Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 692: Nhục thân thăng hoa (length: 7779)

Thấy Nhạc Đông một mặt chờ mong, Tô Uyển Nhi tránh khỏi sự giam cầm của Nhạc Đông, cười thần bí.
"Ngươi đoán xem có một khả năng nào đó không, đó là ta mua cái này về cho ngươi mặc đấy!"
Nhạc Đông: ". . ."
Lão Tô khi nào lại có sở thích này vậy? ? ?
Thấy Nhạc Đông sững sờ tại chỗ, Tô Uyển Nhi "phốc" một tiếng bật cười, nàng đưa tay ôm lấy cổ Nhạc Đông chủ động hôn lên.
Đây... Đây ai chịu nổi chứ, Tiểu Đông tử trong nháy mắt liền đứng nghiêm.
Nhạc Đông trở tay ôm lấy Tô Uyển Nhi, hai người chăm chú dán sát vào nhau sau đó một vòng xoay người liền đặt Tô Uyển Nhi xuống dưới người mình.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong không khí dần dần tràn ngập một mùi vị mập mờ.
"Ngươi xác định là muốn bây giờ luôn sao?"
"Đã đợi không kịp rồi!"
"Nhưng ta sợ đau đấy."
"Hừm, cái này, cũng có chút đau thật!"
Tô Uyển Nhi liếc Nhạc Đông, cái tên cặn bã nam này, đừng tưởng rằng nàng không biết ý nghĩ trong lòng hắn, chưa ăn thịt heo nhưng cũng đã thấy heo chạy rồi.
Bất quá! ! !
Cả đời này mình không gả cho hắn thì gả cho ai, cho hắn chẳng lẽ lại cho người khác?
Nàng khẽ ngẩng đầu, đặt nụ hôn lên môi Nhạc Đông.
Rất nhanh, hai người liền quên hết tất cả mà hôn nhau.
Rất lâu sau mới rời môi, Tô Uyển Nhi đẹp e lệ như hoa, Nhạc Đông thâm tình nhìn nàng.
Sau khi hai người chính thức ở bên nhau, Nhạc Đông cũng dần dần hiểu rõ, kỳ thực mình đã thích nàng từ lâu, chỉ là cách ở chung của hai người hơi khác một chút mà thôi.
Đối với Tô Uyển Nhi, trong lòng hắn luôn có chút áy náy, hai người ở bên nhau đến giờ hắn chưa từng đường đường chính chính cùng nàng đi xem một buổi phim, cũng chưa từng tặng nàng một bó hoa tươi, càng chưa từng cùng nàng đi dạo phố...
Tất cả những gì mà một người bạn trai nên làm, hắn đều không cùng nàng trải qua.
Không phải đang phá án thì cũng đang trên đường đi phá án, không phải đang chữa cháy thì cũng đang trên đường đi chữa cháy.
Chỉ trong nháy mắt hơn ba tháng đã trôi qua, chuyến du lịch tốt nghiệp đã hứa cũng bị bỏ lỡ.
Ở khoản làm bạn trai này, Nhạc Đông tự nhận mình là một kẻ thất bại.
Nhưng lão Tô chưa bao giờ yêu cầu gì ở mình, nàng chỉ lặng lẽ đứng sau lưng chờ đợi hắn, thậm chí đến một tin nhắn trách móc cũng không có.
Có vợ như vậy quả là may mắn quá.
Vẻ mặt hắn trở nên thành kính hơn, hắn chậm rãi ôm nàng.
Uyển chuyển tiếng rên rỉ.
Quả là:
Đêm qua động phòng xuân nồng.
Nến tàn tiếng đàn dịu nhẹ.
Dáng lười dựa sát bên nhau, người ở nơi chân trời gần xa.
Ảnh quay, ảnh quay.
Trăng ép Hải Đường cành mềm.
...
Nhạc Đông bên này xuân sắc vô biên, thì bên Cục trị an Ma Đô đang náo loạn cả lên.
Đại thống lĩnh Văn Nhân Hoa trong đêm đã tổ chức một cuộc họp lãnh đạo khẩn cấp, sắc mặt nghiêm nghị mắng tất cả mọi người một trận, hơn một giờ sau, toàn bộ hệ thống trị an Ma Đô đều động lên.
Vương Minh Thao đang trong quán bar vui chơi trác táng bị nhân viên trị an xông vào trực tiếp mang đi, còn Vương Cảng, tại nhà tình nhân trực tiếp bị nhân viên kiểm tra kỷ luật công tác bắt tại trận, người phụ trách tập đoàn Phú Nguyên cũng không trốn thoát.
Ngoài những người này ra, những người vì nịnh bợ Vương Cảng, tự ý điều động lực lượng trị an đi đối phó Nhạc Đông cũng bị bắt đi tra hỏi.
Quách Tử Thao cũng bị liên lụy vào trong đó, tuy nói hắn làm đúng quy trình để Vương Minh Thao đi, nhưng Văn Nhân Hoa không quan tâm chuyện đó, rốt cuộc năng lực phía sau Nhạc Đông thế nào, người khác không biết nhưng Văn Nhân Hoa là người biết.
Con người Nhạc Đông, hắn cũng biết.
Cậu trai này có thù tất báo, có ơn phải đền.
Quách Tử Thao bị tước chức đội trưởng đội trọng án mà thay vào đó là công việc trông coi hồ sơ.
Nghe tin, Quách Tử Thao bất lực ngã ngồi trên ghế sofa.
