Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 299: Quả nhiên là vận may lớn! (length: 7713)

Thấy Nhạc Đông muốn ra cửa, Hoa Tiểu Song nhanh nhẹn trèo lên ghế phụ, vừa nịnh nọt vừa nói: "Đông ca, ngươi đi đâu đấy, ta đi cùng với ngươi, giúp ngươi một tay."
Nhạc Đông liếc nhìn Hoa Tiểu Song, ánh mắt sắc lạnh khiến Hoa Tiểu Song rụt người lại, hắn có chút ngại ngùng nói: "Đông ca, không được đâu, tuy nói cùng giới mới là chân ái, nhưng ta không thích kiểu này lắm, bởi vì cái gọi là ép buộc thì không hạnh phúc mà..."
"... "
Lời này của Hoa Tiểu Song trực tiếp khiến Nhạc Đông cảm thấy tam quan đổ vỡ, tên ngốc này đang nghĩ cái quái gì vậy, hắn trực tiếp uy hiếp: "Ngươi còn nói thêm một câu nữa, ta giết chết ngươi!"
Bị Nhạc Đông mắng một câu, Hoa Tiểu Song lập tức tỏ vẻ ấm ức, hai tay nắm chặt vạt áo, bộ dạng này chẳng khác gì một thụ nhỏ yếu đuối, cộng thêm cái mặt mày thanh tú của tên này...
Cảm giác có phần hơi sai lệch.
Khiến khóe miệng Nhạc Đông giật giật, cuối cùng vẫn nhịn xuống xúc động muốn lôi cổ hắn ra ngoài.
"Ta hỏi ngươi, có phải ngươi cố ý không?" Nhạc Đông lái xe ra ngoài, trên đường hỏi thẳng Hoa Tiểu Song.
"Cố ý gì cơ?"
"Lần đầu đi xe ngươi vòng vo, lần thứ hai lại trùng hợp thấy ta với Bạch Trạch Vũ, còn cả vụ rượu hoa tửu..."
Nhạc Đông vừa dứt lời, Hoa Tiểu Song lập tức kêu oan.
"Đông ca, ta lấy tro cốt sư phụ ta ra thề, ta tuyệt đối không có cố ý, vòng vo là vì không quen đường, lần thứ hai là do có duyên, còn về phần rượu hoa tửu... rượu đó là ta xem được một công thức cổ, nghe nói hậu vị rất mạnh."
"Thật sự có trùng hợp như vậy sao?"
Hoa Tiểu Song: "Nói thật Đông ca, sau khi ta học bói toán, nghe nói ngũ tệ tam khuyết xong, ta cơ bản không dám xem bói cho ai nữa, ta rất trân trọng cái mạng nhỏ này, cho nên, ngươi hoàn toàn không cần lo lắng ta có ý định tính kế ngươi."
Nói xong, Hoa Tiểu Song lại âm thầm bổ sung một câu, quỷ mới đi tính toán ngươi, sư phụ lão già kia đoán mệnh cả đời cũng có gì lớn đâu, chỉ giỏi ăn vặt, bói toán cho ngươi một lần lập tức bị thiên cơ phản phệ, người còn tàn tạ hơn.
Thế giới này còn tốt đẹp, ta còn nhiều tiền chưa tiêu hết, ta cũng chẳng rảnh rỗi mà đi tính toán ngươi làm gì.
"Ngươi chưa từng xem bói cho ai đúng không, vậy ngươi xem cho ta một quẻ!"
"Được... Cái gì?? Xem cho ngươi????" Hoa Tiểu Song thuận miệng đáp lời Nhạc Đông, đến khi nhận ra được sự khác thường thì đã muộn, thiếu chút nữa thì quỳ xuống trước mặt Nhạc Đông.
Xem bói cho người khác còn lấy tiền hao tổn chút ít mệnh số, xem bói cho ngươi thì có mà chết ngay tại chỗ, làm sao mà xem được???
"Sao? Không được à!"
"Thật sự là không được, ta còn muốn sống thêm vài năm nữa."
"Vậy cái Thiên Cơ Môn của các ngươi phế thật, còn tự xưng gì mà thần toán, ta thấy các ngươi đừng có đi xem nữa!"
Nghe Nhạc Đông nói vậy, Hoa Tiểu Song rơm rớm nước mắt, không dám cãi lại.
Rất nhanh, bọn họ đã đến cục trị an bờ Nam.
Nhạc Đông xuống xe, Hoa Tiểu Song cũng lẽo đẽo theo sau.
Hai người vào cục trị an, Hoa Thiên Dương đang ở trong phòng họp chủ trì cuộc họp động viên, thấy Nhạc Đông đến, ông ta vội ra đón.
"Trưởng khoa Nhạc, chúng tôi đã cơ bản xác định được thân phận của hung thủ rồi, anh xem thử đi."
Nói xong, Hoa Thiên Dương đưa cho Nhạc Đông một bộ hồ sơ, Nhạc Đông liếc qua.
Tên: Ngũ Ghi Chép Quân.
Tuổi: 39 tuổi.
Quê quán: Khu Vũ Hầu, Thành Đô.
Số chứng minh thư: ...
Sau khi xem xong, Nhạc Đông tiện tay đưa tài liệu cho Hoa Tiểu Song, Hoa Tiểu Song sững người, lắp bắp nói: "Ta có thể xem sao??"
Lúc này Hoa Thiên Dương mới chú ý đến Hoa Tiểu Song đi theo phía sau Nhạc Đông.
"Hoa Tiểu Song, sao con cũng tới đây?"
"Chào cục trưởng Hoa, con tới phụ giúp ạ."
