Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 32: Hắn là cái hình người quái thú a! ! ! (length: 8284)

Nhạc Đông cầm lấy giấy đâm hình nhân, lại bảo Trần Gia Dĩnh lấy cho hắn tài liệu cá nhân của Ngô Đông Mai.
Sau khi đổi thông tin ngày tháng năm sinh, Nhạc Đông viết ngày sinh tháng đẻ của Ngô Đông Mai lên hình nhân, lại bỏ tóc vào, cuối cùng dùng bút vẽ đồng tử vào hốc mắt của hình nhân.
Làm xong, Nhạc Đông nhanh chóng bấm đốt tay làm pháp quyết, đồng thời trong lòng niệm chú truy phách truy tung quyết.
"Thiên hoàng hoàng địa hoàng hoàng, người đi lạc ở nơi nào, xin mời Thành Hoàng Thổ Địa, Nhật Dạ Du Thần, tìm kiếm bảy phách của Ngô Đông Mai, Thái Thượng Lão Quân lập tức tuân lệnh!"
Rất nhanh, hình nhân giấy lấy tốc độ khó tin với người thường, trong chớp mắt đã hóa thành tro tàn.
Cảnh này Trần Gia Dĩnh đã thấy một lần nên không ngạc nhiên, điều nàng muốn biết nhất hiện tại là Nhạc Đông sẽ dùng biện pháp gì để xác định vị trí thi thể của nạn nhân.
Nhạc Đông trước ánh mắt chăm chú của hai người lấy ra một chiếc la bàn.
Kim la bàn bắt đầu quay cuồng điên đảo, không giống như lần trước truy tung lão nhân Vương Phúc Sinh, lần này la bàn không cố định chỉ về một hướng.
Mà nó lại kỳ quái đảo loạn liên tục, dừng lại chốc lát ở ba hướng khác nhau.
Sắc mặt Nhạc Đông trở nên nghiêm trọng.
Ba hướng khác nhau.
Điều này có nghĩa là gì! ! !
Ba hướng đều có thi thể nạn nhân.
Nhạc Đông nhìn la bàn, một trong ba hướng chỉ đến đúng hướng khu nhà ở Thư Uyển.
Theo điểm đó mà xét, việc Chương Kiệt ở phòng 701 giết người phân xác hẳn là không có gì phải nghi ngờ.
Nhạc Đông đứng dậy, nói với Lâm Chấn Quốc: "Đi!"
"Tìm được vị trí rồi?"
"Tìm được rồi, nhưng không phải ở một chỗ."
"Chẳng lẽ là? ? ?"
"Đúng, chắc là phân xác!"
Nhạc Đông cầm la bàn, cùng Lâm Chấn Quốc cùng nhau ra khỏi phòng kỹ thuật, còn Trần Gia Dĩnh nhanh chóng nhấc thùng dụng cụ, bất chấp mệt mỏi sau một đêm thức trắng, trực tiếp theo chân Nhạc Đông và Lâm Chấn Quốc.
Ba người vừa xuống lầu đã chạm mặt Hướng Chiến.
Hướng Chiến thấy nhóm Nhạc Đông liền lập tức chạy đến.
"Tôi nghe Tiểu Đường nói ông Lâm đến phòng kỹ thuật, định lên tìm các ông thì các ông đã xuống rồi, thế vụ án có tiến triển gì không?"
Nhạc Đông chỉ khẽ gật đầu, dù sau khi công đức nhập thân tinh thần lực của hắn có bước tiến vượt bậc, nhưng theo nguyên tắc có thể tiết kiệm được chút nào thì tiết kiệm chút đó, Nhạc Đông cố gắng không nói nhiều nếu không cần thiết.
Lâm Chấn Quốc lên tiếng: "Đi thôi, cậu Nhạc đã xác định được vị trí người chết, hiện giờ cậu ấy đang truy tìm vị trí cụ thể, chúng ta phải qua đó ngay, cậu đi không?"
Hướng Chiến không chút do dự đáp: "Đi!"
Một nhóm bốn người lập tức rời khỏi tổ trọng án, lái xe nhanh chóng đến khu Thư Uyển.
Trên đường, Lâm Chấn Quốc gọi điện cho Dương Kinh Vĩ, dặn dò bọn họ nhất định phải theo sát Chương Kiệt.
Rất nhanh, bốn người đã đến khu Thư Uyển, Tiểu Mã đang chờ sẵn ở dưới lầu lập tức ra đón.
"Lâm sở, Hướng đội các anh đến rồi."
"Tình hình sao rồi?"
"Tối qua tôi với Dương ca canh giữ ở đây, không rời nửa bước, Chương Kiệt phòng 701 cũng không xuống lầu."
"Biết rồi, đi, lên lầu ngay!"
Nhạc Đông cầm la bàn xuống xe, bấm đốt tay một hồi xác định đúng nơi đây rồi cất la bàn, gật đầu với Lâm Chấn Quốc.
"Lên đi, nếu không đoán sai thì trong nhà Chương Kiệt còn một phần thi thể người chết."
Mặt Lâm Chấn Quốc nghiêm nghị, ông rút súng, cẩn thận lên đạn, sau đó hai tay cầm súng, dẫn đầu đi lên tầng bảy.
Hướng Chiến liếc nhìn Nhạc Đông, thân thủ của thằng nhóc này ông nghe đội Chống Ma Túy nói rồi, một chọi tám không thèm thở, nghi phạm mà đụng trúng hắn thì mới đáng lo.
Ngược lại Trần Gia Dĩnh phải cẩn thận.
"Gia Dĩnh, cô cứ chờ dưới lầu đi, khi nào bọn tôi kiểm soát tình hình an toàn rồi thì cô hãy lên."
Trần Gia Dĩnh gật đầu.
Bắt tội phạm có thể gặp phải những rủi ro khó lường, cô biết nếu mình đi theo sau có thể sẽ gây thêm những yếu tố bất ổn cho việc bắt giữ.
Tiểu Mã bị giữ lại dưới lầu canh gác lối ra.
Khu Thư Uyển là khu cũ, cầu thang lên xuống chỉ có một, chỉ cần giữ được đầu cầu thang, nghi phạm không thể trốn thoát.
Sau khi sắp xếp xong, Hướng Chiến vội vàng chạy bộ đuổi theo.
Khi nhóm ba người lên tới tầng sáu, Dương Kinh Vĩ đã ra đón.
Bốn người đi thẳng lên tầng bảy.
Lâm Chấn Quốc ra hiệu bằng ánh mắt với Dương Kinh Vĩ, Dương Kinh Vĩ gật đầu hiểu ý.
Anh ta tiến lên gõ cửa nhà Chương Kiệt.
"Chương Kiệt, mở cửa, căn hộ 601 dưới nhà anh vừa báo lại chuyện anh vẫn chưa giải quyết vụ tắc nghẽn cống thoát nước."
"Cộc cộc cộc!"
Gõ hồi lâu, bên trong vẫn không có tiếng động gì.
Lâm Chấn Quốc và Hướng Chiến liếc nhau, từ trong mắt nhau đều thấy sự cảnh giác.
Chẳng lẽ nghi phạm đã phát hiện ra gì đó?
Hướng Chiến hạ giọng nói: "Lão Dương, cậu tiếp tục gõ cửa, tôi gọi hỗ trợ."
Nhạc Đông bên cạnh lại xua tay, nói: "Không cần, để tôi!"
Hướng Chiến: "Cậu biết mở khóa? ? ?"
Nhạc Đông: "Không biết!"
Hướng Chiến hơi khó hiểu hỏi: "Vậy cậu làm sao vào?"
"Đơn giản!"
Nhạc Đông ra hiệu mọi người tránh ra, sau đó hít sâu một hơi, dồn khí đan điền, một cước đá vào chỗ tay nắm cửa.
Lâm Chấn Quốc, Hướng Chiến và Dương Kinh Vĩ trong nháy mắt đơ người.
Đại ca, anh làm cái gì vậy, loại cửa này là mở ra phía ngoài, anh đá vào trong cửa, thế này làm sao mà mở được, chẳng phải là đánh động kẻ địch sao? ? ?
Thằng Nhạc Đông này, đúng là tuổi trẻ, làm việc quá đơn giản thô bạo!
Ngay lúc ba người đang lắc đầu thì, một giây sau cả ba người hoàn toàn bị sốc.
Chỉ nghe một tiếng "ầm" vang thật lớn, toàn bộ cửa chỗ bị Nhạc Đông đá lõm sâu xuống.
Sau đó toàn bộ cánh cửa đều biến dạng, bay ngược vào trong.
Cùng với cánh cửa bay vào còn có một bóng người.
Nhìn kỹ lại, bóng người kia rõ ràng là nghi phạm Chương Kiệt.
"Cái này..."
Đây là sức mạnh mà người bình thường có thể đạt tới sao? ? ?
Một cước đá biến dạng cả cánh cửa, bay vào trong! ! !
Không những vậy, cả người đứng phía sau cửa cũng bị cánh cửa hất văng ra.
Ba người không thể tin nổi nhìn nhau.
Ánh mắt nhìn Nhạc Đông giống như đang nhìn một con quái vật hình người.
Nhạc Đông bên cạnh hơi ngại ngùng nói: "Không kiểm soát được lực, hơi quá tay!"
Ba người Lâm Chấn Quốc cứng đờ mặt.
"Cậu nhóc, cậu còn là người sao? ? ?" Lâm Chấn Quốc tặc lưỡi nói, sau đó nhanh chóng tiến vào nhà Chương Kiệt, khống chế Chương Kiệt đang nằm bất tỉnh dưới đất.
Tên này đúng là xui xẻo, hắn trốn ở sau cửa, quan sát bên ngoài qua mắt mèo.
Vừa vặn bị Nhạc Đông một cước đá cả cửa lẫn người bay ra ngoài.
Như vậy cũng tốt, hắn còn chưa kịp kêu lên đã bất tỉnh nhân sự rồi.
Sau khi khống chế được tình hình, ba người bắt đầu lục soát.
Rất nhanh, Lâm Chấn Quốc tìm thấy trong tủ lạnh một cái đầu người đã tróc da đầu, cùng với mấy túi thịt nát.
Dù Lâm Chấn Quốc và đồng đội có bản lĩnh trấn định cực cao, nhưng giờ phút này họ vẫn không khỏi che miệng lại vì ghê tởm muốn nôn.
Khung cảnh thực sự quá đẫm máu! ! !
Sau khi xác nhận xong, Hướng Chiến lập tức gọi điện cho tổ trọng án đến hỗ trợ.
Trần Gia Dĩnh cũng mang thùng dụng cụ lên tầng bảy.
Khi nhìn thấy cảnh trong tủ lạnh, dù cô đã quen nhìn đủ loại hình dạng thi thể, giờ phút này cô vẫn cảm thấy da đầu tê dại.
Rốt cuộc là hận thù như thế nào, mới khiến một người có thể làm ra những chuyện tàn ác như vậy! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận