Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 784: Vừa vặn có chuyện tìm ngươi (length: 7798)

Mấy lần trước đến Tây Nam, đều là Bạch Trạch Vũ đến đón ta, lần này đổi người, chờ Nhạc Đông bước ra khỏi xe lửa thì, Kỳ Linh đã ở ngay cửa ra của nhà ga chờ hắn.
Phải nói rằng, hai anh em nhà họ Kỳ người nào người nấy đều có dáng vóc, có khuôn mặt, lại thêm cái khí chất ngạo nghễ đặc trưng của bọn họ, đứng ở đó rất thu hút ánh nhìn.
Một vài cô gái trẻ vô tình hay cố ý lượn lờ gần Kỳ Linh, thậm chí có cô còn lấy điện thoại ra, tự cổ vũ bản thân, muốn tiến tới làm quen gì đó!
Đáng tiếc, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, tên Kỳ Linh này hoàn toàn không hề phản ứng đến bọn họ, mắt hắn luôn dán chặt vào cửa ra, khi thấy bóng dáng Nhạc Đông thì, hắn lập tức phấn khích, chủ động vẫy tay hô lớn: "Lão đại, đây đây đây, mau nhìn bên này!"
Nhạc Đông tiến tới, "Vất vả rồi!"
"Có gì đâu vất vả, lão đại, chúng ta đến nhà Đường tiên sinh trước đi, lúc tôi ra thì, Đường tiên sinh tự xuống bếp chuẩn bị cơm trưa rồi, tôi đoán chừng là xong rồi đấy."
"Đi thôi!"
Hai người quay người đi thẳng đến bãi đỗ xe, lái xe rời đi.
Trùng hợp thay, chiếc xe mà Kỳ Linh lái là chiếc Mercedes-Benz G-Class mà Nhạc Đông từng lái trước đây, nhìn lại chiếc xe này, Nhạc Đông không tự chủ được nghĩ đến Dương Kinh Vĩ.
Lúc trước hắn bị thương nặng, chính mình đã lái chiếc xe này đưa hắn đến bệnh viện, thoáng một cái đã gần hai tháng trôi qua.
"Tình hình ở phía Tây Nam tỉnh dạo này thế nào rồi?"
Trên đường, Nhạc Đông mở miệng hỏi Kỳ Linh.
Sắc mặt Kỳ Linh có chút ngưng trọng.
"Loạn, rất loạn! Hai ngày nay tôi tự mình canh giữ ở nhà Đường tiên sinh, phát hiện có người hoạt động ở bên ngoài, dù bọn họ ngụy trang rất tốt, du khách, công nhân gì đó lung tung đủ loại thân phận đều có, thậm chí còn có người muốn lén lút chui vào trang viên, cũng may hệ thống bảo an nhà Đường tiên sinh rất tốt, nên những người này đều không thành công."
Ánh mắt Nhạc Đông trong nháy mắt trở nên nguy hiểm, dám ra tay với Đường đại ca, đám người này đúng là không xem mạng mình ra gì.
Nghĩ kỹ một chút, lý do mà những người này muốn khống chế Đường đại ca, mấu chốt là ở những tài nguyên mà ông ấy đang có trong tay.
Theo những gì Nhạc Đông biết, Đường đại ca có trong tay lượng khách du lịch xuyên quốc gia, cũng có các công ty vận chuyển, Tây Nam tuy lạc hậu, nhưng cũng là thành phố ven biển, số lượng cảng ra vào không ít.
Những thế lực này nhất định muốn mượn cơ nghiệp trong tay ông ấy để trộm chuyên chở một vài thứ ra ngoài, ví dụ như xác lột của Tam Phong chân nhân.
Từ tình hình hiện tại có thể thấy, những thế lực này mới chỉ là rục rịch mà thôi, hẳn là vẫn chưa tìm ra xác lột của Tam Phong chân nhân, nếu không, chỉ dựa vào hệ thống bảo an của nhà Đường đại ca, chắc chắn không ngăn cản được bọn chúng.
Dù sao, lần này không chỉ có riêng những thế lực của quốc gia khác, mà còn có cả tổ chức Vô Diện nữa.
"Có chút manh mối nào về xác lột của Tam Phong chân nhân không?"
"Tạm thời vẫn chưa, bọn tôi đã lục tung cả Tây Nam vài lượt, vẫn chưa tìm được manh mối nào về xác lột của Tam Phong chân nhân, à đúng rồi lão đại, ngươi còn nhớ Minh Cái Sinh không?"
Đương nhiên nhớ, gã vu sư nửa mùa kia, nói đến mình với hắn cũng có duyên nợ.
Lúc làm việc ở Trường Tuyết Sơn, mình đã từng giả danh đệ tử của hắn để xâm nhập vào đám Thổ Hào Tử, chẳng những được một chuyến tham quan mộ tặc một ngày, mà còn tìm đến được y quan trủng của Nỗ Nhĩ Cáp Xích và địa cung vũ hóa của Tam Phong chân nhân.
Sau đó, mình còn tự tay tóm cổ hắn cùng với một tên người Nhật lùn trong bãi đỗ xe bỏ hoang, nếu như nhớ không nhầm thì Minh Cái Sinh bị 749 cục mang đi rồi.
"Các ngươi vẫn chưa moi được gì từ hắn à?"
Kỳ Linh bất đắc dĩ thở dài một hơi, "Lão đại, nói thật với ngươi, hắn vừa vào chưa được hai ngày thì đã chết rồi!"
"Chết?"
Lúc đó bắt được Minh Cái Sinh, mình cũng chỉ gõ đầu hắn vào mặt bàn vài cái thôi mà, đâu đến nỗi chết được chứ?
"Lúc bọn tôi thẩm vấn hắn, vừa mới dùng đến vài thủ đoạn, thì đầu hắn đã đột ngột nổ tung, đúng, không chỉ mình hắn, mà cả đám người Nhật lùn mà ngươi bắt được cũng đều chết kiểu đấy."
Đầu người nổ tung?
Cách chết này đúng là độc đáo nha!
Cách Huyền Môn có thể khiến đầu người nổ tung Nhạc Đông chưa từng nghe đến bao giờ, có lẽ cái đồ chơi này là quả lựu đạn mini trong truyền thuyết đây mà.
Kỳ Minh tiếp tục nói: "Bên pháp y khám nghiệm qua rồi, nói trong đầu bọn chúng đều bị cấy lựu đạn mini, mấy cái lựu đạn hình dáng nhỏ xíu này là thông qua sóng không dây để điều khiển, một khi tín hiệu biến mất, sẽ kích hoạt chế độ tự hủy."
Nhạc Đông suy tư sờ cằm.
Việc Minh Cái Sinh cấu kết với người Nhật lùn, Nhạc Đông đã sớm biết rồi, lúc ở đảo Tương Giang, khi Nhạc Đông giải quyết vụ thang máy khách sạn bị rơi xuống giếng, đã từng chạm trán một người có ngoại hình giống hệt Minh Cái Sinh.
Do vậy suy ra, Minh Cái Sinh cũng là người của tổ chức Vô Diện, nói cách khác, tổ chức Vô Diện này có quan hệ mật thiết với phía người Nhật lùn.
Đám Nhật lùn vẫn không từ bỏ mộng xâm lược Cửu Châu à!
Chúng lén lút lập một cái tổ chức lớn như vậy ở Cửu Châu, thời bình thì không sao, một khi chiến tranh bùng nổ, đó sẽ là một mối họa lớn.
Từ một vài góc độ mà nói, S3 mùa giải dường như ngày càng đến gần, bởi vì thiên hạ sắp loạn thì sẽ có điềm lạ xuất hiện.
Giếng tội ác, giếng Tỏa Long...
Những nơi này đều xuất hiện những điều bất thường, điều đó cũng phần nào chứng minh một vài chuyện.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, khoảng chừng bốn mươi phút sau thì xe tiến vào trang viên của Đường Chí Cương.
Vợ chồng Đường Chí Cương đã sớm chờ ở cửa, vừa thấy Nhạc Đông, Đường Chí Cương liền tiến lên đón.
"Nhạc lão đệ à, cũng lâu rồi không gặp, ngươi cũng không gọi điện cho ta với tẩu tử, nhớ ngươi muốn chết!"
Nói xong, Đường Chí Cương trực tiếp cho Nhạc Đông một cái ôm chặt, vợ anh là Tô Minh Diễm cũng bế Tiểu Bảo đến, "Tiểu Bảo, xem ai đến này, chú Nhạc của con đến rồi."
Nhạc Đông vui vẻ nhìn Tiểu Bảo, thấy khuôn mặt Tiểu Bảo hồng hào, đáng yêu, hắn đưa tay trêu Tiểu Bảo, Tiểu Bảo ê a nói: "Ôi... Ôi... Ôm!"
Nói rồi, Tiểu Bảo đưa tay ra, hướng về Nhạc Đông quơ loạn cả lên.
Thấy vậy, Nhạc Đông cười lớn!
Hắn đưa tay bế lấy Tiểu Bảo, trêu chọc nói: "Tiểu Bảo đây đúng là không sợ người lạ tí nào cả!"
"Thôi đi, ngoài ta và tẩu tử ngươi ra thì, đứa nhỏ này bảo mẫu cũng không cho ôm đâu, ôm vào thì y như rằng nó sẽ khóc hét lên." Đường Chí Cương có vẻ đau đầu.
"Ha ha, nói như vậy thì ta có duyên với Tiểu Bảo đấy."
Tô Minh Diễm chào Nhạc Đông và Kỳ Linh cùng vào phòng khách, "Đi, vào nhà trước rồi vừa ăn vừa nói chuyện!"
Vừa vào phòng khách, Nhạc Đông đã thấy trên bàn ăn bày la liệt một bữa tiệc lớn thịnh soạn, nào là tôm hùm Boston, nào là cua hoàng đế, nói chung cái gì đắt tiền thì đều có cái đó, làm cho Nhạc Đông nhìn mà thèm nhỏ dãi.
Rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, Nhạc Đông cũng chỉ mới được thấy qua trên mạng thôi.
"Chậc chậc, đại ca, tẩu tử, lần này hai người xuất vốn quá lớn rồi, nếu ta không ăn nhiều thì cũng có lỗi với tâm ý của hai người."
"Phải đấy, người nhà thì còn khách khí gì, đến đây đến đây, Kỳ huynh đệ, cứ ăn trước rồi nói chuyện sau."
Đường Chí Cương mở một chai Lão Mao Đài 85 năm, rót cho Nhạc Đông và Kỳ Linh.
Ba người vừa ăn vừa nói chuyện, Tô Minh Diễm thì bế Tiểu Bảo lên lầu, để không gian lại cho ba người đàn ông.
"Lão đệ à, lần này em đến đúng lúc đấy, anh cũng đang có chuyện muốn tìm em đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận