Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 81: Đây là ngươi một cái quản lý hệ học sinh nên làm sự tình? (đại chương ) (length: 13336)

Vẫn là bầu không khí ấy, hương vị ấy, một đám người là những bậc lão làng mặc đồ trang trọng, xen giữa một thanh niên mặc áo phông trắng và quần jean.
Nhìn thế nào cũng thấy không hợp.
Đám người phía dưới khán đài gần như chết lặng, đều đóng học phí như nhau, sao thằng Nhạc Đông này lại xuất sắc đến vậy, xuất sắc đến mức có thể ngồi chung với các bậc lão làng?
Chẳng lẽ nó đóng tiền nhiều hơn người ta à? ? !
Hiệu trưởng giơ tay ra hiệu, cả hội trường lập tức im lặng.
Ông trực tiếp cầm micro lên tiếng: "Hôm nay, buổi lễ tốt nghiệp đặc biệt có sự thay đổi, nhưng đây sẽ là một buổi lễ tốt nghiệp khác biệt đối với các em, bởi vì ngay hôm nay, một sinh viên tốt nghiệp của viện chúng ta đã hỗ trợ cục trị an Ma Đô điều tra phá một vụ án buôn bán người lớn nhất từ khi lập nước đến nay."
"Tôi tin rằng mọi người đều biết bạn học này là ai, không sai, chính là Nhạc Đông, sinh viên ưu tú của khoa Quản lý chúng ta."
Nói xong, hiệu trưởng tạm dừng một chút, dưới khán đài ban đầu im lặng, ngay sau đó là tràng pháo tay vang dội như thủy triều.
"Ngọa tào, nếu tôi nhớ không lầm thì anh chàng này hình như hồi trước đã giúp cục trị an Ly Thành phá một vụ án ngụy tạo tự sát thành giết người, giờ lại đánh sập một băng buôn người quy mô lớn, hắn mạnh vậy sao?"
"Đúng là rất mạnh, chơi bóng rổ với hắn rồi, thân hình 200 cân của tôi đụng còn không nhúc nhích nổi, còn hắn có hơn 140 cân lại hất tôi ngã lăn quay, biết tìm ai nói lý bây giờ."
"Tậc tậc, nghe cậu nói thế, kỹ thuật bóng rổ tôi luyện ròng hai năm rưỡi còn không dám mang ra khoe khoang."
"Không phải, có phải mọi người đang đi lạc đề không, tôi đang nói là tại sao hắn có thể ưu tú đến vậy."
"Bởi vì... trai đẹp đều giỏi."
"Ngọa tào, tôi cạn lời không thể phản bác."
...
Phía dưới khán đài xôn xao bàn tán, phía sau có rất nhiều kênh truyền thông đã bắt đầu vội vàng ghi âm.
Đây đúng là tin nóng hổi, các kênh đều đang thu âm nghiêm túc, các tay máy thì bắt lấy mọi khoảnh khắc đáng giá.
Buổi họp báo này đặc biệt, không nhận phỏng vấn của phóng viên, tất cả những gì đã ghi âm đều phải qua cục trị an kiểm duyệt rồi mới được tung ra.
Do đó, các trang mạng lớn cũng không mở trực tiếp, mà chọn phương án ghi âm.
Sau khi tiếng vỗ tay ngớt, hiệu trưởng tiếp tục nói: "Các vị lãnh đạo, đồng nghiệp, các bạn sinh viên, 'bác học mà dốc chí, thiết hỏi mà gần nghĩ, nhân ở trong đó cũng', đây là phương châm của trường Chấn Đán."
"Nói theo cách hiện đại thì đó là ham học, chí lớn, hỏi nhiều suy ngẫm, lòng nhân ở ngay trong những điều xung quanh ta, và sinh viên Nhạc Đông của khoa Quản lý chúng ta đã làm rất tốt điều này."
"Là một sinh viên khoa Quản lý, lại lập chiến công vang dội trong mảng điều tra hình sự, cậu ấy không chỉ giúp cục trị an Ma Đô triệt phá băng nhóm buôn người, còn giúp Ly Thành phá được nhiều vụ giết người, ai có thể ngờ cậu ấy lại là sinh viên tốt nghiệp khoa Quản lý chứ?"
"Các em sinh viên à, điều này nói lên điều gì? Điều này nói lên rằng bốn năm đại học của chúng ta chỉ là một chặng đường trong cuộc đời, 'biển học mênh mông', biển học này không chỉ là sách vở, mà còn là mọi thứ các em sẽ gặp trong cuộc sống, cái tốt thì học mà tiếp thu, cái xấu thì phân tích mà tránh xa."
"Tôi xin giới thiệu với mọi người vị bên cạnh tôi đây, đây là phó thị trưởng của thành phố Ma Đô, đồng thời là cục trưởng cục trị an Ma Đô, Văn Nhân Hoa, hôm nay các em thật may mắn, có thể gặp được cục trưởng nổi tiếng trong buổi lễ tốt nghiệp để ông có đôi lời giảng dạy trong năm cuối đại học, xin mời mọi người nồng nhiệt vỗ tay chào đón cục trưởng nổi tiếng."
Lời hiệu trưởng vừa dứt, hội trường vang lên tràng pháo tay kéo dài không ngớt.
Mọi người đều bị thân phận của Văn Nhân Hoa làm kinh ngạc.
Phó thị trưởng kiêm cục trưởng cục trị an, đây là bậc lão làng phó cục thực thụ, hạng người này, thường ngày chỉ có thể thấy trên báo đài, chứ ít khi có dịp gặp ngoài đời.
Không ngờ trong lễ tốt nghiệp lại được gặp một vị đại lão như vậy.
Văn Nhân Hoa nhận micro, hắng giọng một tiếng, lập tức nói: "Các vị đồng nghiệp, các bạn sinh viên trường đại học Chấn Đán, chào mọi người."
"Trước tiên tôi xin lỗi vì đã làm gián đoạn buổi lễ tốt nghiệp của các bạn, nhưng tôi nghĩ rằng, buổi lễ này sẽ là một buổi lễ tốt nghiệp đặc biệt, một buổi lễ khó quên trong quá trình trưởng thành của các bạn."
"Các bạn là những tài năng ưu tú của trường Chấn Đán, là những nhân tài tương lai của xã hội, mọi ngành nghề đều cần đến các bạn để tỏa sáng, chiếu sáng xã hội cũng như tiền đồ của chính mình."
"Ở đây, tôi đại diện cho chính quyền thành phố và cục công an gửi lời chúc các bạn vạn dặm tung cánh."
Nói xong, Văn Nhân Hoa dừng lại một chút rồi tiếp tục: "Hôm nay, chúng ta muốn chia sẻ với mọi người một tin vui lớn, đó là kẻ bị truy nã toàn quốc suốt 12 năm, mụ dì Mai, đã bị sa lưới vào sáng sớm nay ở ngoại ô Ma Đô, dưới sự chỉ đạo của cục công an thành phố, một băng nhóm buôn bán nội tạng trái phép quy mô lớn ẩn náu ở Ma Đô cũng đã bị bắt giữ, chiến công này có thể xem là hiển hách."
Nghe đến đây, tất cả mọi người trong hội trường đều lặng thinh.
Mọi người không ai xa lạ với cái tên mụ dì Mai, bà ta là một nhân vật khét tiếng trên mạng, là kẻ cầm đầu đường dây buôn người lớn nhất, là ác mộng của vô số gia đình mất con.
Nhưng bà ta luôn 'thần long kiến thủ bất kiến vĩ', chỉ nghe tên mà không thấy mặt, tổng cục trị an quốc gia đã truy nã suốt 12 năm, đến cả mặt mũi cụ thể của bà ta thế nào cũng không ai biết, chỉ có một bức phác thảo không rõ thật hư.
Có thể nói, triệt phá một băng buôn người và bắt được mụ dì Mai là hai chuyện hoàn toàn khác nhau về sức ảnh hưởng.
Mụ dì Mai là một biểu tượng của giới buôn người, một biểu tượng của sự tàn ác.
Đánh sập được biểu tượng này có ý nghĩa to lớn.
Nghe được tin mụ dì Mai đã bị bắt, cả hội trường im lặng trong giây lát, ngay sau đó, tràng pháo tay nhiệt liệt vang lên.
Đánh sập mụ dì Mai để làm quà tốt nghiệp, buổi lễ tốt nghiệp này đúng là quá ý nghĩa.
Không giống với tràng pháo tay lúc trước, lần này tiếng vỗ tay kéo dài không dứt, và xuất phát từ tận đáy lòng.
"Vậy mà bắt được mụ dì Mai rồi, đúng là tin vui khắp nơi, quá đã!"
"Còn không phải sao, lúc nãy trong lòng tôi còn hơi oán trách, một buổi lễ tốt nghiệp tử tế bị làm rối tung, giờ thì thấy bản thân mình thật thiển cận, buổi lễ tốt nghiệp này tôi tâm phục khẩu phục."
"Hồi xem phim "Mồ Côi của Lưu Thiên Vương", tôi đã khóc như mưa, thật là trời cao có mắt, cuối cùng bọn buôn người mụ dì Mai cũng sa lưới rồi."
"Là Nhạc Đông bắt được sao?"
"Còn phải hỏi à? Không phải thì sao lại dời buổi họp báo về lễ tốt nghiệp của chúng ta làm gì."
...
Tiếng vỗ tay kéo dài hai ba phút mới dứt, Văn Nhân Hoa ngừng một chút để lấy hơi rồi nói tiếp.
"Nói ra thật xấu hổ, mụ dì Mai hoạt động ngay dưới mắt chúng ta ở Ma Đô, mà cục trị an Ma Đô lại không hề phát hiện ra bà ta, có thể bắt được mụ dì Mai hoàn toàn là nhờ công của bạn học Nhạc Đông, không có cậu ấy, mụ dì Mai và băng nhóm của mình còn không biết sẽ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật đến bao giờ nữa."
Mặc dù ai cũng biết việc bắt mụ dì Mai có liên quan đến Nhạc Đông, nhưng tất cả mọi người đều cho rằng cậu ta chỉ hỗ trợ cục trị an Ma Đô phá án mà thôi.
Chẳng ai ngờ rằng, lần này lại là Nhạc Đông chủ trì, một mình cậu ta đánh một trận.
Thằng cha này là Địch Nhân Kiệt nhập hay là Conan xuyên không vậy?
Vụ án tự sát Minh Châu gây xôn xao dư luận trên mạng hồi trước cũng là do cậu ta giúp phá thì phải.
Đây... Đây là việc một sinh viên khoa Quản lý nên làm sao?
Kênh truyền thông phía sau hội trường như phát cuồng, mụ dì Mai bị bắt, đây tuyệt đối là một tin tức lớn, đúng là tiêu đề định sẵn rồi.
Các tay máy nhanh nhạy đã lia máy quay về phía Nhạc Đông, bắt đầu chụp cận cảnh.
Văn Nhân Hoa không dừng lại, ông tiếp tục nói: "Theo tôi được biết, thành tích của Nhạc Đông trong lĩnh vực điều tra hình sự không chỉ có mỗi vụ này, ở thành phố Khánh cũng có một vụ án hình sự đặc biệt lớn cũng do cậu ấy phá, vụ án hiện tại vẫn đang được điều tra, tôi không thể tiết lộ quá nhiều, sau này mọi người tự nhiên sẽ biết."
"Tôi cũng không nói nhiều nữa, dưới đây, xin mời bạn học Nhạc Đông của chúng ta lên bục phát biểu đôi lời."
Ngồi trên khán đài, Nhạc Đông vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần điều chỉnh tâm trạng.
Ai chưa ngồi ở vị trí này thì thật sự không biết áp lực nó lớn thế nào, dưới đài một đám người đen nghịt, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía mình, sơ sẩy một chút thôi là sẽ bị phóng đại lên vô hạn.
Cảm giác bị gò bó này, thật sự không thể nói là thoải mái được.
Khi bị Văn Nhân Hoa gọi tên, Nhạc Đông bất đắc dĩ đứng dậy, cậu không giống như hai vị đại lão ngồi nói chuyện, thật mà ngồi như vậy thì quay đầu cậu sẽ hoàn toàn nổi tiếng mất.
Cậu đứng dậy, đi về phía bục diễn thuyết, sau khi nhân viên công tác điều chỉnh micro cho cậu xong, cậu hắng giọng một tiếng, rồi mới lên tiếng: "Kính thưa các vị lãnh đạo, các bạn sinh viên thân mến, chào mọi người."
"Con người tôi hơi vụng về ăn nói, không biết nói đạo lý to lớn gì, còn chuyện hiệu trưởng và ngài cục trưởng có tiếng tăm quá lời khen ngợi, tôi nhận cũng thấy ngại."
"Ta chỉ là làm một việc mà bất kỳ người có lương tri nào cũng sẽ làm thôi, người thực sự đáng được khen ngợi không phải ta, mà là mỗi người đang bảo vệ cuộc sống bình yên của chúng ta, là từng nhân viên an ninh trong bóng tối, là từng chiến sĩ biên phòng, là từng chiến sĩ phòng cháy chữa cháy, là..."
Trên bục diễn thuyết, Nhạc Đông dùng những lời giản dị nhất để nói về từng ngành nghề đáng kính, trước màn hình, hắn mang vẻ soái khí cùng nét thanh thuần, dù hắn đã điều tra phá bao nhiêu vụ án, tuổi của hắn vẫn còn trẻ.
Vụ án con giết cha, vụ tự sát ở Minh Châu, vụ Chương Kiệt giết vợ phân xác, vụ án ma túy của Kính Ngạn Long, vụ thịt đà điểu, vụ Long ca giam cầm người trái phép, vụ buôn người quy mô lớn của bà Mai, vụ án buôn bán nội tạng.
Trong một khoảng thời gian ngắn, hắn đã trực tiếp tham gia và điều tra phá án đến bảy vụ.
Những chuyện này nhiều học sinh phía dưới không biết, nhưng đám người trên đài đều đã xem qua tư liệu của Nhạc Đông, những tài liệu này hiện tại vẫn thuộc dạng bí mật, khi vụ án chưa điều tra xong triệt để, vẫn không thể công bố ra ngoài.
Trong mắt đám người trên đài, Nhạc Đông khiêm tốn, không tranh giành, phóng khoáng, cởi mở.
Tất cả mọi người đều không khỏi nghĩ đến một câu — "Hư đã giả, vào đức chi cơ."
Nhìn từ biểu hiện hiện tại của hắn, dường như mọi người đã thấy được tương lai tươi sáng của Nhạc Đông.
Có thể dạy dỗ một học sinh như vậy, cũng coi như vinh hạnh của trường học!
...
Những chuyện tiếp theo, không liên quan đến Nhạc Đông.
Sau một bài diễn thuyết ngắn gọn, Nhạc Đông rời khỏi hội trường.
Buổi lễ tốt nghiệp kết thúc trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt.
Tiếp theo là công bố diễn biến vụ án, đó là chuyện của cục trị an Ma Đô.
Đến buổi chiều.
Tin tức bà Mai bị bắt quy án bắt đầu lan truyền trên mạng.
Trong một khoảng thời gian ngắn liền nhảy thẳng lên top tìm kiếm.
Các phương tiện truyền thông lớn, các nền tảng đồng loạt đưa tin về vụ việc này.
Trong chốc lát, Nhạc Đông lại đứng lên đầu sóng ngọn gió.
Mọi người đều đang thán phục sự ưu tú của người trẻ tuổi này.
Thậm chí có người trực tiếp gán cho Nhạc Đông một cái danh hiệu là "khắc tinh của tội ác".
Cái danh hiệu này vừa xuất hiện, ngay lập tức lan truyền trên toàn bộ internet.
Trong lúc cư dân mạng đang xôn xao bàn luận, thì tại một khu dân cư kiểu cũ tồi tàn.
Một người mặc áo khoác thể thao, dùng mũ lưỡi trai che hơn nửa khuôn mặt đang nhìn tin tức trên màn hình máy tính lộ ra một tia trào phúng.
"Khắc tinh của tội ác?"
Đã rất lâu rồi không hoạt động một chút, vừa hay thử xem cái tên khắc tinh tội ác này một chút! ! !
...
Ra khỏi hội trường, Nhạc Đông đi dạo trong trường.
Cuối cùng cũng tốt nghiệp!
Điều này đồng nghĩa với việc từ hôm nay trở đi, hắn sẽ triệt để trở thành một "xã súc" (người đi làm bị bóc lột).
Thật không nỡ!
Chưa kịp cảm thán được bao lâu, điện thoại của hắn đã vang lên.
Nhạc Đông mở điện thoại lên xem, ánh mắt trở nên sâu thẳm hơn — PS: Ta rất không quen cố tình viết những tình tiết tỏ vẻ cool ngầu, vốn dĩ phải dùng mấy chương để viết sự việc này, ta lười viết, nên dồn vào một chương, có thể hơi nhàm chán, nhưng mà cốt truyện cần, nên dù nhàm chán cũng phải viết, đằng sau sẽ chuyển sang nghiệp cũ, mọi người có thể chờ một lát, chờ một lát, cốt truyện sắp đặc sắc!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận