Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 38: Hắn nói là, cái kia tất nhiên là (length: 7911)

Vừa mới phá xong vụ án Chương Kiệt giết vợ phân xác, Nhạc Đông lại được công đức gia tăng lần nữa.
Không những khôi phục nguyên khí tinh thần đã tiêu hao, mà còn giúp tinh khí thần của hắn tiến bộ vượt bậc.
Lần đầu tiên nhìn thấy đĩa "Thịt đà điểu" này, hắn thoáng chốc kinh ngạc.
Đĩa thịt đà điểu này lại tỏa ra một luồng hắc khí nồng nặc.
Một đĩa thức ăn sao lại có oán khí đậm đặc đến vậy, lẽ nào...
Nhạc Đông nghĩ đến một khả năng.
Đó là, đĩa đồ ăn này căn bản không phải thịt đà điểu, đĩa thịt này có thể là...
Thịt người!!!
Nhạc Đông "Bộp" một tiếng đứng phắt dậy.
Mọi người thấy Nhạc Đông đột ngột đứng dậy, cho là hắn muốn tranh phần ăn trước, Lâm Chấn Quốc trêu chọc: "Diêu đại pháo, anh mau đem thịt đà điểu bưng cho tôi, tôi sợ tên nhóc này ăn hết mất."
Diêu đại pháo xoa bụng phệ, cười như Phật Di Lặc, vừa cười vừa nói: "Tôi vừa nếm thử, ngon lắm, ngon hơn bất kỳ loại thịt nào tôi từng ăn."
"Thịt đà điểu này tôi cũng chưa ăn bao giờ, để tôi nếm thử." Hướng Chiến vươn đũa, muốn gắp ăn trước, đám người bọn họ rất quen nhau, bình thường không để ý nhiều như vậy.
Ngay lúc Hướng Chiến kẹp một miếng thịt sắp bỏ vào miệng, Nhạc Đông nhanh tay lẹ mắt, một phát gạt phăng đôi đũa của Hướng Chiến.
"Choang" một tiếng vang giòn, đôi đũa rơi xuống đất.
Miếng thịt trên đũa cũng bị hất văng ra.
Mọi người đồng loạt dừng đũa, khó hiểu nhìn về phía Nhạc Đông.
Hướng Chiến nhìn Nhạc Đông, rồi lại nhìn về phía đĩa thịt đà điểu.
"Nhạc cậu, cậu làm gì vậy?"
"Thức ăn này có vấn đề."
Diêu đại pháo lập tức không vui, mặt hắn trầm xuống, bất mãn nói: "Tiểu huynh đệ này là người mới đến à? Món ăn của tôi sao có thể có vấn đề? Tính mạng của tôi đều do đội Hướng, sở Lâm cứu, tôi lại hại họ à?"
Lâm Chấn Quốc đột nhiên nghĩ đến một khả năng, hắn nhìn Nhạc Đông, nghiêm túc nói: "Ý cậu là miếng thịt đà điểu kia có vấn đề?"
Nhạc Đông khẳng định gật đầu, nhíu mày nói: "Nếu tôi đoán không sai, thì thịt đà điểu này hẳn là thịt người."
"Cái gì???"
Lần này, tất cả mọi người đều đứng dậy.
Hướng Chiến và Lâm Chấn Quốc lập tức nhìn về phía Diêu đại pháo.
Nhạc Đông nói chuyện từ trước đến nay không hề vu vơ.
Nếu đây là thịt người, thì Diêu đại pháo là kẻ tình nghi lớn nhất.
Thấy mình bị Hướng Chiến và Lâm Chấn Quốc nhìn chằm chằm, mặt Diêu đại pháo đầy vẻ giận dữ, cả người run rẩy nói: "Anh... Sao anh có thể vu khống cho tôi vô cớ, đây là bạn tôi đưa cho tôi thịt đà điểu, sao anh lại nói là thịt người, là thịt người thì tôi dám ăn sao???"
Nhạc Đông nhìn chằm chằm Diêu đại pháo một hồi, may mà ấn đường của hắn rộng mở, tướng mạo ngay thẳng, quan trọng nhất là trên đầu hắn không có oán khí nghiệp chướng, người này không có vấn đề.
Chỉ là, nếu hắn vừa ăn đĩa thịt người này, thì vận khí gần đây sẽ ít nhiều bị ảnh hưởng.
"Diêu đại pháo, Nhạc Đông chưa hề nói anh có vấn đề, mà là nói miếng thịt đà điểu kia có vấn đề." Hướng Chiến cau mày, thành chữ X xuyên sâu.
Vừa mới phá xong một vụ giết người phân xác, nơi này lại xuất hiện vụ phân xác nữa, đúng là không được yên tĩnh.
Nhạc Đông gật nhẹ đầu, nói với Diêu đại pháo: "Anh Diêu, anh mua thịt đà điểu này ở đâu vậy?"
Nghe Hướng Chiến nói vậy, lửa giận của Diêu đại pháo đã dịu xuống, hắn nghĩ ngợi, nói: "Đây là người thân ở quê tới Ly Thành mang cho tôi, theo hắn nói là mua ở đường phố trấn của bọn tôi."
Quê của Diêu đại pháo ở thành phố Khánh, là một thành phố cấp huyện, ngay sát bên Ly Thành.
Nghe được câu này, Hướng Chiến thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may không phải ở Ly Thành.
Nếu không cả Ly Thành sẽ nổi danh trên toàn quốc, án mạng liên tiếp, mà toàn là những án mạng vô cùng tàn ác.
Hễ động thì phân thây xẻ thịt, như vậy hình tượng của thành phố Ly Thành sẽ bị đả kích chí mạng.
Hướng Chiến nhìn Nhạc Đông: "Cậu xác định đây là thịt người?"
Nhạc Đông nhíu mày, nói thật, hắn cũng không dám hoàn toàn khẳng định, nhưng cái gọi là thịt đà điểu này tám chín phần mười là...
"Đội Hướng, tôi đề nghị mang về tìm bên kỹ thuật kiểm tra."
Hướng Chiến gật đầu nhẹ, trải qua mấy vụ án, Hướng Chiến đã tin Nhạc Đông trăm phần trăm.
Hắn lập tức nói với Diêu đại pháo: "Anh còn đồ đông lạnh không?"
Diêu đại pháo trả lời ngay: "Đội Hướng, còn ạ."
"Mau lấy ra đây cho tôi."
"Vâng, anh chờ một lát."
Diêu đại pháo cũng là từ cục trị an đi ra, tuy chỉ là phó cảnh, nhưng hắn biết, nếu đây thực sự là thịt người, thì đây sẽ là một vụ án tày trời.
Hắn nhanh chóng chạy vào bếp, từ trong tủ lạnh lấy ra "thịt đà điểu" đông lạnh.
Dùng túi đựng kỹ vào, rồi chạy chậm đi ra.
"Đội Hướng, tất cả ở đây ạ."
"Được, hôm nay đến đây thôi, tôi phải về đội ngay, đúng rồi, đại pháo, anh mau liên lạc với người đồng hương kia, hỏi rõ tình hình, nếu hắn đang ở Ly Thành thì anh bảo hắn nhanh chóng đến tổ trọng án một chuyến."
Diêu đại pháo gật đầu nhẹ, lập tức hắn lại hơi nghi hoặc hỏi: "Đội Hướng, tôi không phải chất vấn cậu em này, chưa có kết quả kiểm tra, sao cậu ta biết thịt đà điểu này là thịt người?"
"Diêu đại pháo, Nhạc Đông nói là, thì chắc chắn đúng vậy, tất cả bọn tôi đều tin cậu ấy." Lâm Chấn Quốc kết lại câu, nghiêm mặt nói.
Nghe Lâm Chấn Quốc nói vậy, Diêu đại pháo đột nhiên sững sờ tại chỗ.
Nếu thịt đà điểu này thực sự là thịt người, vậy lúc nãy hắn xào ăn hết...
"Ọe..."
Diêu đại pháo lao nhanh sang một bên, liều mạng móc họng.
Thấy hắn nôn thốc nôn tháo, Nhạc Đông tiến lên nói: "Anh Diêu, bây giờ anh lập tức đi tìm lá bưởi, nấu nước uống, sau đó dùng nước lá bưởi này tắm toàn thân."
"Dao, nồi, thớt đã cắt thịt này trong bếp cũng không được dùng nữa."
"Còn nữa, trong ba năm không được ăn thịt chó, nếu không anh chắc chắn sẽ gặp xui xẻo, có thể tìm một đạo quán có hương khói, cầu chút tàn hương mang theo bên người."
Nói xong, Nhạc Đông liền cùng Hướng Chiến hối thúc, mấy người vội vàng rời quán lớn chạy về tổ trọng án khu Bắc Đẩu.
Trước mắt, nhiệm vụ quan trọng nhất là phải nhanh chóng có kết quả kiểm tra.
Mấy người tới phòng kỹ thuật, thì Trần Gia Dĩnh còn đang nghỉ trưa.
Đêm qua vì phân tích dữ liệu, nàng và Vương Tuệ thức trắng cả đêm.
Dưới khóe mắt nàng quầng thâm chồng chất.
"Đội Hướng, lại có vụ án gì xảy ra nữa à?"
Hướng Chiến đưa "Thịt đà điểu" trên tay tới.
"Khi nào có kết quả?" Trần Gia Dĩnh thấy vậy, trong lòng thoáng chốc hiểu ra là muốn xét nghiệm DNA.
"Phân tích ra kết quả sớm nhất có thể, cô và Vương Tuệ đảm đương được không? Nếu buồn ngủ quá thì tôi sẽ nhờ bên cục thành phố cử nhân viên kỹ thuật đến hỗ trợ."
"Không thành vấn đề." Trần Gia Dĩnh nhận miếng thịt kia, lập tức hỏi tiếp: "Lại là Nhạc Đông phát hiện ra phải không?"
Nhạc Đông gãi đầu, dù sao cũng có chút áy náy.
Túi thịt vụn hôm qua làm các cô bận rộn toi công cả một đêm, nhưng miếng thịt này hôm nay nhất định có vấn đề.
"Tôi biết ngay là cậu!" Nói xong, Trần Gia Dĩnh liếc xéo Nhạc Đông một cái, cầm miếng thịt "đà điểu" kia đi vào phòng làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận