lệ quỷ.
Chuyện như này cũng không phổ biến, nhất là trong thời đại thái bình thịnh thế.
Nhạc Đông nhớ tới lời Long Bà vừa nói, hỏi 'mệ bà', người dẫn vong, đây cũng là một nghề trong Huyền Môn, thuộc hạ cửu lưu vớt âm hồn, cùng Nhạc Đông và đám thợ làm vàng mã cũng không khác nhau là mấy.
Trong đạo môn, đây là nghề không chính thống.
Ông chủ khách sạn muốn tìm 'mệ bà' đến chiêu hồn, sau đó cùng con gái nói chuyện vài câu, thế nhưng Long Bà căn bản không nhận thấy được hồn của cô gái đã chết, có chút thú vị!
Nhạc Đông thu tầm mắt, ngẩng đầu nhìn thang máy đang lên xuống trong trục, trực tiếp hỏi Mã Linh Nhi: "Bọn họ làm sao rơi xuống trục thang máy?"
Bây giờ thang máy, thường đều kín, việc này làm Nhạc Đông có chút ngoài ý muốn, chẳng lẽ những người này mở cửa trục thang máy, sau đó trực tiếp nhảy xuống?
Mã Linh Nhi nhìn xung quanh, khi thấy Hà bá đang nói chuyện phiếm với Long Bà, không chú ý bên này, bèn nhỏ giọng nói với Nhạc Đông: "Chuyện này thật sự rất tà, người của đội trọng án đã đến điều tra, cửa thang máy không hề có hư hại, những người chết trong trục thang máy không phải là do rơi từ trên cao xuống mà chết, mà là trực tiếp xuất hiện bên trong, sau đó ngạt thở chết."
"Ừ! ! !"
Nhạc Đông vô ý thức ừ một tiếng, quỷ quái như vậy?
Càng kỳ dị, khả năng do người làm lại càng lớn.
Với Nhạc Đông, trên đời này không có vụ phạm tội hoàn hảo, cho dù là dùng thủ đoạn của Huyền Môn, trước mặt hắn vẫn có thể nhìn ra đầu mối.
Trước mắt, khả năng người của Huyền Môn ra tay rất lớn.
Mỗi năm chết một cô gái, mỗi năm đều chết vào ngày 11 tháng 7, lại cùng một chỗ, người này đang muốn luyện chế cái gì sao?
Nhạc Đông nói với Mã Linh Nhi: "Ta muốn đến đội trọng án xem, ngươi có người quen trong đội trọng án không?"
Mã Linh Nhi lắc đầu, cô giải thích: "Bên Tướng Giang, nếu muốn xem thi thể, hoặc là người thân dẫn đi, hoặc là luật sư, còn có chính là người của đội trọng án, mới có thể xin kiểm tra, à phải, cũng không biết thi thể cô gái còn ở đó không, có lẽ đã hỏa táng cũng nên, ta gọi điện thoại cho ông chủ khách sạn hỏi xem."
Nhạc Đông khoát tay, thôi đừng xát muối vào vết thương của người chết làm gì, đi xem nghiệm thi hoặc tư liệu vụ án với Nhạc Đông cũng không khó, Nhạc Đông nghĩ nghĩ, trực tiếp gọi cho Kỳ Minh.
Kỳ Minh bắt máy rất nhanh.
"Nhạc cục, tìm ta có việc gì không?"
Nhạc Đông không khách sáo nói với Kỳ Minh: "Ta phát hiện một vụ kỳ án ở Tướng Giang, ngươi giúp ta liên hệ đội trọng án bên đó, ta muốn xem tư liệu vụ án của người chết."
Kỳ Minh không nói hai lời trực tiếp đồng ý, nói đồng ý cũng coi như xong, hắn còn ra vẻ mặt vẻ hân hoan, Kỳ Linh bĩu môi: "Anh, đây không phải tác phong thường ngày của anh mà, bình thường anh mắt cao hơn đầu, cục trưởng sai khiến anh như vậy, anh đã gân cổ cãi rồi."
"Câm miệng cho ta, không nói thì ai bảo ngươi câm."
"Em nói thật đó, nếu mông anh mà có đuôi thì chắc cũng vẫy tít mù rồi."
Kỳ Minh: "..."
Thằng em này có thể bỏ được không đây? ? ?
Hoa Tiểu Song ghen ghét nói: "Hai anh em nhà mấy người mau đi đi, lão đại bây giờ trong mắt không có ta nữa rồi, trước kia ta còn là Điềm Điềm nhỏ bé của hắn, bây giờ tốt rồi, có thêm hai anh em mấy người, ta thành vợ lẽ mất rồi!"
"Hai người các ngươi im miệng cho ta!"
Vừa dứt lời, Triệu Tự Bàng từ trong gương nhảy ra, hắn mặc một thân cổn phục đen, mang kiếm, thêm việc hắn vừa làm thịt Tiểu Bản Tử còn vương huyết khí, cả người toát lên khí thế hung hăng đáng sợ.
Hắn vừa ra liền nhìn xung quanh, thấy ngay Hoa Tiểu Song.
Không nói hai lời, đi lên tóm cổ áo hắn.
"Trả tiền! ! !"
Hoa Tiểu Song: "..."
Tính tình người anh em này càng ngày càng nóng nảy, hắn bắt đầu hoài niệm Triệu Tự Bàng không mặc cổn phục, dù sao tên đó dễ nói, với lại không động tay động chân, còn Triệu Tự Bàng chủ đạo hiện giờ lại không tốt tính vậy, tên này mà nóng lên, giết người cũng có thể.
Hoa Tiểu Song bất đắc dĩ: "Cho số tài khoản, hoặc tôi quét mã trả!"
"Quét mã trả tiền, đó là cái gì?"
"Là mã hai chiều!"
"Ta quét chân bà ngươi, ta muốn tiền mặt, loại tiền bốn ông cụ, có biết không, ngươi dám lừa ta, trẫm cho mấy ngày nữa thịt ngươi."
Hoa Tiểu Song suýt tắt thở, hắn tránh khỏi tay Triệu Tự Bàng, ho khan một hồi lâu, lúc này mới thở nổi.
"Đại ca, bây giờ là niên đại nào rồi, ai còn dùng tiền bốn ông cụ nữa!"
"Ta không cần biết, ta chỉ nhận loại đó!"
Hoa Tiểu Song muốn khóc, đồ đó tìm ở đâu ra đây, cho dù có cất giữ, cũng không ai giữ nhiều thế đâu, vốn dĩ hắn còn cảm thấy mình bỏ 10 vạn tệ để Quỷ Vương làm việc cũng ngon đấy chứ, hiện tại hắn đã biết mình đúng là tự lấy đá đập chân mình.
Thương Tùng đạo trưởng cười nhạo ra tiếng.
"Đáng đời!"
"Ngươi cười cái gì, trẫm buồn cười lắm sao? Có tin trẫm tru ngươi cửu tộc không!"
Thương Tùng đạo trưởng: "Ha ha. . . Ặc! ! !"
Tính khí người anh em này lớn thật, mấu chốt là tên này nổi điên lên, bọn họ cũng phải chịu.
Thương Tùng chợt nhớ tới Nhạc Đông, nếu có hắn ở đây, người anh em này chắc chắn sẽ bị thu phục ngoan ngoãn.
Đúng lúc Triệu Tự Bàng đang làm loạn đòi tiền, Trấn Uyên Thần Quy trong vạc đá Thiên Xu vị, dường như bị làm ồn đến, tứ chi lóp bốp, sau đó từ trong vạc đá thò đầu ra nhìn.
Triệu Tự Bàng đang hăng hái giống như gặp ma, lập tức im miệng.
Trấn Uyên Thần Quy mắt nhỏ chớp chớp, dường như muốn nói ngươi biết điều đấy.
Hoa Tiểu Song thấy thế liền mừng rỡ, vội chạy tới cạnh Trấn Uyên Thần Quy.
"À kia, Triệu Tự Bàng đúng không, tiền thì ta sẽ cho, nhưng phải dùng tiền thời đại này, ngươi hiểu không? Nếu ngươi không hiểu thì cùng thú cưng của lão đại ta tâm sự."
Trấn Uyên Thần Quy liếc Hoa Tiểu Song một cái rất nhân tính, lập tức ra vẻ như bảo Triệu Tự Bàng: "Coi đó mà làm", rồi trơn tuột rút về vạc đá.
Trấn Uyên Thần Quy vừa đi, mắt Hoa Tiểu Song tròn xoe trong chốc lát!
Mẹ nó, không ai chơi kiểu hố người như vậy! ! !
Triệu Tự Bàng với vẻ mặt bất hảo nhìn về phía Hoa Tiểu Song, Hoa Tiểu Song cười nói: "À cái đó, Triệu đại đế, nghe ta giải thích đã, nghe ta. . ."
Tiếp theo chính là một tràng tiếng kêu thảm thiết!
Thương Tùng đạo trưởng cùng Kỳ Minh và mọi người đồng loạt ngoảnh mặt sang hướng khác.
Nơi này chẳng có gì xảy ra cả, bọn họ tuyệt đối không thấy một Quỷ Vương đang đánh Hoa Tiểu Song.
...
Sau khi Kỳ Minh liên hệ, bên Tướng Giang nhanh chóng phái người tự mình mang tư liệu đến khách sạn Khải Thụy.
Vụ án này, phương diện trị an Tướng Giang vốn đã rất đau đầu, mười một năm chết mười một người, ai cũng cùng kiểu chết, cùng thời gian chết, quá mức tà dị, đội trọng án Tướng Giang không có chút đầu mối, phá án không nổi, chỉ có thể gác lại vụ án.
Khi bọn họ nghe Nhạc Đông đến chủ động để ý vụ án, cấp cao trị an Tướng Giang vui mừng khôn xiết.
Là cấp cao, họ cũng đã nghe danh tiếng phá án thần kỳ của Nhạc Đông, bọn họ ước gì Nhạc Đông có thể giúp phá án, do đó, vừa nhận điện thoại, liền phái người mang hồ sơ đến.
Nhạc Đông lật từng trang hồ sơ dày cộp, bắt đầu từ từ xem xét...
Bạn cần đăng nhập để bình luận