"Tốt, tốt, tốt, như vậy mới xứng là công dân tốt của Du thị, lát nữa ta cho con xin tiền thưởng và bằng khen."
Nhạc Đông không quan tâm đến họ mà quay sang nhìn Hoa Tiểu Song: "Tính thử xem tên này đang ở đâu?"
Sắc mặt Hoa Tiểu Song bỗng tối sầm lại.
Hoa Thiên Dương nghe Nhạc Đông nói vậy thì hơi kinh ngạc nhìn Hoa Tiểu Song một cái, nửa ngày sau ông mới hỏi Nhạc Đông: "Trưởng khoa Nhạc, ý anh là..."
"Gã này cũng là người có thủ đoạn đặc biệt, về sau không tìm thấy tung tích hung thủ ở đâu, thì cứ để cậu ta tính, chắc chắn không sai đâu."
Hoa Tiểu Song: "..."
"Không tính sao!" Nhạc Đông nhéo ngón tay, răng rắc tiếng kêu truyền đến tai Hoa Tiểu Song, nghe như tiếng gầm thét đáng sợ từ Cửu U truyền đến.
Ngũ tệ tam khuyết gì đó trong nháy mắt bị hắn vứt ra sau đầu, nếu bây giờ không tính, đoán chừng cũng chẳng cần đợi đến ngũ tệ tam khuyết nữa, nhìn bộ dạng của Nhạc Đông kìa, giờ này chắc hắn sẽ bị tàn phế một số bộ phận mất.
Hắn tiếp lấy tài liệu từ tay Nhạc Đông, tham khảo số chứng minh thư của kẻ tình nghi rồi bắt đầu tính.
Rất nhanh, hắn lấy từ bên cạnh một tờ giấy A4, viết lên những con số bát tự sau khi đã tính toán, rồi lại lôi trong túi ra ba đồng tiền xu, tùy ý ném lên bàn, ném xong hắn nhìn quẻ, lại bắt đầu bấm đốt ngón tay tính.
Sau một hồi hì hục, hắn vỗ trán nói: "Quẻ tượng hiển thị, ở hướng Tây Bắc."
Nhạc Đông nhìn Hoa Thiên Dương, Hoa Thiên Dương khẽ gật đầu, nói: "Tiểu Song tính không sai, theo điều tra của chúng ta thì kẻ tình nghi đang ở Thành Đô, lúc này đội trưởng Dương và mọi người đang trên đường đi bắt rồi."
Hoa Tiểu Song vẻ mặt chờ đợi khen ngợi nhìn Nhạc Đông.
Nhạc Đông bất đắc dĩ nhìn hắn một cái, rồi lại trêu: "Tìm hiểu xem có ngũ tệ tam khuyết gì không?"
Vừa nghe vậy, Hoa Tiểu Song lập tức xìu như quả bóng xì hơi!
Đúng là lòng tốt của chó mà.
Hắn nhìn Nhạc Đông, lập tức vẻ mặt nghi hoặc, giây sau hắn cầm đồng tiền bỏ chạy ra khỏi cửa, dừng lại ở hành lang cách Nhạc Đông chừng 30m.
Cầm đồng tiền lên tung, sắc mặt lại biến đổi, giây sau, hắn chạy về bên Nhạc Đông.
"Ngọa Tào, Đông ca, ta hiểu rồi, ta cuối cùng cũng hiểu, lão bất tử sư phụ nói vận may lớn là cái gì, Đông ca, từ hôm nay trở đi, anh đi hướng nam em đi hướng nam, anh đi hướng bắc em đi hướng bắc, cả đời này em đi theo anh, hay không anh cưới em đi."
Nhạc Đông: "..."
Tên này đang lảm nhảm cái gì vậy?
So với Nhạc Đông đang ngơ ngác thì lúc này Hoa Tiểu Song thực sự hưng phấn đến phát điên, hắn vừa phát hiện một kỳ tích.
Đó là, xem bói khi ở bên cạnh Nhạc Đông thì không bị thiên cơ phản phệ.
Phải biết rằng, Thiên Cơ Môn của họ là nhạy cảm nhất với thiên cơ phản phệ, mỗi lần đoán mệnh, hắn đều có cảm giác bị thiên cơ khấu trừ mệnh số, nhưng vừa rồi khi tính toán vị trí của hung thủ, hắn vậy mà không gặp phải thiên cơ phản phệ.
Hắn còn tưởng rằng là thiên cơ bị người che giấu, thế là hắn chạy ra chỗ xa để xem bói, vừa ném quẻ, chưa kịp tính kết quả thì thiên cơ phản phệ đã bắt đầu ập đến.
Giờ phút này, hắn rốt cuộc đã hiểu lời sư phụ tính cho hắn là thật, đi theo Nhạc Đông, hắn thực sự có vận may lớn!
"Đông ca, hay là hai ta đi bày sạp xem bói đi, anh không cần làm gì hết, anh cứ ở một bên lướt điện thoại xem mỹ nữ là được, còn lại em lo hết, tính một quẻ 10 vạn, anh 7 em 3."
Nhạc Đông: "..."
Tình hình là sao thế này?
Hoa Tiểu Song thấy Nhạc Đông không mở miệng, có chút đau lòng nói: "Anh 8 em 2, không thể ít hơn được, ít hơn nữa thì em làm không công đấy."
Nhạc Đông không nhịn được nữa, trực tiếp đá cho hắn một cú, đá hắn ra khỏi phòng họp.
Một bên Hoa Thiên Dương nhìn Hoa Tiểu Song, bắt đầu vuốt cằm suy nghĩ, ánh mắt lộ vẻ khác thường!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận