Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 659: Trên cái thế giới này, đáng sợ nhất đó là nhân tâm (length: 6756)

Nhạc Đông cười cười, hắn đi đến chính giữa nhà Trương Tổ Quang đứng vững, lấy một nén hương, châm lửa rồi dâng lên chính giữa nhà cúng bái hai vị tổ sư thợ giày đầu bạc mỗi người một nén hương. Sau đó quay đầu nói với Trương Tổ Quang: "Thuật pháp không thể tùy tiện sử dụng, nhất là với người bình thường, ngươi phạm kỵ không nói, còn làm trái, cho nên, không phải ta muốn làm quá đáng, mà là chính ngươi làm đến mức không còn đường lui."
Sắc mặt Trương Tổ Quang có chút dữ tợn, hắn nói thẳng: "Vậy ngươi có biết, vì sao ta lại làm những việc này, vì sao lại dùng thuật pháp tổ sư gia truyền lại lên người bọn họ?"
"Có lẽ ngươi có lý do của mình, nhưng, ta cũng có lý do bắt ngươi quy án, để pháp luật xét xử ngươi."
"Ta là phòng vệ chính đáng, bọn họ đều muốn giết ta, lẽ nào ta không thể phản kháng? Lẽ nào ta đáng bị bọn họ hết lần này đến lần khác hãm hại đến chỗ chết?"
"Ngươi có rất nhiều cách giải quyết những chuyện này, nhưng ngươi lại chọn cách ngu xuẩn nhất."
Nghe Nhạc Đông nói xong, Trương Tổ Quang như quả bóng xì hơi, bất lực ngồi trên ghế sofa.
"Nguyện ý nghe ta kể một câu chuyện không?"
Rất lâu sau, Trương Tổ Quang mới ngồi thẳng dậy, dường như biết mình không thể thoát nạn, hắn nhấc ấm trà lên, rót cho Nhạc Đông một chén, sau đó rót cho mình một chén, làm xong, hắn đưa tay, ra dấu mời trà.
Nhạc Đông cũng không sợ hắn giở trò, nói thẳng ra, trước mặt Nhạc Đông, khả năng hắn có thể giở trò mà không bị phát hiện gần như bằng 0.
Hơn nữa, dù hắn có bỏ độc, đặt chú thì đối với Nhạc Đông mà nói, cũng chẳng có ý nghĩa gì, thân thể hắn giờ đã đạt tới cảnh giới bách độc bất xâm, vạn tà không nhập.
Trương Tổ Quang chậm rãi lên tiếng: "Ngươi cũng biết, làm cái nghề như chúng ta, một khi phạm kỵ là sẽ liên lụy đến người nhà, mà việc liên quan đến người chết cũng khó thành gia thất, ta sống 40 năm, đến nay vẫn lẻ bóng một mình, muốn kết hôn, lại càng thêm khó, mấy năm trước ta có quen một quả phụ, chồng nàng chết rồi, để lại đứa con nhỏ."
"Ta giấu nghề nghiệp của mình quen với nàng, nàng cũng nhận lời gả cho ta, nhưng sau đó Lại Thanh Minh xuất hiện, hắn nói với quả phụ rằng ta là người tiếp xúc với người chết, quả phụ nghe xong liền muốn đoạn tuyệt quan hệ với ta, rồi đến với Lại Thanh Minh, Lại Thanh Minh có tiền, hắn mở một trang trại chăn nuôi kiếm lời không ít, đương nhiên là ta không so được."
"Ban đầu chuyện này cũng không có gì, làm nghề như chúng ta, ngày nào cũng tiếp xúc người chết, lúc nào cũng bị người ghét bỏ, nhưng, khi tôi với quả phụ ở với nhau, nàng nói muốn có nhà, chỉ có thể viết tên nàng, ta cũng chấp nhận, liền dùng tiền tiết kiệm nhiều năm mua cho nàng một căn nhà, bây giờ chia tay rồi, chẳng phải nàng phải trả tiền nhà lại cho ta."
"Nhưng lúc ta tìm nàng đòi tiền, nàng lại trở mặt, nói căn nhà này là tiền của nàng mua, không liên quan gì tới ta, ngươi nói xem, nếu ngươi gặp chuyện này thì ngươi xử lý thế nào?"
Nhạc Đông lắc đầu, hắn thở dài một tiếng.
Thấy Nhạc Đông như vậy, Trương Tổ Quang cười thảm một tiếng.
"Ta vẫn cho rằng nàng ở bên cạnh ta là thật lòng, chuyện này đã đả kích ta rất lớn, thế là ta buông lời, nếu nàng không trả tiền cho ta, ta sẽ giết chết nàng, quả phụ bị dồn vào đường cùng, liền giả vờ đồng ý, nhưng nàng nói phải bán nhà cần thời gian, thế là chúng ta ước hẹn ba tháng làm hạn, sau khi nàng bán nhà xong sẽ trả tiền cho ta, ngươi thử nói xem, yêu cầu này của ta quá đáng sao?"
Yêu cầu này đích thực không quá đáng, theo lời kể của Trương Tổ Quang bây giờ, Nhạc Đông cũng đại khái đoán ra sự tình phía sau.
Chắc chắn là quả phụ không muốn trả tiền, sau đó tìm đến Lại Thanh Minh, Lại Thanh Minh liền muốn tìm người giết người!
Quả nhiên, Trương Tổ Quang tiếp tục nói: "Ta vốn tưởng rằng chuyện này kết thúc ở đây, ai ngờ, quả phụ lại tìm đến tình nhân của nàng là Lại Thanh Minh, để quỵt nợ, bọn họ lại muốn thuê người giết ta."
"Lại Thanh Minh tìm hai người, bọn họ lần đầu tiên muốn hại ta suýt chút nữa toi mạng, lần đó, bọn chúng đặt thuốc nổ dưới chiếc xe tải chở hàng của ta, rồi hẹn giờ cho nổ, nếu không phải hôm đó ta bất chợt gặp một người bạn, đi quán cơm uống mấy chén rượu thì có lẽ ta đã bị nổ chết."
"Ban đầu ta không hề nghĩ chiếc xe bị nổ là do có người muốn hại mình, về sau ta phát hiện, quanh nhà ta luôn có hai kẻ lạ mặt theo dõi, lúc đó ta mới hiểu được có gì đó không ổn, sau này ta trực tiếp tìm đến quả phụ đó, Lại Thanh Minh thấy chuyện bại lộ rồi, liền chủ động tìm ta giảng hòa, nói là nguyện ý bồi thường."
"Vậy vì sao ngươi còn giết Lại Thanh Minh? Còn giết cả Tạ Vĩnh Siêu và Hà Quốc Sinh?"
Đối diện với câu hỏi của Nhạc Đông, trên mặt Trương Tổ Quang lộ ra một tia khinh thường, hắn lạnh giọng nói: "Cái tên Tạ Vĩnh Siêu đó không phải do ta giết, ngươi cũng đừng cố lôi kéo ta, nếu ta biết ngươi là cháu trai của giấy phán quan, ta đã biết mình không thoát khỏi kiếp nạn rồi."
Nhạc Đông bật cười, hắn hỏi thẳng: "Vậy ta đã thấy kì lạ, sao ngươi biết được ta đang truy tìm vụ án này, còn nữa, nếu ngươi biết ta là người Nhạc gia, vì sao lại tìm đến nhà ta thị uy."
Trương Tổ Quang lắc đầu, "Làm nghề như ta, cũng biết đến liên hệ giữa những người cùng ngành, bỏ chút công sức, tự nhiên có thể biết ai đang truy tìm vụ án này, còn việc đến Nhạc gia các ngươi...Chỉ có thể nói trong lòng ta có chút may mắn thôi, dù sao, ta vẫn còn tâm nguyện chưa dứt."
"Đã nói đến mức này rồi, ta cũng không có gì để giấu giếm, rơi vào tay hậu nhân của giấy phán quan, cũng coi như không nhục nhã gì, lúc Lại Thanh Minh tìm ta, trong lòng ta có một cỗ ác khí, trong lúc chúng ta đàm phán, ta nghĩ rằng, một đám người bình thường mà dám khi dễ ta, nếu ta không tỏ thái độ, vậy chẳng phải là quá uất ức hay sao."
"Thế là, ta nói hòa giải cũng được thôi, nhưng chuyện bọn họ muốn giết ta, ngươi nhất định phải có trách nhiệm giải quyết, hai kẻ muốn giết ta, phải chết một kẻ, ta vốn chỉ muốn kích Lại Thanh Minh một chút, nhưng không ngờ hắn lại một mực đồng ý, sau này ta phân tích lại, chắc Lại Thanh Minh cũng sợ chuyện mua hung giết người bị lộ ra, hắn sẽ vào đồn cảnh sát."
Lời Trương Tổ Quang nói rất có lý, Nhạc Đông phân tích cũng không khác nhiều, lòng người tựa như quỷ, trên đời này, đáng sợ nhất vẫn là lòng người...
Bạn cần đăng nhập để bình luận