Mình đúng là hồ đồ rồi, hắn biết Nhạc Đông còn trẻ mà đã trở thành người phụ trách của một trong năm văn phòng làm việc thuộc hệ thống trị an cả nước, nhưng hắn nghĩ, Nhạc Đông dù lợi hại hơn nữa cũng chỉ là người của tỉnh Tây Nam, nếu như vì hắn mà đắc tội lãnh đạo trực tiếp của mình thì chắc chắn mình chẳng có quả ngon để ăn.
Nhưng ai biết được, Nhạc Đông trong lòng đại thống lĩnh nổi tiếng lại có trọng lượng như vậy, điều này khiến hắn không khỏi bất ngờ.
Trong cơ quan, năng lực của ngươi có thể hơi kém một chút, nhưng tuyệt đối không được tùy tiện đứng sai đội, năng lực kém thì nhiều nhất là thăng chức chậm một chút, nhưng nếu đứng sai đội...
Cả đời nỗ lực trong nháy mắt tan thành mây khói.
Quách Tử Thao hận không thể quay ngược thời gian, nếu có thêm một cơ hội, hắn nhất định sẽ làm theo lời Nhạc Đông, nhất định sẽ không vì Vương Cảng tạo áp lực mà thả Vương Minh Thao đi.
Chỉ là... trên đời này làm gì có thuốc hối hận.
Sau khi Quách Tử Thao bị cách chức, Tần Hùng Lỗi được sắp xếp làm đội phó đội trọng án.
Ánh mắt Tần Hùng Lỗi có chút phức tạp, mối quan hệ cá nhân của hắn với Quách Tử Thao không tệ, vừa mới vào hệ thống trị an thì Quách Tử Thao là sư phụ dẫn dắt hắn, bây giờ hắn vì một suy nghĩ sai lầm mà rơi vào tình cảnh không làm gì chỉ ăn lương, điều này ít nhiều cũng khiến hắn cảm thấy có chút thổn thức.
Đối với chuyện này, Tần Hùng Lỗi hiểu rõ, Quách Tử Thao rõ ràng là thiên vị Vương Cảng, vì vậy đối với kết cục của Quách Tử Thao, mặc dù hắn có chút tiếc nuối, nhưng cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Người trưởng thành đưa ra lựa chọn sai lầm, cuối cùng sẽ phải trả giá đắt.
Cục trị an Ma Đô có sự xáo trộn lớn như vậy khiến không ít người hoảng sợ, điểm này Nhạc Đông cũng không biết, hắn chỉ biết là hắn cuối cùng đã trở thành một người đàn ông thực sự.
Ăn ngon một chút, hắn định cùng lão Tô tái chiến ba trăm hiệp, chỉ là... lão Tô lại không đồng ý, Nhạc Đông này đã hành hạ nàng cả đêm, lần đầu tiên trải qua chuyện này nàng làm sao mà chịu nổi.
Nàng mơ mơ màng màng đẩy Nhạc Đông ra, hai mắt vừa nhắm, liền ngủ thiếp đi.
Thấy vẻ mặt mệt mỏi của nàng, Nhạc Đông chỉ có thể cười khổ.
Hắn ôm lấy Tô Uyển Nhi và yên giấc ngủ.
Trong lúc hắn ngủ, dị biến đã xảy ra trên người hắn.
Từng đạo phù văn huyền ảo xuất hiện trên người hắn, những phù văn này tụ hội lại thành hình một vị đại đế sau đó chui vào thân thể hắn, cùng lúc đó, một luồng thần quang hiện lên phía trên hắn, trên không trung, một vòng Âm Dương Thái Cực bỗng nhiên xuất hiện.
Âm Dương điều hòa, đạo lý của trời đất.
Sau khi biến thành một người đàn ông chân chính, Nhạc Đông đã nhận được rất nhiều lợi ích.
Trước đây, tu vi của hắn vẫn luôn tăng lên rất nhanh, tuy được công đức gia thân, tu vi tăng không có gì tai họa ngầm, nhưng vẫn luôn thiếu một chút gì đó.
Sau khi cùng lão Tô âm dương hòa hợp, Nhạc Đông đã hoàn toàn bổ sung những thứ mình còn thiếu.
Có lẽ có người muốn nói, tu vi chưa thành, tiết ra Chân Dương sẽ ảnh hưởng đến tu vi.
Đối với những người trong Huyền Môn bình thường, điều đó có thể xảy ra, nhưng Nhạc Đông không phải người bình thường.
Thân thể của hắn đã tu luyện đến cảnh giới viên mãn không chút sơ hở, gần như sắp nhục thân phá vỡ hư không, loại chuyện này căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng nào đối với hắn.
Ngày hôm sau!
Khi Nhạc Đông thức dậy và vừa cử động một chút, hắn lập tức cảm thấy thân thể mình có gì đó không đúng.
Hắn vội vàng dùng tinh thần lực khống chế cơ thể mình, cẩn thận từng chút một rút tay ra.
Sợ chỉ một chút sơ suất sẽ làm tổn thương đến Tô Uyển Nhi.
Chuyện gì đang xảy ra, tại sao sau một đêm mà thân thể của mình lại biến đổi lớn đến vậy.
Hắn sợ mình có vấn đề gì nên nhân lúc Tô Uyển Nhi đang ngủ say, hắn đi đến chiếc ghế sofa bên cạnh rồi ngồi khoanh chân xuống, bắt đầu quan sát bên trong thức hải của mình.
Vừa nhìn thì không sao, một phen liền làm Nhạc Đông rối bời! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận