Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 636: Tình huống có biến! (length: 8277)

Chết sư thúc chứ không phải chết mình, nên việc bán đứng sư thúc trong chuyện này, Hoa Tiểu Song chẳng hề cảm thấy chút áp lực nào.
Nếu sư thúc có hỏi tới, y sẽ nói là lão đại muốn tìm hắn để khai đàn đo lường tính toán vận nước, là cái nồi của lão đại, chứ có liên quan gì đến Hoa Tiểu Song y.
Câu nói kia của Hoa Tiểu Song lại làm Nhạc Đông chợt nhớ ra.
Chuyện đo lường tính toán vận nước, đó là nghề cũ của Khâm Thiên Giám, quay về hỏi thử bên cục 749 xem sao, có thể sẽ thu thập được chút tin tức.
"Chắc không phải vấn đề vận nước, ta thấy ấy, cái này càng giống nhân họa hơn, chẳng qua vì vận nước Cửu Châu ta phát triển không ngừng, nên mấy nước khác cùng đám phản đồ kia ngồi không yên, mới trăm phương nghìn kế giở trò."
Nhạc Đông vừa dứt lời, Hoa Tiểu Song lập tức nói: "Đúng vậy đúng vậy, nếu thực là vấn đề vận nước thì, sao mỗi lần xảy ra chuyện, lão đại nhà ta lại trùng hợp đụng phải? Theo ta thấy, là do vận nước đang ngày càng thịnh, nên dưới sự gia trì của khí vận, chuyện gì xảy ra cũng đều sẽ được lão đại nhà ta giải quyết."
Phải nói không nói, đoạn phân tích này của Hoa Tiểu Song xác thực rất có lý, Mã Linh Nhi cùng Mao Cầu Sinh dời mắt nhìn Hoa Tiểu Song, rồi lại ngay lập tức dồn ánh mắt về phía Nhạc Đông.
Theo cách nói này, thì Nhạc tiên sinh đích thực là người được trời chọn, nếu đặt ở thời cổ đại, thì hắn chính là Huyền Môn hành tẩu, bậc Thánh Nhân thay trời hành đạo.
Nghĩ như vậy thì mọi chuyện cũng giải thích được, Nhạc tiên sinh tuổi còn trẻ mà đã có tu vi sâu không lường được, thì ra hắn là người được thiên địa hun đúc.
Mảnh đất Cửu Châu này thật thần kỳ, khi loạn thế xảy ra Thánh Nhân cứu đời, đến thời điểm dân tộc phục hưng mấu chốt, cũng xuất hiện Thánh Nhân thôi thúc lịch sử tiến trình.
Nếu theo kiểu phỏng đoán này thì, chính là Cửu Châu dân tộc sắp tiến vào thời kỳ huy hoàng, cho nên mới xuất hiện một nhân vật như Nhạc Đông, còn mấy chuyện tà ma xuất hiện ở các nơi, cũng là khảo nghiệm cuối cùng trước đại thế.
Mã Linh Nhi và Mao Cầu Sinh đi đến trước mặt Nhạc Đông đứng lại, liền lập tức cung kính hành lễ với Nhạc Đông, rồi hỏi: "Nhạc tiên sinh, theo ngài thì tiếp theo chúng ta nên làm gì? Là giải quyết hết vấn đề ở làng chài này, hay là đi giải quyết chuyện ở hoạt cương trước?"
Xét về mức độ quan trọng thì, đương nhiên là phải ưu tiên xử lý chuyện ở hoạt cương, còn về Sở di kia, theo cách lý giải của Nhạc Đông thì đây là mâu thuẫn nội bộ, quay lại xử lý sau cũng không muộn, vả lại, có thể khiến một người chết đi trong tuyệt vọng, còn đem nàng phong ấn ở nơi tận cùng, khiến oán niệm không tan biến mà hóa thành tà ma, chuyện Sở di kia ra tay giết người, vốn là đạo trời rành rành, một thù trả một thù.
Đương nhiên, không có nghĩa là không cần giải quyết vấn đề của Sở di, giết quá nhiều người, tà ma sẽ bị máu tanh kích thích, hóa thành Quỷ Vương gây họa một phương.
Nhạc Đông lên tiếng hỏi thăm.
"Mã đạo hữu, Mao đạo hữu, đại ca Bạch đã tìm ra hết định vị những người liên quan đến hoạt cương chưa? Nhân thủ đã sắp xếp ổn thỏa hết chưa?"
Mao Cầu Sinh gật đầu nhẹ, "Theo danh sách Bạch tiên sinh đưa, chúng ta đã giám sát hết hoạt cương, chỉ có điều, phù lục chúng ta chuẩn bị không đủ, hành động có hơi gấp gáp, chúng ta giờ đang từ các nơi triệu tập lôi phù và hỏa phù."
Hai loại phù chú này ngày thường ít dùng, trên thị trường Huyền Môn thì hai loại này nhu cầu thấp, bởi vậy, thường chỉ có người trong các gia tộc tự bảo tồn chút ít, mà trên thị trường thì phần lớn đều là các loại bùa bình an loại cơ bản này.
Mã Linh Nhi gửi cho Nhạc Đông một ảnh chụp bản đồ điện tử, Nhạc Đông mở ra xem, thấy trên đó ghi chú chằng chịt điểm đỏ.
"Nhạc tiên sinh, đây là bản đồ Bạch tiên sinh đưa cho tôi, phía trên ghi chi tiết vị trí các nơi của mấy hoạt cương, từ các vị trí này mà phân tích, thì những điểm này đều là khu vực nhân viên Tương Giang tập trung đông, bọn chúng bày bố rõ ràng như vậy, là muốn biến toàn bộ Tương Giang thành địa bàn hoạt cương, lật tung cả Tương Giang lên."
Nói xong, Mã Linh Nhi dừng một chút, lại mở miệng nói: "Nhạc tiên sinh, có một chuyện tôi vẫn luôn không nghĩ ra, tổ tiên của tôi và Mao gia, đều là truy đuổi Cương Thi Vương đến Tương Giang, hiện giờ, hoạt cương lại gây sự ở đây, tôi nghi ngờ bọn chúng ngoài việc muốn gây loạn Tương Giang ra, còn có mưu đồ khác."
Vấn đề của Mã Linh Nhi này, Nhạc Đông cũng từng nghĩ tới.
Tương Giang là viên ngọc trai của Cửu Châu, thuộc long thổ châu, cùng vận nước Cửu Châu chung một nhịp thở.
Con bất hiếu đảo trông như là đuôi rồng, thực tế là vuốt rồng thăm dò trước, Cửu Châu muốn thật sự quật khởi, tất nhiên phải khai phá con đường phía trước.
Nếu như con bất hiếu đảo trở về, cái gọi là phong tỏa trên biển liền sẽ bị triệt để mở ra, xu thế trưởng thành của Cửu Châu sẽ không thể cản nổi, tiềm long xuất uyên, ngày trở lại đỉnh phong trong tầm tay.
Nhạc Đông lắc đầu, hắn lên tiếng."Nghi ngờ này ta cũng có, cũng đơn giản thôi, tìm ra kẻ đứng sau bọn chúng, hỏi han cho rõ ràng là được."
Nghe Nhạc Đông nói vậy, Hà Bảo đứng bên lại lắc đầu lia lịa."Nhạc cục à, làm sao chúng chịu cho anh đáp án!"
Hoa Tiểu Song nghe xong, liền nhảy dựng lên, hắn nhìn Hà Bảo như nhìn thằng ngốc, tên này đúng là không hiểu thủ đoạn của lão đại, đầu óc quá cứng nhắc.
"Ngươi hiểu cái gì, chỉ cần lão đại ra tay, không gì là không khai, danh ngôn của lão đại nhà ta là, không nói, thì đánh đến khi nào nói mới thôi!"
Hà Bảo: "... "
Hắn rất muốn nói đây là phạm pháp, nhưng nghĩ kỹ lại thì, hình như cũng không phạm pháp nha, luật pháp có bảo vệ cương thi đâu.
Được thôi, là mình suy nghĩ hạn hẹp rồi!
"Có lý, đi thôi, chúng ta về trước đã!"
Nói xong, Hà Bảo nhìn cái tên bốn mắt tử đang nằm liệt trên mặt đất, khi hắn mượn ánh đèn xe nhìn rõ được tướng mạo cái tên bốn mắt tử, lập tức kinh ngạc nói: "Ủa, lại là cá lớn."
Nhạc Đông: "Hả?"
"Nhạc cục là không biết đó thôi, con cóc bốn mắt này là một trong những kẻ cầm đầu đám nội gián, chuyên phụ trách cung cấp thiết bị bạo loạn, theo tin báo của chúng tôi, nó vừa mới lén lút buôn về một lô thuốc nổ, đội trọng án chúng tôi luôn đuổi bắt nó, không ngờ Nhạc cục anh lại ở đây giải quyết giùm bọn tôi vấn đề."
Nghe đến việc này, Nhạc Đông có chút áy náy nhìn Mã Linh Nhi, "Xin lỗi Mã đạo hữu, xe của cô bị nổ mất rồi, quay đầu tôi đền cô một chiếc mới."
Xe này chắc chắn rất đắt, Nhạc Đông có biết chút ít, xe này ít nhất cũng phải 1 triệu tệ, Nhạc Đông làm người có nguyên tắc, tuyệt đối không để người khác chịu thiệt, trừ Hoa Tiểu Song cùng Triệu Tự Bàng, hai tên này lừa gạt kiểu gì cũng không sao, lừa bọn họ thì họ mới chịu đi lên.
"Chuyện nhỏ thôi mà, Nhạc tiên sinh đừng để trong lòng, nếu như Nhạc tiên sinh thấy áy náy, quay đầu cho tôi hai đạo phù làm cái vốn."
Mao Cầu Sinh nghe Mã Linh Nhi nói vậy, liền giơ ngón cái với vị hôn thê.
Tương lai bà xã là người thức thời, Nhạc tiên sinh có thể dùng một tấm trừ tà phù khiến tà ma do oán niệm hóa thành cũng phải sợ hãi rút lui, điều này chứng tỏ cái gì, chứng tỏ những lá bùa chú anh vẽ ra là hàng trân phẩm trong các loại trân phẩm, nếu bùa chú này mà đưa ra chợ ma quỷ bán, ít nhất cũng phải 1 triệu tệ, thậm chí hơn cả chục triệu.
Mã Linh Nhi căn bản không có nghĩ sâu xa như thế, nàng chỉ là thuận miệng nói vậy, khi thấy Mao Cầu Sinh giơ ngón tay cái lên với nàng, không khỏi bật cười.
"Nhạc tiên sinh tuyệt đối đừng hiểu lầm, tôi không có ý đó!"
Nhạc Đông cũng cười nhẹ, bùa trừ tà này hắn chế rất nhiều, với người khác mà nói là rất trân quý, nhưng với hắn thì lại chỉ là chuyện làm cho vui.
"Đi thôi, về rồi nói."
Hà Bảo để các đồng nghiệp cùng đi áp giải tên kia lên xe, tiện đường mang theo cả lão nhân nằm dưới đất kia về luôn.
Vừa lên xe, điện thoại Nhạc Đông báo tin nhắn.
Hắn mở ra xem, là Bạch Mặc gửi tới!
"Tình hình có biến, bọn chúng đang tập hợp lại!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận