Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 991: Ngươi không xứng dùng thanh kiếm này

"Cự Khuyết Thần Kiếm."
"Đây chính là chí bảo của Thiên Kiếm Tông."
"Xem ra Thiên Kiếm Tông vẫn muốn để Kiếm Trảm Tiên cướp đoạt bảng thiên tài chiến Cửu Vực lần này, đem Cự Khuyết Thần Kiếm đều giao cho hắn."
"Xem ra lần này Sở Phong Miên, muốn qua cửa Kiếm Trảm Tiên này, cũng khó."
Từng ánh mắt, toàn bộ đều rơi vào Cự Khuyết Thần Kiếm phía sau lưng Kiếm Trảm Tiên.
Cự Khuyết Thần Kiếm chính là linh khí cùng cấp bậc với Loạn Cổ Trường Kích, là đỉnh phong trong Thiên cấp linh khí.
Hoang Vô cầm Loạn Cổ Trường Kích trong tay, thực lực đều đủ để tiếp cận vô thượng lão tổ.
Mà Kiếm Trảm Tiên, so với Hoang Vô còn mạnh hơn mấy phần, tay hắn cầm Cự Khuyết Thần Kiếm, chỉ sợ không khác gì chân chính vô thượng lão tổ.
Trận chiến này, không ai xem trọng Sở Phong Miên.
"Sở Phong Miên, ta nghe nói ngươi cũng là một vị kiếm tu, đáng tiếc trong chiến kiếm tu, thân thể ngươi mạnh hơn cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào."
Kiếm Trảm Tiên nhìn Sở Phong Miên, lạnh lùng nói.
Chiến giữa kiếm tu, so đo là sự lĩnh ngộ kiếm đạo và chênh lệch cảnh giới.
Còn về lực huyết mạch và nhục thân của Sở Phong Miên thì chẳng có ý nghĩa gì, bởi vì một khi đã là kiếm thế thì có phá cách gì.
Cho nên với trận chiến này, Kiếm Trảm Tiên có tự tin, hắn chắc thắng.
Bởi vì Sở Phong Miên là một kiếm tu.
Và nói về kiếm đạo, Kiếm Trảm Tiên có tuyệt đối tự tin.
"Một kiếm, một kiếm của ta cũng đủ giết ngươi, ngươi có di ngôn gì thì nói đi."
Kiếm Trảm Tiên nhìn Sở Phong Miên, đã là một bộ dáng nắm chắc thắng lợi, tư thế này cuồng ngạo tới cực điểm.
Nhưng người trên đài ai nấy đều hiểu rõ, Kiếm Trảm Tiên tuy cuồng vọng nhưng lại có vốn liếng để cuồng vọng.
Hắn là đệ nhất nhân kiếm đạo trẻ tuổi, thậm chí trong Thiên Kiếm Tông có một vài vô thượng lão tổ về tạo nghệ kiếm đạo cũng không bằng hắn.
Chiến giữa kiếm tu, trong lòng mọi người, cũng là Kiếm Trảm Tiên chắc thắng, không có gì đáng lo.
"Ngươi, không xứng dùng thanh kiếm này."
Sở Phong Miên nhìn Kiếm Trảm Tiên, không trả lời câu hỏi của hắn mà ánh mắt lại hướng về phía Cự Khuyết Thần Kiếm trong tay Kiếm Trảm Tiên.
Cự Khuyết Thần Kiếm, linh kiếm từng là kiếm đạo chi chủ thứ nhất, giờ lại rơi vào tay Thiên Kiếm Tông.
Người Thiên Kiếm Tông, không xứng dùng thanh kiếm này.
"Buông kiếm xuống, ta tha cho ngươi không chết."
Sở Phong Miên kìm nén cơn giận trong lòng, nhìn Kiếm Trảm Tiên, từng chữ từng chữ nói.
"Tha ta không chết? Chỉ bằng ngươi?"
Nghe Sở Phong Miên nói, Kiếm Trảm Tiên cười lớn.
"Sở Phong Miên, không ngờ đến giờ phút này, ngươi lại vẫn còn mạnh miệng, ta nên nói ngươi mù quáng tự tin? Hay là ngươi không biết trời cao đất dày?"
Không chỉ Kiếm Trảm Tiên, mà cả võ giả trên đài, khi nghe Sở Phong Miên nói đều có chút chấn động, một mảnh xôn xao.
"Sở Phong Miên điên rồi phải không? Ăn nói ngông cuồng như vậy."
"Hay là hắn còn ẩn giấu thực lực?"
"Sao có thể, không thể người người đều là Ma Đế, Sở Phong Miên này dù có che giấu thực lực cũng thua không nghi ngờ."
Từng ánh mắt nhìn về Sở Phong Miên đều đồng loạt lắc đầu.
Nhân vật như Ma Đế, ở Cửu Vực chính là ngàn năm khó gặp, một Ma Đế đã là chuyện làm rung động Cửu Vực.
Sao lại có thể có người thứ hai là Ma Đế.
Đặc biệt Sở Phong Miên và Kiếm Trảm Tiên còn là kiếm tu.
Nhục thân Sở Phong Miên có mạnh, huyết mạch, linh khí trong tay đều không có quá nhiều tác dụng.
Trừ phi kiếm đạo Sở Phong Miên hơn Kiếm Trảm Tiên thì mới có thể thắng Kiếm Trảm Tiên.
Chỉ là chuyện đó, có khả năng sao?
Kiếm đạo của Kiếm Trảm Tiên đã đăng phong tạo cực, đủ để xưng là tông sư kiếm đạo.
Bất kể thế nào cũng không có khả năng, Sở Phong Miên có thể thắng được Kiếm Trảm Tiên.
"Thôi được, ta giết ngươi, sau đó sẽ đi giết Ma Đế, hai người các ngươi dám thách thức uy nghiêm của bảy đại tông môn, hôm nay ta, Kiếm Trảm Tiên, sẽ thay mặt bảy đại tông môn, giết hai tên nghiệt chướng các ngươi!"
Kiếm Trảm Tiên dứt lời cuối, liền không còn nói nhảm nữa.
Kiếm ý kinh khủng, từ trên người Kiếm Trảm Tiên dâng lên, ngay lúc này, khí thế của Kiếm Trảm Tiên hoàn toàn thay đổi.
Cả người tỏa ra một loại khí thế vô địch, không lùi bước, kiếm ý của hắn sắc bén tới cực điểm.
Bất cứ ai cản đường hắn đều sẽ bị kiếm chém giết, giống như cái tên của hắn vậy, Tiên Tôn đến, hắn cũng muốn trảm Tiên.
Kiếm đạo này, đã đủ dùng đăng phong tạo cực để hình dung, kiếm của hắn đã biến thành một bộ phận cơ thể, thuần thục như cánh tay.
Mũi kiếm trong tay hắn đột ngột động, Cự Khuyết Thần Kiếm theo tay Kiếm Trảm Tiên huy động, tung ra một kiếm kinh thiên.
"Ầm ầm!"
Kiếm khí chưa xuất ra, không gian trước mặt Kiếm Trảm Tiên đã vỡ vụn, biến thành hư không.
Một kiếm này của hắn còn chưa vung ra mà lực lượng kinh khủng đủ sức làm chấn vỡ không gian xung quanh.
Nếu để ở bên ngoài lôi đài, võ giả trong toàn bộ đấu trường cổ đại đều sẽ bị tác động.
Trong nháy mắt, một đạo kiếm khí đã hướng Sở Phong Miên chém tới.
Tốc độ cực nhanh, ngay cả nhiều Hoàng giả cũng không thấy rõ một kiếm này.
Một kiếm nhanh đến cực hạn.
Hoàng giả còn không thấy rõ được, nói gì tới chuyện ngăn cản.
Bất kỳ Hoàng giả nào đối mặt với một kiếm này đều chỉ có một kết quả, đó là bị miểu sát không chút huyền niệm.
"Kiếm khí vô hình! Kiếm đạo của Kiếm Trảm Tiên đã đạt tới bước này, chẳng phải cảnh giới trong truyền thuyết sao? Nghe nói trong lịch sử Thiên Kiếm Tông, thiên tài có thể đạt đến kiếm đạo tầng này đếm trên đầu ngón tay, không ngờ Kiếm Trảm Tiên đã đạt tới rồi."
Một tôn kiếm tu, thấy một kiếm của Kiếm Trảm Tiên, có chút ngơ ngác nói.
Kiếm ý của Kiếm Trảm Tiên đã đạt tới đỉnh phong Cửu Vực, trong cấp vô thượng lão tổ, cũng là cảnh giới cực cao.
Mũi kiếm như vậy, ai có thể ngăn cản?
"Hạt gạo cũng dám so ánh trăng?"
Sở Phong Miên quát lạnh.
Từ trong lòng bàn tay hắn, Tổ Long Chí Tôn Kiếm đột ngột xuất hiện, một kiếm ra khỏi vỏ, long ngâm vang vọng.
Trên lôi đài chiến thiên tài Cửu Vực, Tổ Long Chí Tôn Kiếm là lần đầu tiên ra khỏi vỏ.
Mũi kiếm trên Tổ Long Chí Tôn kiếm ngưng tụ, tuôn ra ánh sáng chói mắt, nhất kiếm vung ra.
Trong hư không, hai mũi kiếm chạm nhau.
"Oanh!"
Tiếng nổ kinh thiên, mọi người chỉ thấy không gian trên lôi đài vì va chạm của hai mũi kiếm mà vỡ vụn, bắt đầu xé rách, biến thành hư vô.
"Phanh!"
Giữa sức mạnh của hai mũi kiếm, một bóng người bị đột ngột đánh bay ra ngoài.
Vô số ánh mắt chăm chú nhìn về bóng người kia.
Một bóng người, chính là Kiếm Trảm Tiên.
Kiếm Trảm Tiên bay ra xa mười dặm, lúc này mới chầm chậm dừng lại, khóe miệng cũng đã rỉ ra mấy vệt máu tươi.
Trong lần giao phong một kiếm, Kiếm Trảm Tiên, lại bị ép lui.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận