Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 1015: Đáng thương lòng cha mẹ trong thiên hạ (length: 7617)

Khi Nhạc Đông bước ra ngoài, trời đã bắt đầu hửng sáng. Nhạc Đông không vội đến nhà họ Du mà cùng Ngô Đảm ghé quán bún đầu làng, làm một tô bún giao lộ!
Quán bún này Nhạc Đông ăn từ nhỏ, ăn mãi không chán. Hai người vừa đến thì quán cũng vừa mở cửa. Ông chủ thấy Nhạc Đông liền tươi cười niềm nở đón chào.
"Ôi chao, đây chẳng phải Nhạc soái ca sao, dạo này không thấy mặt mũi, chắc bận làm chuyện lớn rồi nhỉ?"
Ông chủ tên A Quỷ, nghe nói cha của Nhạc Đông từng cứu mạng vợ ông ta. Năm đó, vợ A Quỷ sinh xong thì phát điên, bụng bầu lớn mà tay không leo được lên tường, cả người treo lơ lửng trông rất kinh dị. Lúc đó ở trong thôn hễ có chuyện như vậy thì người ta sẽ mời cha của Nhạc Đông tới.
Cha của Nhạc Đông đến liền hỏi A Quỷ có mang thứ gì về không, A Quỷ nói, hôm đó vợ sinh xong, anh ta theo phong tục tự mình mang gà trống và lễ vật đến nhà vợ báo hỉ, trên đường về thì anh vợ cho lại một đám gà chết.
Anh ta thấy tiếc nên mang về nhà. Kết quả vừa về đến nhà thì vợ anh ta liền bị như thế. Cha của Nhạc Đông nghe xong liền dùng khói đánh cho A Quỷ một cái, quát lớn: "Ngươi đây là trêu vào lệ quỷ rồi, gà trống vốn mang dương khí mạnh nhất, đến gà trống mà lệ quỷ còn giết được, đủ thấy là thành tinh rồi."
Lúc đó A Quỷ hoảng hồn, hai chân mềm nhũn, quỳ sụp xuống trước mặt cha Nhạc Đông.
Sau này, cha của Nhạc Đông ra tay, trước là ổn định chứng điên của vợ A Quỷ, sau lại cố tình đến nhà mẹ vợ A Quỷ một chuyến mới giải quyết được sự việc.
Theo lời cha của Nhạc Đông sau này kể lại, mẹ vợ của A Quỷ vốn là khó sinh mà chết, sinh ra vợ của A Quỷ xong thì qua đời luôn.
Khi đó nhà nghèo nên chỉ tìm bừa một chỗ mà chôn. Trùng hợp chỗ đó lại là nơi âm khí ngưng tụ, do vậy mà hồn phách bị kẹt lại nhân gian. Trải qua mấy chục năm âm khí tẩm bổ nên biến thành lệ quỷ.
Vốn chỉ cần không trêu vào thì cũng không sao, nhưng A Quỷ về nhà vợ báo hỉ lại đi ngang qua mộ mẹ vợ. Anh ta thấy vợ mình sinh con nên muốn báo hỉ với mẹ vợ, thế là tiện thể đến mộ mẹ vợ, trêu tới mẹ vợ đã hóa lệ quỷ.
Lệ quỷ ra ngoài thì người đầu tiên tìm là kẻ thù. Nếu không có kẻ thù thì người nó tìm đầu tiên là người thân cận nhất của mình. Người thân vốn là sự ràng buộc của nó, nhưng khi đã hóa thành lệ quỷ thì ngược lại sẽ trở thành người nó dẫn đầu công kích.
May là A Quỷ mang gà trống về, lại thêm nhà có tổ tiên phù hộ nên mới không lập tức bị đoạt mạng.
Năm đó khi cha của Nhạc Đông kể chuyện này, Nhạc Đông chỉ nghe như chuyện lạ dân gian, sau này học càng nhiều điều, càng cảm thấy đó là sự thật. Cho đến khi lần đầu tiên theo cha đi xử lý một vài sự việc thì cậu mới phát hiện nhiều chuyện là thật.
Sau này, nhà Nhạc thành ân nhân của nhà A Quỷ. Mỗi lần Nhạc Đông đến ăn bún, A Quỷ luôn không lấy tiền nhưng Nhạc Đông không chịu, cứ lén để tiền lại.
Về sau, A Quỷ cũng biết nhà Nhạc không phải loại người ban ơn mong báo đáp nên cũng lấy tiền bún bình thường, chỉ có điều, Nhạc Đông mỗi lần gọi hai phần thì ông ta sẽ múc cho đầy ắp, thịt bò kho thì đầy ụ bao no.
Vì thế người trong thôn còn trêu A Quỷ là để ý Nhạc Đông, muốn nhận Nhạc Đông làm con rể.
Ăn xong tô bún, Ngô Đảm thanh toán tiền, hai người lên xe về. Trên đường Nhạc Đông chợt nghĩ đến một chuyện, tên Hoa Tiểu Song kia đi đâu mất rồi?
Bây giờ Hoa Tiểu Song là nhân vật thuộc hàng lão đại, Nhạc Đông nếu không cẩn thận thì thật sự là không tìm ra được hắn ở đâu.
Sau khi đưa Ngô Đảm về, Nhạc Đông trực tiếp quay về nhà, mang theo bún đã gói sẵn vào bếp.
Mẹ Châu Thanh đang luống cuống tay chân giết cá trong bếp.
Thấy cảnh tượng này Nhạc Đông không trêu ghẹo mà trong lòng dâng lên nỗi khó chịu.
Khi cha còn ở nhà thì mẹ gần như không phải vào bếp, mọi việc đều do cha sắp xếp ổn thỏa, ông là kiểu người yêu vợ chiều con từ tận đáy lòng.
Còn bây giờ... cha tạm thời không có nhà, mẹ đều phải tự tay làm, Nhạc Đông nhìn mà không kìm được vành mắt đỏ lên.
"Mẹ, để con làm!"
Châu Thanh có chút ngại ngùng cười cười, trong nụ cười mang theo chút cay đắng.
"Con trai à, có phải cảm thấy mẹ mình giờ vô dụng quá rồi không?"
"Mẹ, mẹ mà còn nói vậy thà cứ cho con hai cái tát còn dễ chịu hơn."
Châu Thanh bỏ con cá trong tay xuống, rửa tay rồi đưa tay xoa tóc Nhạc Đông.
"Con trai đã lớn, mẹ cũng yên lòng. Con trai à, sau này con phải đối tốt với Uyển Nhi, vợ chồng không nên so đo đúng sai, phải bao dung thì mới có thể sống đến đầu bạc răng long, mẹ cả đời này là hạnh phúc rồi, ở nhà có cậu con thương yêu, gả cho ba con thì có ông nội và ba con cưng chiều. Mẹ đời này không thiệt!"
"À con trai, hai hôm trước mẹ đã chuyển toàn bộ tiền trong nhà vào một cái thẻ rồi. Mẹ tính qua, không kể tiền tam nãi nãi con để lại thì nhà mình có 58 triệu tiền tiết kiệm, ngoài ra căn biệt thự lần trước mẹ thấy mẹ cũng mua lại cho các con rồi, sau này con cứ đưa cho Uyển Nhi."
"Nhà mình còn chút bất động sản gì nữa mẹ cũng chuẩn bị cho các con rồi, sau này sẽ sang tên hết cho con với Uyển Nhi. Mẹ cả đời này được hưởng phúc rồi, chút chuyện đó mà còn không lo được thì mẹ cũng phế thật."
Nghe đến đây, Nhạc Đông bỗng ngẩng đầu, nhìn Châu Thanh. Trong lời nói của bà, anh nghe ra một chút cảm xúc khác lạ.
Trong lòng mẹ đang có ý nghĩ muốn tự tử...
Phải rồi, từ khi mất Nhạc Thiên Nam, Châu Thanh trong khoảng thời gian này sống như người mất hồn vậy.
Nếu không phải còn Nhạc Đông để bà không thể buông bỏ thì chắc chắn bà sẽ không do dự mà đi theo chồng.
Trong mắt người ngoài, Châu Thanh quản Nhạc Thiên Nam quá chặt, trong thôn nhiều người không hiểu, nhưng Nhạc Thiên Nam hết lần này đến lần khác vẫn rất thích thú, cam tâm tình nguyện để vợ trông coi.
Người khác trêu ông thì ông cũng không quan tâm, ngược lại còn dùng một câu để giải đáp:
"Các người biết cái đếch gì, đàn ông thương vợ sẽ phát tài!"
Đích thực là sẽ phát tài.
Trong thôn đều là hộ được giải tỏa, nhưng nhiều nhà đã tiêu hết khoản tiền giải tỏa đó rồi, còn nhà Nhạc lại giữ được khoản tiền lớn này, đồng thời dùng số tiền đó để sinh lời, từ 20 triệu biến thành 50 triệu như bây giờ, đó đều là do một tay Châu Thanh lo liệu.
Nhạc Đông một tay giữ lấy hai vai mẹ, nghiêm túc nhìn Châu Thanh nói: "Mẹ, mẹ tuyệt đối đừng làm chuyện dại dột, mẹ phải tin con, con nhất định có thể cứu ba trở về."
"Con trai à, con là niềm kiêu hãnh của mẹ và ba con, ba con nếu còn sống cũng sẽ không để con đi mạo hiểm, chúng ta chỉ mong con được bình an sống đến già. Con yên tâm, mẹ sẽ không làm chuyện dại dột, mẹ nhất định sẽ chờ con kết hôn với Uyển Nhi rồi mẹ mới đi tìm ba con."
Hốc mắt Nhạc Đông đỏ hoe.
Đáng thương thay tấm lòng cha mẹ trên đời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận