Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 553: Giếng không thông Hải Nhãn, như thế nào Trấn Hải? (length: 7855)

Nhạc Đông không để ý đến việc quan sát thức hải của mình, trực tiếp chạy ra khỏi Trấn Hải lâu.
Khi hắn ra khỏi Trấn Hải lâu, phát hiện pháp đàn bên kia cũng không có gì bất thường, Thương Tùng đạo trưởng vẫn đang khoanh chân ngồi trước pháp đàn để hồi phục, Kỳ Minh thì đang dẫn người kiểm tra các trận kỳ xung quanh.
Nhạc Đông có chút kỳ lạ đánh giá xung quanh một phen, Tiểu Bản Tử công kích không có đến mà, vậy vừa rồi dị động của Trấn Hải lâu là từ đâu tới?
Ngay khi Nhạc Đông đang nghi hoặc thì, Trấn Hải lâu lại giật mình.
Lần này động tĩnh còn lớn hơn lần trước, kỳ lạ là, Thương Tùng đạo trưởng cùng Kỳ Minh bọn họ dường như đều không phát hiện.
Lẽ nào chỉ có mình mới có thể cảm nhận được sự rung động của Trấn Hải lâu?
Lúc này, Hoa Tiểu Song ôm một cái la bàn từ phía sau Trấn Hải lâu đi ra.
Hắn vẫn đang nhíu mày tính toán gì đó.
Trạng thái này của Hoa Tiểu Song, Nhạc Đông lần đầu tiên thấy, quen với vẻ cà lơ phất phơ của hắn, giờ thấy hắn nghiêm túc làm việc, Nhạc Đông luôn cảm thấy phong cách này quá mức quỷ dị, giống như việc Kỳ Linh đột nhiên sợ sệt, từ một người kiêu ngạo bất tuân biến thành một tên liếm chó, thật sự quá không hài hòa.
Nhạc Đông đi đến trước mặt Hoa Tiểu Song, Hoa Tiểu Song vẫn chưa phát hiện Nhạc Đông, vẫn đang đắm chìm trong suy tính của mình, cho đến khi đâm vào người Nhạc Đông, hắn mới hoàn hồn lại.
"A, lão đại, ngươi về từ lúc nào vậy? Ngươi vậy mà trở về nguyên vẹn."
Nhạc Đông: ". . ."
"Không phải, ý ta là ngươi vậy mà không có bị bầm dập tơi tả mà trở về, xem ra con đảo bất hiếu bên kia cũng không ra gì nhỉ."
Nhạc Đông: "! ! !"
Muốn đánh chết hắn lại sợ phạm pháp, làm sao bây giờ, đang online chờ, rất cấp bách!
Thấy sắc mặt của Nhạc Đông đang thay đổi, Hoa Tiểu Song lúc này mới nhận ra mình đã lỡ lời, hắn vội vàng nhét la bàn vào túi đeo lưng, mặt vô tội nhìn Nhạc Đông nói: "Lão đại, ta nói ta không cố ý nói thế ngươi tin không?"
Nhạc Đông nhếch môi, vỗ vai Hoa Tiểu Song.
"Tin, ta đương nhiên tin, ngươi dù gì cũng là huynh đệ tay chân của ta."
Nghe Nhạc Đông nói vậy, Hoa Tiểu Song trong nháy mắt hiểu ra, hắn vội vàng lấy điện thoại ra.
"Ta hiểu ta hiểu, là phải thêm tiền đúng không, lão đại, ta chuyển cho ngươi liền."
Không đợi Nhạc Đông kịp phản ứng, Hoa Tiểu Song đã nhanh như chớp chuyển cho Nhạc Đông 13145.20 tệ.
Nhạc Đông nhìn con số này, trực tiếp cạn lời.
Tên này... Muốn làm trò, vẫn là Hoa Tiểu Song nhất.
"Mau cút đi, ta không phải gay."
Hoa Tiểu Song cười hắc hắc, một giây sau hắn đột nhiên đứng khựng lại, lập tức đi quanh Nhạc Đông hai vòng, tặc lưỡi kinh ngạc nói: "Lão đại, da dẻ của ngươi lúc nào lại đẹp thế này, chẳng lẽ đi cái đảo bất hiếu kia còn có hiệu ứng làm đẹp da sao, không đúng, làm đẹp da cũng không khoa trương đến mức này, tê, lão đại, ta xao xuyến làm sao bây giờ?"
Nhạc Đông: "! ! !"
"Ngươi còn dám nói thêm một câu nữa, có tin ta hôm nay đánh chết tươi ngươi rồi mang ngươi tế thần không."
Hoa Tiểu Song rụt cổ lại, nhỏ giọng nói: "Ta nói đều là sự thật, lão đại, da dẻ của ngươi, đừng nói một thằng đàn ông như ta, người đàn ông khác cũng phải động lòng, không tin ngươi hỏi Kỳ Linh thử xem."
Nghe Hoa Tiểu Song nói, Nhạc Đông lập tức nhớ đến thái độ chuyển biến của Kỳ Linh, thảo nào...
Nhạc Đông không nhịn được toàn thân nổi da gà lên, hai tên biến thái này, không thể để lại, tìm cơ hội quay đầu giết chết hai bọn hắn mới được.
Nhất định phải giết chết bọn chúng!
"Ngươi là cái gì?"
"A? Ta là cái gì? ?" Hoa Tiểu Song có chút xoắn xuýt chỉ vào mình, cuối cùng trả lời: "Ta là tiểu tùy tùng của lão đại."
"Ta hỏi ngươi là thứ gì?"
Hoa Tiểu Song có chút ngượng ngùng, "Lão đại, người hỏi vậy, ta là cái gì chẳng phải đã nói rồi còn gì, ta là tiểu tùy tùng trung thành không ai bằng của lão đại, xem như một con chó trung thành đáng tin cậy."
Nhạc Đông không khỏi nhức trán.
Tên này đúng là! ! ! Nói thêm với hắn một câu đều không nhịn được muốn rút hắn, rút bằng roi thật mạnh ấy.
"Ta hỏi ngươi vừa rồi đang tính cái gì, ngươi cho ta một tràng loạn xạ là sao."
Hoa Tiểu Song bừng tỉnh ngộ, "À thì ra là vậy, ta còn tưởng gì ghê gớm lắm chứ, lão đại, ta phát hiện ra một bí mật lớn của Trấn Hải lâu này."
"Bí mật gì?"
"Trấn Hải lâu này thông với Hải Nhãn, theo lý thuyết thì giếng ở phía sau phải là nơi thông với Hải Nhãn mới đúng, nhưng ta đoán là giếng ở phía sau Trấn Hải lâu lại không liên thông với Hải Nhãn, với lại, vị trí của cái giếng kia cũng không đúng, Trấn Hải lâu này còn có điều huyền cơ khác."
"Ừ?"
Nghe đến đây, Nhạc Đông nhíu mày.
Giếng của Trấn Hải lâu phải liên kết với Hải Nhãn mới có tác dụng trấn áp phong ba, Bát Môn Trấn Hải lâu, trải qua trùng kiến, những người tham gia thiết kế trùng kiến đều là cao nhân trong Huyền Môn, theo lý mà nói thì không nên xuất hiện vấn đề này mới phải, thế nhưng mà một vấn đề cấp thấp như này lại xuất hiện, đây chẳng lẽ là có người cố tình gây ra?
Hoa Tiểu Song hứng thú nói: "Lão đại, ta nói cho ngươi biết, ta có đo lường tính toán khi rảnh rỗi, giếng ở phía sau Trấn Hải lâu nên xây ở vị trí năm trượng hướng Tây Nam phía sau lầu, đó mới là vị trí địa mạch của Hải Nhãn, giếng thông Hải Nhãn mới chế ngự được phong ba, đám người trùng kiến Trấn Hải lâu này, đến cái này cũng không tính toán ra, quá kém, cái đồ phong thuỷ này, vẫn là phải xem Thiên Cơ môn bọn ta thôi."
Nhạc Đông nhìn Hoa Tiểu Song một chút, tên này thật sự là... Mèo mù vớ được cá rán.
Nếu Nhạc Đông không đoán sai thì lần này Hoa Tiểu Song đã lập được công lớn.
Việc giếng không thông với Hải Nhãn có ý nghĩa gì, nghĩa là Trấn Hải lâu này khi xây đã bị người động tay động chân, còn về việc ai là người gây ra chuyện này thì dễ điều tra thôi, chỉ cần lôi hết đám Huyền Môn tham gia đo lường tính toán lúc ban đầu ra là biết.
Những người này thật đúng là to gan lớn mật, Nhạc Đông thở dài.
Có đôi khi hắn tự hỏi, đến tột cùng là cái loại cám dỗ nào mới có thể khiến những người này trở mặt vô tình như vậy, không tiếc giúp đỡ Tiểu Bản Tử gây họa cho tổ quốc mẫu thân, gây họa cho đồng bào huynh đệ, những người này đến cùng hận đất nước mình đến mức nào mới có thể làm ra chuyện như vậy.
Chẳng lẽ, bọn họ ngay cả cái đạo lý đơn giản nhất là có nước mới có nhà cũng không hiểu sao?
Nhạc Đông thở dài, gọi Kỳ Minh đến.
Nghe thấy tiếng gọi của Nhạc Đông, Kỳ Minh lập tức chạy tới.
"Nhạc cục, có chuyện gì không?"
Nhạc Đông thuật lại sự việc Hoa Tiểu Song phát hiện ra, lập tức bổ sung thêm: "Rất rõ ràng, Trấn Hải lâu sớm đã bị người âm thầm giở trò, nếu ta đoán không sai thì đây cũng là một cái bẫy Tiểu Bản Tử đã giăng sẵn, cũng may Hoa Tiểu Song vô tình phát hiện, nếu không nói, đêm nay chúng ra tay, cho dù chúng ta thắng cũng sẽ tổn thất rất lớn."
Kỳ Minh nghe Nhạc Đông nói, liền tức giận đấm một quyền vào cây cột bên cạnh, sát khí đằng đằng nói: "Mấy người này, đáng chết! ! !"
Trước mắt, không phải là chuyện có nên giết hay không, mà là phải nhanh chóng giải quyết sự cố ở cái giếng kia.
Ngoài ra, Nhạc Đông còn có một phỏng đoán.
Trấn Hải lâu Bát Môn có vấn đề, vậy những Trấn Hải lâu khác trong nước có khi nào cũng đã sớm bị người động tay động chân?
Nỗi lo lắng của Nhạc Đông cũng không phải là vô căn cứ.
Ngay lúc Nhạc Đông định bảo Kỳ Minh lập tức thông báo với những Trấn Hải lâu khác để chú ý đến vấn đề này, thì Trấn Hải lâu lại động!
(đại lão xin đừng nạp tiền, ta thật không chịu nổi, sẽ đột tử mất hu hu hu!).
Bạn cần đăng nhập để bình luận