Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2389: Khắp nơi tiên dược

Đương nhiên những tiên dược này, phần lớn đều là những tiên dược hạ phẩm bình thường nhất, giống như là Tiên Huyết Thảo, Tử Mạch Thảo cùng cấp bậc. Tiên dược cấp bậc này đối với Sở Phong Miên mà nói, đã không có tác dụng lớn, Sở Phong Miên nhìn thấy cũng không có hái từng loại một, chỉ có một ít tiên dược hạ phẩm có tác dụng đặc thù, vô cùng hiếm hoi, Sở Phong Miên mới hái mang về. Sở Phong Miên đi theo Vu Ma vào trong núi rừng Nam Hoang, đã hơn nửa canh giờ, trong nửa canh giờ này, Sở Phong Miên cũng thu hoạch không ít. Chỉ riêng tiên dược trung phẩm, Sở Phong Miên đã gặp ba cây, mặc dù chỉ có một gốc trong đó có hiệu quả chữa thương, hai gốc còn lại thì có hiệu quả khác. Bất quá chỉ riêng một gốc tiên dược này có thể luyện chế thành đan dược, vậy có thể khôi phục chút ít thương thế cho Sở Phong Miên. Ngoài trừ tiên dược trung phẩm, tiên dược hạ phẩm, Sở Phong Miên cũng thu được hơn hai mươi gốc, hơn hai mươi gốc tiên dược hạ phẩm này đều là những tinh phẩm mà Sở Phong Miên tuyển chọn kỹ càng. Trong đó có rất nhiều tiên dược hạ phẩm, về giá trị thậm chí còn không thua gì tiên dược trung phẩm. Chỉ vỏn vẹn nửa canh giờ, Sở Phong Miên đã có thu hoạch như vậy, điều này cũng làm cho Sở Phong Miên có chút hối hận, sao không ra ngoài tìm tiên dược sớm hơn một chút. Sở Phong Miên vốn còn hơi lo lắng, hắn bị thương nặng như vậy, rất khó có thể tìm đủ đan dược để khôi phục. Nhưng hiện tại xem ra, toàn bộ Bắc Cảnh, tựa như một kho báu lớn, căn bản không thiếu tiên dược, Sở Phong Miên một đường gặp được tiên dược, không có ngoại lệ đều là tiên dược đủ năm, đều là những tiên dược thượng phẩm. Hiển nhiên nơi này có rất ít Dược Sư đặt chân, căn bản không ai hái. Vu Dược Sư trong Vu tộc, vốn đã có số lượng ít, mà truyền thừa dược đạo cũng vô cùng thô ráp, còn kém xa so với nhân loại dược đạo. Sở Phong Miên hái rất nhiều tiên dược, Vu Ma xưa nay không nhận biết, hiển nhiên toàn bộ Vu tộc đều chưa chắc đã nhận biết. Như vậy làm cho rất nhiều tiên dược trong núi rừng Nam Hoang, không có ai hái, một mực sinh trưởng. Hiện tại toàn bộ sơn lâm Nam Hoang, tựa như một tòa bảo địa tùy ý cho Sở Phong Miên lấy, bản thân Sở Phong Miên lại biết luyện đan, chỉ cần có đủ tiên dược, Sở Phong Miên liền có thể luyện thành đan, khôi phục thương thế. Vu Ma ở phía trước mở đường, Sở Phong Miên thì đi theo phía sau, tiện đường hái thuốc. Ở trong rừng núi Nam Hoang hành tẩu, Sở Phong Miên cũng biết vì sao yêu thú, hung thú cường đại đều chiếm cứ ở chỗ núi rừng sâu của Nam Hoang. Nơi linh khí thiên địa hội tụ, chính là chỗ sâu nhất của sơn lâm Nam Hoang, càng đến gần chỗ núi rừng sâu của Nam Hoang, linh khí sẽ càng nồng đậm. Yêu thú hung thú chỉ có bản năng, nhưng chúng lại hiểu được chỗ tốt của linh khí thiên địa, tự nhiên ở lại nơi hội tụ, cho nên càng gần chỗ sâu Nam Hoang, yêu thú hung thú ở lại càng mạnh, linh khí thiên địa cũng càng nồng đậm. Linh khí thiên địa nồng đậm, vậy khiến phẩm chất tiên dược sinh trưởng ở chỗ sâu rừng núi Nam Hoang này càng ngày càng cao. Nơi Sở Phong Miên đang ở, đã là muốn đến gần khu vực bên trong của rừng núi Nam Hoang, tiên dược sinh trưởng ở nơi đây, không phải là Tiên Huyết Thảo, Tử Mạch Thảo cùng cấp bậc. Ít nhất cũng đều là những tiên dược hạ phẩm nổi bật, mỗi một gốc đều có giá trị không nhỏ. Sở Phong Miên cũng không khách khí, trên đường đi gặp được tiên dược hạ phẩm đều bị Sở Phong Miên quét sạch, dù sao Không Giới của Sở Phong Miên đủ lớn, chứa bao nhiêu tiên dược cũng không đầy. Sở Phong Miên đi theo Vu Ma, vừa đi vừa càn quét, thì thân hình Vu Ma đột nhiên dừng lại, hắn quay đầu về phía Sở Phong Miên nói. “Sở huynh đệ, phía trước có vẻ nguy hiểm, hay là ngươi cứ ở lại đây trước đi?” “Không sao, thực lực của ta, đủ để tự bảo vệ mình, ngươi không cần quá lo lắng cho ta.” Sở Phong Miên nghe lời của Vu Ma, cười nói. Hiện tại tuy hắn chỉ có hai thành lực lượng, nhưng thực lực chân chính cũng không kém so với Vu Ma. Hơn nữa Sở Phong Miên cũng phát hiện, tiên dược sinh trưởng ở sâu trong rừng núi Nam Hoang, phẩm chất cũng cao hơn bên ngoài không ít. Giống như Sở Phong Miên ở xung quanh đây mấy trăm dặm đã phát hiện ba cây tiên dược trung phẩm, khi đi vào chỗ sâu, có thể còn sẽ tìm được tiên dược phẩm chất cao hơn. Thương thế của Sở Phong Miên muốn hoàn toàn khôi phục, ít nhất cần một viên tiên đan thượng phẩm mới được, điều này cũng có nghĩa là, Sở Phong Miên nhất định phải tìm được một gốc tiên dược thượng phẩm. Tự nhiên không có lý do gì để dừng lại ở chỗ này, với lại với thủ đoạn của Sở Phong Miên, hắn cũng có đủ tự tin bảo vệ bản thân. “Được.” Vu Ma gật đầu, cũng không dừng lại nữa, hắn lựa chọn tin tưởng Sở Phong Miên, dù sao Sở Phong Miên không phải loại người không biết tiến lui. Lại đi về phía trước hơn mười dặm, linh khí thiên địa nơi này trong nháy mắt bắt đầu thay đổi, khác hẳn trước đó, so với trước kia, linh khí lập tức nồng đậm hơn mấy lần. “Ở sâu trong rừng núi Nam Hoang này, dường như có cái gì đó đang hấp dẫn linh khí thiên địa?” Sở Phong Miên nhíu mày. Hắn cũng mơ hồ cảm giác được, sự hội tụ của linh khí thiên địa này có vẻ mất tự nhiên, tựa như là bị thứ gì đó hấp dẫn tới. Bất quá chỗ sâu trong rừng núi Nam Hoang, chính là cấm địa ở toàn bộ Bắc Cảnh. Dựa theo lời Vu Ma nói, đã từng một vị vu chiến tướng xuất thân từ đại bộ lạc, đã từng ý đồ tiến vào sâu trong rừng núi Nam Hoang, tìm kiếm một chút, nhưng sau khi tiến vào, chính là không có trở ra nữa. Vu chiến tướng, chỉ có Vu tộc bước vào Tiên Thánh cảnh mới có tư cách được gọi như vậy. Một tên Tiên Thánh bước vào bên trong, ngay cả chút tin tức đều không truyền ra, liền vẫn lạc ở đó, sự nguy hiểm trong đó không cần nói cũng biết, từ đó về sau, chỗ sâu trong rừng núi Nam Hoang, liền bị liệt vào cấm địa. Mặc dù rất nhiều bộ lạc Vu tộc, vẫn để tộc nhân vào rừng núi Nam Hoang lịch luyện, nhưng đều nghiêm cấm chỉ có người bước vào chỗ sâu. Một vị Tiên Thánh tiến vào bên trong còn có đi không về, Sở Phong Miên hiện tại cũng không dám có ý đồ với chỗ đó, đừng nói hiện tại thương thế của Sở Phong Miên còn chưa khôi phục, cho dù hoàn toàn khôi phục, Sở Phong Miên cũng chưa chắc đã là đối thủ của một Tiên Thánh. Lấy thực lực bây giờ của hắn, muốn đi vào sâu trong rừng núi Nam Hoang không khác gì tự tìm đường chết. Hết thảy tồn tại trên thế gian, thế nhưng là thứ Sở Phong Miên không nên trêu chọc, điểm này Sở Phong Miên rất rõ, suy nghĩ của hắn chỉ thoáng qua một chút đã bị đè xuống. Vu Ma đến đây, từng bước cẩn thận tiến lên, Sở Phong Miên đi theo phía sau hắn, hai người bọn họ cao hơn trăm mét, trong rừng cây cao lớn mấy ngàn trượng này, cũng không có gì đáng chú ý. “Ầm!” Ngay khi Vu Ma bước đến gần một vùng đầm nước, đột nhiên một cái bóng khổng lồ, từ một bên rừng cây khác, lao về phía Vu Ma và Sở Phong Miên. Đây là một con cự thú cao trăm mét, dài mấy trăm mét, hình dáng như trâu, đỉnh đầu có một sừng nhọn lớn, chiếc sừng này ẩn chứa Kim Tinh chi lực thuần túy, chỉ riêng cái sừng này cũng đã không thua gì uy năng của một kiện tiên khí trung phẩm. “Thiên Yêu Giác Ngưu!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận