Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 431: Ta sơ suất không có tránh! (length: 7804)

Kỳ Minh cùng Kỳ Linh suýt chút nữa cho rằng mình nghe nhầm, bọn họ nhìn nhau một cái, lập tức Kỳ Minh nói: "Thương Tùng, ngươi vừa nói gì, ta không nghe rõ?"
Thương Tùng đạo trưởng ôm trán, trời đất ơi, đây đều là chuyện gì vậy, tại sao đến cuối cùng đều là mình chịu trận.
Đối mặt ánh mắt của hai anh em, Thương Tùng đạo trưởng mặt đầy bất đắc dĩ, chỉ có thể yếu ớt nói một câu: "Hay là đổi thùng chứa."
Kỳ Minh: "..."
Kỳ Linh: "..."
Dùng thùng chứa? Thương Tùng, ngươi nói lời này có dùng đầu óc không vậy, ngươi mẹ nó nghiêm túc đấy à? Ngươi tưởng mổ heo đấy hả, còn dùng thùng chứa.
Đối mặt ánh mắt muốn giết người của hai anh em Kỳ Minh, Thương Tùng đạo trưởng thịt mỡ run rẩy, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, một giây sau, hắn nhanh trí nghĩ ra một ý kiến.
"Cái kia, dùng chén dễ bị đổ ra ngoài, dùng thùng sẽ tốt hơn một chút."
Nói xong, Thương Tùng đạo trưởng tự thưởng cho mình một tràng vỗ tay cực lớn.
Nghe đến đây, sắc mặt Kỳ Minh dịu đi, hắn gật đầu, "Có lý, Thương Tùng ngươi có tiến bộ đấy, đã học được dùng đầu óc, làm tốt lắm, ta đảm bảo ngươi thăng chức tăng lương."
Thương Tùng đạo trưởng á khẩu không trả lời được, hắn rất muốn nói làm tốt cái con khỉ, quay đầu ta liền xin đổi tổ, cùng các ngươi chung một chỗ quá nguy hiểm, nhất là kẹp giữa các ngươi và Nhạc Đông thì, cái cảm giác ấy, chậc chậc, quá khó chịu mẹ nó.
Nguy cơ cuối cùng cũng tạm thời được giải trừ, Thương Tùng đạo trưởng căn bản không dám ở chung với hai anh em này, hắn nói thẳng một câu, ta lên trước lầu mười hai vẽ phù trấn hồn, sau đó ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
Tốc độ nhanh chóng, căn bản không giống như một gã béo phì 125kg.
Kỳ Minh lắc đầu, Thương Tùng đúng là đồ vật không có tiền đồ, nói còn chưa hỏi xong, chạy cái gì? Lão già này quá làu cá, quay đầu phải nghĩ cách đá hắn ra khỏi tổ mình, mỗi ngày nhìn hắn liền thấy phiền.
Nếu chuyện này bị Thương Tùng biết, chắc là phải cảm tạ trời đất lắm.
Đợi Thương Tùng chạy trốn xong, Kỳ Minh nhìn xung quanh, lập tức nói: "Ai là người phụ trách ở đây."
Tiết Húc Đông đi tới, Kỳ Minh đưa ra giấy chứng nhận của mình, hai người sau khi chào hỏi, Tiết Húc Đông nói: "Đội trưởng Kỳ, tình hình phía trên chúng tôi không rõ, nhưng mà cục trưởng Nhạc ở Ly Thành nói rất nguy hiểm, tình hình cụ thể anh phải tìm hắn mà hỏi."
Trước những vụ án đặc thù như thế này, nhân viên trị an bình thường chỉ có thể phát huy tác dụng hạn chế, Tiết Húc Đông không dám nói lung tung, sợ lừa dối bọn họ.
"Vậy Nhạc Đông người đâu? Tại sao không thấy hắn đến báo cáo tình hình?"
Tiết Húc Đông: "!!!"
Đội trưởng Kỳ Minh cục 749 này kiêu ngạo thật đấy, Tiết Húc Đông hơi có chút không vui, bất quá, cấp bậc hành chính của đội trưởng Kỳ này đích thực so với bọn họ đều cao, treo cấp phó sở, lại là người của bộ phận đặc thù, Tiết Húc Đông nén sự khó chịu trong lòng, trước mắt tất cả phải lấy nhiệm vụ tiếp theo làm chủ.
Hắn nói: "Cục trưởng Nhạc nói tầng hầm giữ xe dưới mặt đất có vấn đề, hắn đã đi xuống dò xét rồi, có muốn gọi điện thoại cho hắn một cuộc không."
Kỳ Minh hơi suy tư, hắn quay đầu nói với Kỳ Linh và ba đồng đội: "Kỳ Linh, em ở lại dưới lầu sẵn sàng ứng cứu, ba người các cậu lên cùng Thương Tùng vẽ phù trấn hồn, ta xuống hầm đỗ xe dưới đất xem."
Sau khi phân phó xong, Kỳ Linh có chút khó hiểu nói: "Anh, không phải chỉ là quỷ hồn thôi à, trực tiếp lên diệt luôn là được chứ gì, cũng có cái gì khó đâu."
Kỳ Minh: "Anh đã dặn em cái gì? Ở bên ngoài phải gọi anh là đội trưởng, còn nữa, làm việc nên động não vào, nếu thật sự dễ giải quyết như vậy, tên Nhạc Đông kia đã sớm tự mình xử lý rồi, còn cần gì phải gọi chúng ta đến."
Kỳ Linh không phục nói: "Hắn á? Lần trước nếu không phải hắn đánh lén, ta sơ ý không tránh kịp, tuyệt đối không phải nằm viện một tháng."
"Em câm miệng cho anh, ngoan ngoãn ở đây đợi cho anh, không được tự ý hành động."
"Không phải chỉ là quỷ hồn thôi à!" Kỳ Linh lầm bầm nói.
Kỳ Minh đưa tay vỗ một cái lên đầu của hắn, quát: "Em còn không phục đấy à, Nhạc Đông đánh em mất bao lâu?"
Kỳ Linh lập tức lộ ra vẻ xấu hổ, một hồi lâu hắn mới nói: "Ba giây chưa tới đấy à."
"Chưa tới ba giây, em đã bị đánh vào tường đến mức không bò xuống được, em thấy thực lực của hắn như thế nào?"
"Ít nhất cũng phải là tu vi Tiên Thiên đại tông sư."
"Cho nên, ngay cả hắn còn phải cẩn thận từng li từng tí, em thấy em còn giỏi hơn hắn sao?" Kỳ Minh thở dài trách mắng.
Kỳ Linh cúi thấp đầu, "Có cái gì chứ, dù hắn có giỏi đến mấy, đối phó với quỷ hồn cũng phải cần đến huyết mạch nhà ta."
Kỳ Minh: "..."
Hắn có chút không thể nhẫn nhịn được, đây nếu không phải là em trai hắn, bây giờ hắn đã đấm cho hắn một trận rồi, huyết mạch nhà Kỳ quả thật có tác dụng khắc chế tà ma, nhưng mà, Huyền Môn có rất nhiều biện pháp khắc chế tà ma, tên này lần sau tốt nhất đừng dẫn ra ngoài, mất mặt lắm.
Kỳ Linh lại tiếp tục lẩm bẩm: "Đến lúc đó anh chẳng phải cũng sẽ nói à, không phải chỉ là quỷ hồn thôi à, thu phục luôn không phải xong, gọi chúng ta đến cũng có làm sao, có phải là đang lãng phí tiền thuế của dân không?"
Kỳ Minh tức suýt ngất, hắn chỉ là muốn giả vờ bức thôi, mượn cơ hội dạy dỗ những người ngành địa phương một chút thôi, tên này lại còn tưởng thật, không những tưởng thật mà còn lộng hành.
Quay đầu phải hảo hảo dạy dỗ lại mới được.
Nghiêm lệnh Kỳ Linh không được hành động bừa bãi xong, Kỳ Minh trực tiếp đi vào hành lang, hướng về gara tầng hầm mà đi.
...
Chung cư Thành Đô này xây dựng đã nhiều năm rồi, bởi vậy, trong thiết kế có sự khác biệt rất lớn so với bây giờ, năm đó khi xây dựng chung cư Thành Đô, chỉ thiết kế một tầng gara hầm. Bởi vậy, Nhạc Đông rất nhanh liền xuống đến gara tầng hầm.
Gara tầng hầm này rất lớn, do lâu ngày bị dân lang thang chiếm dụng, nên nơi này đâu đâu cũng là "bãi mìn".
Nhạc Đông đi rất cẩn thận, sợ dẫm phải.
Đi vào khoảng 30, 40 giây, vết bẩn trên mặt đất đã ít đi, chỉ còn lại một lớp tro bụi thật dày.
Hắn nhìn quanh gara, cũng không phát hiện cái giếng cổ mà Triệu Tự Bàng nói.
Không đúng!
Cái gara dưới mặt đất này thì làm gì có giếng cổ.
Nhạc Đông cau mày, chẳng lẽ là Triệu Tự Bàng sai?
Khoan đã!
Nếu Nhạc Đông nhớ không nhầm, Triệu Tự Bàng nói là giếng cổ, nếu là cái giếng mà công ty xây dựng mới đào thì nhất định hắn sẽ không dùng hai chữ giếng cổ này, nói cách khác, cái giếng này có lý do khác.
Nhạc Đông cẩn thận suy nghĩ, Hoa Tiểu Song đã suy tính rồi, nơi này trong quá khứ hẳn là miếu Thành Hoàng của khu Võ Hậu, nếu là miếu, thì tất nhiên phải có giếng, nói cách khác, thứ mà hồn thể của Triệu Tự Bàng đi qua có lẽ là cái giếng cổ của miếu Thành Hoàng lúc trước.
Từ những suy tính kia thì, cái miệng giếng này có lẽ đã bị chôn dưới đất, Triệu Tự Bàng là hồn thể đi qua, cũng không bị ảnh hưởng.
Chắc là như vậy.
Muốn tìm được vị trí của giếng nước, chỉ dựa vào mắt thường không thể làm được.
Nếu địa thế rộng rãi, không có công trình kiến trúc nào, Nhạc Đông có thể căn cứ vào phong thủy để dùng la bàn định vị rồi tìm.
Nhưng nơi này đã bị nhốt trong gara tầng hầm, nếu như không có chút biện pháp đặc thù nào, muốn tìm được vị trí giếng nước không phải là chuyện dễ.
Bất quá, chuyện này không làm khó được Nhạc Đông.
Hắn từng gặp trên cổ tịch một loại phương pháp tìm nước giếng, đây là bí thuật được tiền bối Nhất Mi sư phụ truyền lại.
Nhạc Đông lấy ra một bó hương cúng và một bó chỉ đỏ bắt đầu bày trận.
Mười phút sau, hắn đã bày xong trận hình mình cần...
Bạn cần đăng nhập để bình luận