Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 201: Âm Cổ Mạn Đồng! Hại người một nhà tà ác thủ đoạn! (length: 7924)

Từ khi chuyện Tiểu Bảo bị lừa bán xảy ra, Tô Minh Diễm luôn ở trong trang viên chăm sóc con, không hề đi đâu.
Nàng cẩn thận nghĩ lại, dù mình không đi ra ngoài, nhưng có người đến thăm.
Một vài phu nhân nhà giàu nghe tin Tiểu Bảo được tìm về thì khóc lóc, vì nịnh bợ nhà Đường, họ mang đến rất nhiều đồ kỳ lạ, chẳng lẽ vấn đề nằm ở chỗ những đồ vật đó?
Khi Nhạc Đông hỏi ý, Tô Minh Diễm nhớ lại chuyện này liền kể ra.
Nhạc Đông gật đầu, khả năng này có thể xảy ra.
Hắn nói: “Đưa ta đi xem thử.”
Tô Minh Diễm, Nhạc Đông và Đường Chí Cương cùng nhau đi đến phòng chứa đồ.
Chưa vào đến cửa, Nhạc Đông đã cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo truyền đến.
Nhạc Đông nhíu mày, oán khí này rất nặng.
Tô Minh Diễm vừa mở cửa định bước vào thì Nhạc Đông lên tiếng: “Tẩu tử đừng vào, oán khí ở đây nặng lắm, tẩu tử vào sẽ tổn hại sức khỏe.”
“Oán khí?” Đường Chí Cương vô thức nhíu mày, sao trong nhà mình lại có thứ này được.
Nhạc Đông để Đường Chí Cương và Tô Minh Diễm ở bên ngoài phòng chứa đồ, một mình hắn đi vào.
Trong phòng chất đầy các loại đồ cổ, có đồ sứ Thanh Hoa, có đồ đồng thời Chính Đức, nhìn đâu cũng thấy những món đồ giá trị không nhỏ.
Nhạc Đông đảo mắt một vòng, cuối cùng dừng lại ở một góc khuất, nơi có một bức tượng đồng tử màu vàng.
Nguồn gốc oán khí là đây, bức tượng đồng tử màu vàng.
Nhạc Đông tiến lại gần hơn, nhìn kỹ bức tượng, trong nháy mắt hắn đã hiểu ra.
Đây là tiểu thuật của Xiêm La.
Cổ Mạn Đồng!
Hay còn gọi là nuôi tiểu quỷ.
Cổ Mạn Đồng lại chia làm hai loại âm và dương.
Dương Cổ Mạn Đồng được làm từ tượng của cao tăng Xiêm La, họ dùng lòng từ bi và pháp lực triệu hồi linh hồn những đứa trẻ chết yểu vào tượng, sau đó dùng kinh văn gia trì và cúng tế sớm tối để tạo ra Cổ Mạn Đồng.
Loại Cổ Mạn Đồng này mang tính thiện, nó che chở người cúng bái và mang đến may mắn cho họ.
Trái ngược với Dương Cổ Mạn Đồng là Âm Cổ Mạn Đồng.
Loại này do thuật sĩ dùng tà pháp chế tạo.
Chúng được làm từ xác trẻ sơ sinh.
Trong quá trình chế tạo, họ sẽ vẽ phù văn đặc biệt lên xác trẻ, sau đó dùng lửa nướng xác trẻ thành thây khô, rồi dùng bùn xác, dầu xác bôi lên, tạo thành Cổ Mạn Đồng.
Cách này cực kỳ âm tà, ngay cả dầu xác cũng được nướng ra từ xác phụ nữ có thai sau khi chết, dùng nến đốt cổ thi thể để lấy dầu...
Loại tà pháp này tạo ra Cổ Mạn Đồng, linh hồn trẻ sơ sinh bị giam cầm trong xác, không thể đầu thai, oán khí ngút trời, người cúng phải cẩn thận hầu hạ.
Nó có thể giúp người cúng nhanh chóng có được tài phú và quyền lực, thậm chí còn giúp họ hãm hại người khác, nhưng Âm Cổ Mạn Đồng phản phệ rất mạnh, chỉ cần người cúng xảy ra sơ suất, nó sẽ phản lại người đó, đến khi người đó tan cửa nát nhà.
Bức Cổ Mạn Đồng này rõ ràng là Âm Cổ Mạn Đồng, mời thứ này về đặt trong nhà mà chưa cúng bái...
Đây chẳng phải muốn Đường Chí Cương tan cửa nát nhà sao?
Thú vị đấy, có người muốn hại người.
Theo lý thuyết, Tô Minh Diễm không mời Cổ Mạn Đồng thì trên người sẽ không có oán khí, oán khí của Cổ Mạn Đồng chỉ nhằm vào người cúng bái thôi, nhưng Tô Minh Diễm lại có oán khí trên người.
Thật thú vị!
Nhạc Đông trực tiếp lấy một lá Trấn Tà Phù, dán lên đầu bức Cổ Mạn Đồng.
Oán khí lập tức bị đè ép xuống.
Cùng là Trấn Tà Phù, nhưng rất khó áp chế oán khí của Cổ Mạn Đồng, thứ này xét cho cùng là xem ai tu vi cao hơn.
Tu vi hiện tại của Nhạc Đông để vẽ ra Trấn Tà Phù dùng áp chế Cổ Mạn Đồng thì quá thừa sức.
Hắn cầm bức Cổ Mạn Đồng ra khỏi phòng chứa đồ.
Thấy Nhạc Đông ra ngoài, Đường Chí Cương liền hỏi: “Lão đệ, vấn đề rốt cuộc là ở đâu?”
Nhạc Đông giơ Cổ Mạn Đồng âm trên tay lên, nói với Đường Chí Cương và Tô Minh Diễm: “Là thứ này, đúng rồi tẩu tử, ai tặng cái này cho tẩu vậy?”
“Cái này à? Ta không nhớ rõ, để ta nghĩ kỹ xem, Nhạc Đông, đây chẳng phải là tượng đồng bình thường thôi sao?”
“Đây là Cổ Mạn Đồng!” Sắc mặt Đường Chí Cương lạnh xuống, hắn đi nam về bắc, làm ăn khắp Đông Nam Á, đương nhiên biết thứ này, nhưng Tô Minh Diễm ở nhà quanh năm, giao thiệp cũng đơn giản, sao biết đến chúng.
Nhạc Đông gật đầu, “Không những là Cổ Mạn Đồng, mà còn là Âm Cổ Mạn Đồng được làm từ xác hài nhi, nếu ta đoán không sai thì có người đã lấy trộm tóc của tẩu tử cùng ngày tháng năm sinh, cố tình mời Cổ Mạn Đồng đến, tẩu tử không biết lại đặt nó trong phòng chứa đồ mà không cúng bái.”
“Kết quả là, nhà các ngươi sẽ bị tiểu quỷ quấn lấy, cuối cùng tan cửa nát nhà.”
Lời vừa dứt, mặt Đường Chí Cương tái mét.
Thủ đoạn trên thương trường hắn thấy nhiều rồi, một vài thủ đoạn tàn ác hắn cũng đã dùng, nhưng hắn luôn có giới hạn của mình, tuyệt đối không hại đến người trong nhà.
Thế nhưng, lần này có người lại tính kế đến gia đình hắn, sao có thể nhịn được?
Hắn nhìn Nhạc Đông, đối với Nhạc Đông, hắn tuyệt đối tin tưởng, Nhạc Đông không cần dùng thủ đoạn để lấy lòng tin của hắn, sau đó mới trục lợi.
Người trẻ tuổi này đã cứu gia đình mình thêm một lần.
Đường Chí Cương nói với Nhạc Đông: “Lão đệ, lời cảm ơn không cần nói nhiều, ân tình này ta khắc cốt ghi tâm.”
“Chuyện nhỏ thôi, tẩu tử nên nghĩ lại xem, nếu người đứng sau không bị lôi ra thì hắn sẽ luôn rình mò các người từ trong bóng tối, tục ngữ có câu, có thể ngàn ngày làm trộm chứ không có ai ngàn ngày phòng trộm.”
Tô Minh Diễm gật đầu, lúc này nàng cũng đang rất tức giận.
Rốt cuộc là ai?
Phu nhân nhà họ Trương, hay là phu nhân nhà họ Vương?
Đường Chí Cương như nghĩ ra điều gì, hắn nhìn Nhạc Đông nói: “Ta nghe nói loại Cổ Mạn Đồng này mời thì dễ nhưng đưa đi rất khó, tẩu tử ta không sao chứ?”
Nhạc Đông tự tin cười nói: “Chuyện nhỏ, có Trấn Tà Phù của ta thì tiểu quỷ không có uy hiếp gì đâu.”
“Không thể giải quyết triệt để được sao?”
“Cũng không phải không thể, nhưng ta phát hiện ra một chuyện?”
“Nói nghe xem?”
“Ta phát hiện ra Cổ Mạn Đồng này không phải từ Thái Lan mang về, hơn nữa, xác đứa trẻ sơ sinh này cũng không phải người Thái, ta nghi ngờ có người làm Cổ Mạn Đồng ở Cửu Châu đại lục.”
“Ý ngươi là có thể liên quan đến án mạng?”
Nhạc Đông gật đầu nói: “Đường lão ca yên tâm, Cổ Mạn Đồng này ta sẽ mang đi, có ta ở đây thì không sao hết, trước mắt, tẩu tử hãy mau chóng nghĩ xem ai đã tặng cái này, tìm ra người đó mới có thể lần ra kẻ đứng sau.”
“Phải rồi, thời gian đưa Cổ Mạn Đồng này cũng không quá một tuần, nếu để lâu thì tẩu tử đã bị tiểu quỷ quấn lấy rồi.”
Một tuần sao?
Tô Minh Diễm cẩn thận nhớ lại.
Những ngày này có nhiều người đến tìm nàng, trong thời gian ngắn, nàng thật sự không nhớ nổi ai đã tặng.
Đường Chí Cương lại nói: “Phòng khách có lắp hệ thống an ninh, cứ xem camera là biết ngay thôi.”
Tô Minh Diễm thấy đúng là có lý.
Ba người đi về phòng khách, nửa đường Tô Minh Diễm đột nhiên nói: “Chẳng lẽ là nàng?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận