Đều Trùng Sinh Ai Thi Công Chức A

Chương 65: Thêm bạn QQ với Tống Thì Vi

Đúng là Kỷ Hải Tinh đã đưa bạn gái tới báo danh, mặc kệ Biện Tiểu Liễu cảm thấy việc này cực kỳ khó chịu.
Biện Tiểu Liễu lựa chọn đồng ý Kỷ Hải Tinh, một phần vì bản thân vừa thi đại học xong, chẳng biết làm gì cho hết chán, với lại thời gian đó Kỷ Hải Tinh theo đuổi vô cùng tích cực. Cuối cùng cô cảm thấy ấn tượng, nên thử chút cảm giác yêu đương xem sao.
Một nguyên nhân khác, cô muốn có một người bên cạnh chăm sóc mình suốt thời gian ba tháng nghỉ hè dài đằng đẵng.
Còn bây giờ, khai giảng đã tới, mình đậu Trung Đại, còn Kỷ Hải Tinh là một sinh viên Quảng Tài thì yêu đương nỗi gì.
Thậm chí, trong lòng Biện Tiểu Liễu còn có một suy nghĩ, ba tháng vừa qua làm gì coi là yêu đương chứ? Nên sau này có người hỏi: “Cậu đã yêu qua bao nhiêu người rồi?”
Biện Tiểu Liễu sẽ trả lời: “Mình làm gì đã có bạn trai chứ.”
Có điều, Kỷ Hải Tinh đã sớm nói chuyện này, lúc khai giảng anh ta muốn đến Trung Đại thăm quan, ngôi trường mà anh ta mơ ước. Cho nên, Biện Tiểu Liễu không ngăn được, chỉ đành cố gắng giữ khoảng cách nhất có thể.
Sau đó, Kỷ Hải Tinh nghe nói bên phía Lĩnh Viện có giáo sư tới nói chuyện, một bên Kỷ Hải Tinh muốn tăng độ hiểu biết, một bên Biện Tiểu Liễu nhớ ra Trần Trứ cũng học ở đây, chẳng may gặp được hắn thì sao. Nên cô đồng ý cùng nhau tới đây.
Kết quả, cô còn chưa gặp được Trần Trứ đã gặp phải một nữ sinh ngồi ở đằng trước sinh đẹp tuyệt trần.
Theo lý thuyết, nếu gặp một cô gái nào thì Biện Tiểu Liễu chỉ kém chút thôi chứ nhỉ? Bản thân cô luôn tự nhận là ‘mỹ nữ top đầu’, nhưng sau khi gặp cô gái kia, lại khiến cô dâng lên cảm giác tự ti mặc cảm khó hiểu.
Khuôn mặt cô gái kia, đúng là không có gì phải bàn, khiến cho người ta nhìn vào một lần là muốn nhìn thêm nhiều lần nữa.
Quan trọng nhất là khí chất của cô quá tốt. Cô chỉ mặc một chiếc áo trắng ngắn tay, phía trước có thêu hình hoa lan hoa cúc đơn giản, nhưng bản thân cô vừa xuất hiện trong phòng hội nghị lớn này, lại giống như điểm thêm nhụy hoa của bông hoa mai trong bức tranh thủy mặc.
Càng quá đáng hơn nữa, là đám con trai xung quanh cô toàn làm ra vẻ giống như tìm người. Tên nào tên nấy đứng lên ngơ ngác nhìn xung quanh, nhưng thật ra muốn tạo cơ hội để nhìn lướt qua gương mặt xinh đẹp kia, sau đó vội vàng nhìn qua chỗ khác.
Phải công nhận, giáo sư Chiêm Huy có trình độ rất cao, ông có thể giảng vấn đề phức tạp trở nên dễ hiểu. Nhưng khi có một nữ sinh như thế xuất hiện ở đây, đều sẽ khiến đám con trai xao xuyến, đứng ngồi không yên.
“Đây mới là người mình nên kết bạn, trở thành bạn thân của mình tại Trung Đại chứ.”
Biện Tiểu Liễu nghĩ thầm. Từ trước đến nay cô có tính cách tự cao tự đại, nhưng bản thân cảm thấy nếu mình có thể kết bạn với cô gái này, thì địa vị của mình không chỉ nâng lên một bậc.
Biện Tiểu Liễu nghĩ xong, bèn vỗ nhe vào cô gái hàng ghế phía trên, thân thể nghiêng về phía trước, lịch sự hỏi: “Chào bạn, bạn là sinh viên năm nhất của Lĩnh Viện sao?”
Cô gái quay đầu lại, vô tình để lộ ra vùng cổ trắng như tuyết.
Cô nhìn Biện Tiểu Liễu, đồng thời xoa xoa cằm.
“Bạn học.”
Biện Tiểu Liệu vội vàng lấy điện thoại di động ra: “Mình cũng là sinh viên năm nhất, học viện Ngoại Ngữ. Mình tên là Biện Tiểu Liễu, cậu có thể thêm bạn QQ với mình được không?”
“Làm ơn.”
Ánh mắt Biện Tiểu Liễu vô cùng mong chờ nhìn đối phương.
Cô gái ngồi hàng ghế trên mở to đôi mắt trong sáng long lanh để suy nghĩ, còn Biện Tiểu Liễu cũng cố gắng che giấu toàn bộ tâm tư, cố gắng thể hiện một khuôn mặt chân thành nhất.
Cuối cùng, nữ sinh cũng đồng ý: “Được.”
Giọng nói quả thật vô cùng lạnh lùng, nhưng chất chứa bên trong là sự dịu dàng, giống như làn gió cuối đông đầu xuân, hay mặt nước đóng băng vừa bị ánh mặt trời hòa tan vậy.
Nếu vừa tiếp xúc sẽ cảm thấy lạnh, nhưng khi cảm giác dần quen sẽ thấy ấm.
Như ý nguyện, Biện Tiểu Liễu đã kết bạn được QQ, sau đó cô nhìn thấy nickname của nữ sinh kia là ‘Vi Vi’.
“Cậu cho mình xin tên nhá?”
Biện Tiểu Liễu lại hỏi: “Để mình lưu tên của cậu.”
“Tống Thì Vi.”
Cô gái hàng ghế trên nhẹ nhàng trả lời.
“Thì ra nickname được đặt theo tên.”
Biện Tiểu Liễu suy nghĩ, có điều cái tên ‘Vi Vi’ thật sự quá dễ nghe.
Bởi vì Biện Tiểu Liễu có thể trò chuyện với nữ sinh xinh đẹp kia, nên đám nam học bá xung quanh cũng giả vờ nhìn qua, ánh mắt bọn họ nhìn Biện Tiểu Liễu đánh giá.
Trong lòng Biện Tiểu Liễu cười thầm, tình huống giống với dự đoán của cô. Cô còn tưởng tượng ra, cảnh mình và Tống Thì Vi cùng nhau đi tới phòng ăn, dưới ánh mắt ngơ ngác của rất nhiều người.
Kỷ Hải Tinh ở bên cạnh yên lắng hóng chuyện. Bản thân anh ta cũng thấy cô gái ngồi hàng ghế trên quá mức xinh đẹp, nhưng bản thân lại chẳng nổi lên chút gợn sóng nào.
Chuyện này giống như một người bình thường nhìn thấy Địch Lệ Nhiệt Ba vậy, chẳng lẽ trong đầu lại nổi lên suy nghĩ làm sao để cưới được cô ấy à?
Trên phương diện yêu đương, Kỷ Hải Tinh hiểu rõ bản thân mình, anh ta cảm thấy giới hạn cao nhất của mình chính là Biện Tiểu Liễu. Còn đối với một cô gái xinh đẹp thi đậu Lĩnh Viện, thì nên để mấy người nổi bật ở Trung Đại đánh nhau thôi.
Lúc này, giáo sư Chiêm Huy giống như chuẩn bị kết thúc buổi tọa đàm, nên đưa ra vài câu tổng kết.
“Hiện tại, nước chúng ta vẫn đang trong giai đoản đẩy mạnh nâng cấp nhận thức tiêu dùng và công nghiệp…Mức độ tăng trưởng kinh tế được thúc đẩy bởi cơ cấu cải cách kinh tế và nâng cấp cơ sở hạ tầng…Điều này đánh dấu từng bước phát triển toàn diện của đất nước và tiến thêm một bước tới mong muốn xây dựng một xã hội ấm no hạnh phúc. Phải bước từng bước vững chắc… Tôi đã nói xong, cảm ơn mọi người.”
Phía dưới vang lên tiếng vỗ tay dài nồng nhiệt. Trong này sẽ có một vài sinh viên nhận thấy đây là cơ hội hiếm có, nên giơ tay hỏi vài vấn đề tự bản thân cho là có trình độ, nhưng thật ra câu hỏi này có chút ngu xuẩn.
Còn những tân sinh lại lựa chọn nhẹ nhàng rời đi, bởi vì sắp đến giờ ăn cơm trưa, nên ai nấy đều muốn trải nghiệm cảm giác ăn cơm ở Trung Đại xem thế nào.
Trần Trứ cũng định cùng cha mẹ rời đi, bỗng từ đâu có tiếng gọi mình: “Trần Trứ.”
Ban đầu, giọng nói này có chút vui mừng, nhưng sau đó là cảm giác tức giận lấn át.
Trần Trứ quay lại, không ngờ ở chỗ này rồi mà hắn vẫn gặp phải Biện Tiểu Liễu và Kỷ Hải Tinh.
“Trùng hợp vậy sao?”
Trần Trứ khách sáo chào hỏi.
“Trùng hợp?”
Biện Tiểu Liễu giống như cô gái bị tên Trap boy Trần Trứ lừa gạt tình cảm, bỗng nổi giận đùng đùng: “Chẳng phải cậu nói mình đậu Quảng Kim sao?” Vì sao xuất hiện ở Lĩnh Viện thế?”
Bạn trai cô là Kỷ Hải Tinh còn chưa biết sự thật, tưởng rằng lời từ miệng Biển Tiểu Liễu nói ra là lời nói thật, nên hùa theo nói: “Đúng vậy, chú em là sinh viên Quảng Kim, thì sao mà nghe hiểu những điều giáo sư Chiêm nói được mà đến nghe?”
Miệng Biện Tiểu Liễu giống như vừa bị ăn hai cái tát, thật sự rất muốn mắng người.
Không phải cô mắng Trần Trứ, mà mắng cái tên bạn trai ngu ngốc của mình.
Mao Hiểu Cầm có cảm giác con trai của mình bị ‘bắt nạt’, đang định lên tiếng giải thích, không ngờ lão Trần bên cạnh ngăn lại.
“Con của bà tháng 11 này mới đủ tuổi thành niên đấy.”
Trần Bồi Tùng mỉm cười: “Chuyện của mấy người trẻ tuổi, bà xen vào làm gì, tốt xấu gì cũng là trải nghiệm, chẳng lẽ bà định bảo vệ thằng bé cả đời?”
“Chỉ là tôi…”
Mao Hiểu cầm biết chồng mình nói đúng, nhưng vẫn có chút đau lòng.
Chuyện này quá là điều bình thường, có một chút cha mẹ đưa con cái đến trường đại học xong, chỉ vừa quay đi đã chảy nước mắt.
Con cái muốn trưởng thành cần phải có quá trình, cha mẹ thích ứng con cái dần lớn lên, cũng như vậy cần thời gian.
“Nghe không hiểu nhưng không cần tiền.”
Trong phòng hội nghị, Trần Trứ cứ thế trêu ghẹo: “Chẳng lẽ sinh viên Quảng Kim chúng tôi không thể đến lắng nghe một chút sao?”
“Còn làm trò.”
Biện Tiểu Liễu nghĩ tới hai tháng vừa rồi bị lừa, nên nhìn khuôn mặt sáng sủa của Trần Trứ càng thêm tức giận: “Giờ này, đang ra cậu phải giơ thư báo trúng tuyển Lĩnh Viện ra chứ?”
“Cái gì?”
Kỷ Hải Tinh còn tưởng mình nghe nhầm, nhưng sau đó anh ta lập tức nhìn thấy thư báo trúng tuyển mà Trần Trứ đang cầm trong tay.
Bên ngoài bìa màu hồng có khảm 4 chữ màu vàng - Đại học Trung Sơn.
“Chẳng phải chú em nói…Chỉ hi vọng đậu Quảng Kim thôi à?”
Kỷ Hải Tinh còn chưa phản ứng kịp, bởi vì Quảng Kim và Lĩnh Viện Trung Đại thật sự chênh lệch quá lớn, khoảng cách chừng 100 điểm.
“Đúng vậy.”
Trần Trứ mỉm cười nói: “Sau đó tôi cảm thấy không còn hi vọng nữa, chỉ đành đến Trung Đại. Thật ra, lúc đó chỉ muốn đùa một chút, thật sự xin lỗi hai người.”
Có học viện danh tiếng giúp tăng thêm trọng lượng, lại còn trên địa bàn của người ta, nên Kỷ Hải Tinh nói không được tự nhiên lắm: “À…không vấn đề gì…”
Nhưng Biện Tiểu Liễu bên cạnh vẫn chưa nguôi giận.
Có lẽ nguyên nhân vì Trần Trứ lừa gạt mình.
Cũng có thể đây là cậu bạn ngồi cùng bàn luôn bị bắt nạt, bỗng chốc vươn lên trở thành người có điểm thi cao nhất lớp. Đã thế, hắn không còn giống trước đây, chỉ quay qua mượn mình cái tẩy cũng đỏ mặt.
Có thể…
Thật ra còn rất nhiều nguyên nhân, nhưng sau khi Biện Tiểu Liễu suy nghĩ đồng thời phán đoán, cô phát hiện:
Trần Trứ chẳng có hứng thú gì vơi cô.
Ngay từ thời điểm, cô gặp lại hắn ở trường lái, trong ánh mắt của hắn chẳng hề có một chút xao động nào.
Đương nhiên chuyện này sao thể trách Trần Trứ được, bởi ngày nào hắn cũng nhìn, cũng nói chuyện với Du Huyền, thì sao có thể động tâm với Biện Tiểu Liễu được chứ?
Hắn cũng không phải đứa thèm khát gì.
“Trần Trứ.”
Biện Tiểu Liễu nghiêm túc nói với Trần Trứ: “Người như cậu, nói nghiêm trọng một chút là tính tình có chút vấn đề. Mình xem cậu ở Trung Đại, chắc chắn là không ai thực lòng muốn kết bạn với cậu, càng không có chuyện có cô gái nào nguyện ý yêu đương với cậu…”
Thời điểm, Biện Tiểu Liễu đang chút giận lên đầu Trần Trứ, thì Tống Thì Vi đã dọn xong đồ đạc, nét mặt không hề thay đổi mà lướt ngang qua ba người bọn họ.
Từ làn da trắng nõn nà toát ra cảm giác lạnh lùng, mái tóc đuôi ngựa ngang vai, nhẹ nhàng tung tay.
Cô không chào hỏi với Trần Trứ, còn Trần Trứ cũng làm như không biết cô, dù sao hoàn cảnh đang khá xấu hổ.
“Sao cũng được.”
Trần Trứ không tức giận, bởi vì chẳng quan trọng, chỉ là nói một câu đơn giản: “Chỉ có xấu mới có quyền yêu đương, còn bọn mình đẹp đều đi bán điều hòa không khí rồi.”
Trần Trứ nói xong cũng rời đi, để mặc Kỷ Hải Tinh ở đó lặp đi lặp lại: “Cái gì mà đẹp bán điều hòa không khí chứ? Ý gì đây?”
Biện Tiểu Liễu cảm thấy không giữ được người bạn như Trần Trứ, trong lòng đã rất tức giận rồi, không ngờ nhìn qua tên bạn trai ngu xuẩn của mình, bèn quyết định đổi tên thành ‘bạn trai cũ’ luôn.
Có điều, sáng nay cũng nhận được chút an ủi, coi như không phải tay trắng ra về. Dù sao, mình cũng kết bạn được với Tống Thì Vi.
Biện Tiểu Liễu nghĩ tới đây, bèn mở ứng dụng QQ trên điện thoại ra, sau đó nhấn vào avatar của ‘Vi Vi’.
Liễu Như Yên: Vi Vi, chút nữa chúng ta cùng nhau đi ăn trưa nhá? Emo mặt cười sung sướng.
Vi Vi: Bạn phải kết bạn mới nhắn tin được cho nhau.
Liễu Như Yên: ?? Tại sao lại xóa kết bạn rồi??
Vi Vi: Bạn phải kết bạn mới nhắn tin được cho nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận