Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 124: Ác ma phu thê tổ, tổ chuyên án thành lập (length: 8125)

Đời người, cần hưởng thụ được sự phù hoa và gánh vác được khó khăn, nếu không, đường đi sẽ lệch lạc.
Cố Nam Thành và Chu Hiểu Lôi là những kẻ không gánh vác được khó khăn.
Sau khi vợ chồng hưởng thụ cuộc sống xa hoa, lại phải trải qua cuộc sống thê thảm sau khi phá sản.
Thế là, Cố Nam Thành đầu tiên là dùng một số tiền lớn mua bảo hiểm cho Chu Hiểu Lôi.
Sau đó lấy lý do nhận người thân, lừa Bazaar từ Xiêm La quốc trở về.
Khi Bazaar còn chìm đắm trong niềm vui tìm được người chị gái ruột thì, vợ chồng Cố Nam Thành điên cuồng dàn dựng một vụ tai nạn xe cộ, thiêu sống Bazaar.
Cứ như vậy, Chu Hiểu Lôi thay thế thân phận của Bazaar ra nước ngoài sinh sống, còn Cố Nam Thành thì dùng tiền bồi thường bảo hiểm khổng lồ thành công vực dậy công ty, đồng thời đưa công ty du lịch trở thành doanh nghiệp hàng đầu tỉnh Tây Nam.
Về phần vì sao sau này Cố Nam Thành lại giết Chu Hiểu Lôi rồi ném xác xuống sông, hiện tại cơ quan trị an vẫn chưa biết động cơ gây án của hắn.
Phải đến khi bắt được Cố Nam Thành rồi hỏi mới biết, nghĩ cũng là vì lợi ích thôi, hai vợ chồng đều là những kẻ tâm địa độc ác, vì lợi ích mà làm ra những chuyện cực đoan thì cũng không khó hiểu.
Sau khi tắt điện thoại của Dương Nam, chưa kịp để Nhạc Đông cất điện thoại, thì điện thoại của Đường Chí Cương lại gọi đến.
Có phải những người này đã hẹn nhau cùng gọi điện cho mình không?
Nhìn điện thoại, Nhạc Đông không khỏi đưa tay lên trán.
Hắn mở màn hình, nghe điện thoại, nói: "Đường lão ca, anh canh giờ gọi đúng lúc thật đấy, em vừa mới tắt máy xong."
"Ha ha, đây chứng minh hai anh em chúng ta thần giao cách cảm, đúng rồi lão đệ, anh phải cảm ơn em nhắc nhở, không thì lần này anh đã thua lỗ một khoản lớn rồi."
"Lão ca, anh nói vậy em nghe hơi không hiểu, em đâu có nhắc nhở anh gì đâu."
Đầu dây bên kia, Đường Chí Cương nghe Nhạc Đông nói vậy liền cười lớn nói: "Hiểu, anh hiểu, còn nữa, cái bùa của lão đệ đúng là thần thật, từ khi nghe theo lời em cho Tiểu Bảo mang bùa thì giờ Tiểu Bảo ngoan lắm, không khóc không nháo lại còn khỏe mạnh, vợ anh cứ lải nhải muốn cảm ơn em mãi."
Nhạc Đông cười nói: "Vậy thì tốt rồi, gần đây anh chị cứ để Tiểu Bảo ở nhà, đừng đưa cháu ra ngoài lung tung, em còn có việc, lát nữa chúng ta nói chuyện tiếp."
Nhạc Đông vừa định tắt máy, thì Đường Chí Cương nói: "Lão đệ, anh thấy em thích xe việt dã, chiếc Ba Bác Tư Mercedes-Benz G-Class anh đã cho người mang đến Ly thành cho em rồi."
"Em cứ yên tâm dùng, à, trong xe có một cái thẻ đổ xăng, cây xăng nào cũng dùng được hết, còn xe đến cửa hàng 4S bảo dưỡng thì miễn phí trọn đời, đây là chút lòng của anh, em bận cứ bận đi, anh cũng phải bắt đầu giải quyết chuyện ở tập đoàn rồi."
Nói xong, không đợi Nhạc Đông trả lời, Đường Chí Cương liền cúp máy.
Nhạc Đông dở khóc dở cười, hơn 10 triệu nói cho là cho luôn, lại thêm thẻ xăng, miễn phí bảo dưỡng trọn đời… Quà này thật nặng, gần bằng cả tiền tiết kiệm của mình rồi.
Cái gì gọi là người có tiền, đây mới gọi là người có tiền.
Sau khi được chứng kiến sự hào phóng của người có tiền, Nhạc Đông cảm thấy tiền tiết kiệm của mình chẳng còn đáng giá gì nữa.
Xem ra, phải biết kiếm tiền mới được.
Vẫn là nên ăn cơm thường đi thôi, không nên ăn thêm thịt làm gì, nhất định phải tích lũy từng chút một để dành tiền cưới vợ.
Sau khi cúp máy, Nhạc Đông cất điện thoại đi.
Chờ khi anh về đến thôn thì, cục trưởng Hồ Tín Tuyết đã cho người chạy đến thôn Phạn Bồn, tất cả những khu vực liên quan đều được giăng dây cảnh giới.
Thấy Nhạc Đông trở về, Bạch Trạch Vũ tiến lên đón, nói với Nhạc Đông: "Cục trưởng Hồ đang đợi anh ở chỗ của Triệu Dân Sinh."
"Đi, tôi đến ngay đây."
Chờ Nhạc Đông đến được căn nhà thuê của Triệu Dân Sinh thì, Hồ Tín Tuyết vừa vặn đi ra khỏi nhà, đứng ở cửa châm thuốc hút.
Thần Tử Hào đi theo sau lưng, nói: "Cục trưởng Hồ, đây là vụ án mạng đầu tiên tôi gặp, nếu lập tổ chuyên án thì nhất định phải cho tôi vào nhé."
"Được rồi được rồi, chuyện này cậu nói với tôi cả ngàn lần rồi, với lại, có phải án mạng hay không thì còn phải chờ trưởng khoa Nhạc về mới biết được, nhưng mà, vụ án này dù không phải án mạng thì cũng là đại án, chắc chắn là phải lập tổ chuyên án điều tra."
"Cục trưởng Hồ."
"Vừa nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến liền, trưởng khoa Nhạc, cuối cùng anh cũng về rồi, thế nào?"
"Có phát hiện, nếu tôi suy đoán không sai, thì nơi tôi tìm được chính là nơi Triệu Dân Sinh chôn xác."
Thần Tử Hào nghe vậy, có chút phấn khích vẫy vẫy tay, ngay lập tức bị Hồ Tín Tuyết gõ vào đầu một cái rõ đau.
"Cậu mẹ nó nghiêm túc một chút cho tôi, đây là án mạng liên quan đến tính mạng con người đấy."
Thần Tử Hào lập tức ý thức được sai lầm, vội vàng xin lỗi nói: "Xin lỗi cục trưởng Hồ, đây là lần đầu tôi gặp đại án nên có hơi hưng phấn mà thôi, không có ý gì khác."
"Đi, mang đồ ở trong hầm lên xem xét kỹ, toàn là đồ cổ đấy, lát nữa phải giao lại cho các ban ngành liên quan."
Thần Tử Hào mặt ỉu xìu quay lại, lúc gần đi, hắn vẫn không quên nói với Hồ Tín Tuyết: "Cục trưởng Hồ, tổ chuyên án nhất định phải cho tôi một chân nhé."
"Cút ngay cho khuất mắt!!!"
Đuổi được tên đáng ghét Thần Tử Hào đi rồi, Hồ Tín Tuyết lúc này mới nói với Nhạc Đông: "Trưởng khoa Nhạc, vất vả anh lại đi một chuyến, chúng ta lập tức đến chỗ Triệu Dân Sinh chôn xác."
"Đi!"
Rất nhanh, Hồ Tín Tuyết đã gọi pháp y và chuyên gia dấu vết hiện trường tới, để đảm bảo, còn gọi cả thôn trưởng đi cùng.
. . .
Thời gian trôi nhanh, đến khi Nhạc Đông bọn họ quay trở lại phân cục trị an thứ hai Trường Tuyết Sơn thì đã là 10 giờ tối.
Về đến phân cục, Hồ Tín Tuyết lập tức báo cáo vụ án cho cục thành phố Trường Tuyết Sơn.
Cục thành phố sau khi tiếp nhận tin tức, liền giao trách nhiệm cho hai phân cục thành lập tổ chuyên án, đồng thời khởi động cơ chế phối hợp phá án liên tỉnh, liên lạc với cơ quan trị an tỉnh Tây Nam.
Sau khi liên lạc, Nhạc Đông từ Tây Nam đến xử lý công việc, Bạch Trạch Vũ đại diện cho hệ thống trị an tỉnh Tây Nam tham gia tổ chuyên án.
Hồ Tín Tuyết điều động mấy tinh anh từ tổ trọng án khu vực quản hạt, kéo luôn cả Thần Tử Hào, cái tên đáng ghét kia vào.
Trong chốc lát, tổ chuyên án được thành lập.
11 giờ đêm, phòng họp của phân cục trị an thứ hai Trường Tuyết Sơn.
Hồ Tín Tuyết đích thân tổ chức cuộc họp nghiên cứu vụ án.
Trong cuộc họp, anh đã giới thiệu chi tiết về vụ án.
Cuối cùng nói: "Thi thể của Triệu Dân Sinh đã được khai quật lên, cùng với thi thể còn phát hiện điện thoại của hắn, ngoài ra còn có vài trăm đồng tiền mặt, theo đó mà suy đoán thì hung thủ không phải là vì cướp của giết người."
Nói đến đây, Hồ Tín Tuyết giới thiệu các thành viên tổ chuyên án Nhạc Đông và Bạch Trạch Vũ.
Sau khi giới thiệu xong, anh yêu cầu Nhạc Đông chia sẻ quan điểm của mình về vụ án.
Nhạc Đông gật đầu đứng dậy, nói: "Theo những dấu hiệu cho thấy, đây là một vụ giết người đã được lên kế hoạch và chuẩn bị kỹ lưỡng, với tiền đề đó, tôi cho rằng động cơ giết người của hung thủ có các loại sau đây, một là vì tranh chấp lợi ích, hai là vì tranh chấp tình cảm, hoặc có thể cả lợi ích lẫn tình cảm."
Hồ Tín Tuyết ở một bên khẽ gật đầu.
"Vụ án của Triệu Dân Sinh có chút phức tạp, theo những đồ vật chúng ta thu thập được thì Triệu Dân Sinh bên ngoài là một thương nhân lâm sản, thực chất hẳn là một kẻ trộm mộ, vậy có phải hắn chết vì chia chác không đều hay không?"
Nghe Hồ Tín Tuyết nêu ra nghi vấn, mọi người bắt đầu thảo luận, ai cũng cho rằng khả năng này rất cao.
Nhưng Nhạc Đông lại lắc đầu phủ nhận.
Hắn nói —— PS: Biết diễn biến tiếp theo thế nào không! ! !
Mọi người hiểu rồi đó, thúc giục thêm chương mới cho tôi xem nào!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận