Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3471: Thứ 167 hào điểm chiến trường

Bởi vì nửa tháng sau, Sở Phong Miên còn nhất định phải trở lại phân bộ Vô Tận Hư Vô, để đi giao dịch huyết mạch Bạch Hổ với người tên Ánh Sáng Nặng. Huyết mạch Bạch Hổ hiển nhiên là quan trọng hơn. Cho nên thời gian của Sở Phong Miên, chỉ có chín ngày. Tuy nhiên, trong lòng Sở Phong Miên, chín ngày đã là quá đủ. Hắn chỉ có một chút phiền toái, chính là làm sao để tìm được Lục Ma Vệ Đội một cách triệt để.
Sở Phong Miên một đường bay đi, trên đường cũng vượt qua không ít điểm chiến trường, thậm chí cả chiến trường chính. Tại chiến trường chính, cuộc chiến đang diễn ra rất ác liệt. Chỉ riêng những Tiên Đế thất giai mà Sở Phong Miên phát giác đã có đến hơn hai chục người. Cuộc chiến Thánh Vực lần này, bất kể là từ Thiên Cửu Vực hay ba Đại Thánh Vực, đều huy động hết cường giả. Ngay cả những lão già thọ nguyên sắp hết, bế quan ngủ say cũng đều xuất quan, tham gia vào cuộc chiến Thánh Vực, liều mình để kiếm cơ hội đột phá ở những giây phút cuối cùng. Một khi thực lực bọn họ đột phá, thọ nguyên tăng lên thì sẽ không còn bị thọ nguyên làm khó nữa. So với rất nhiều Tiên Đế trẻ tuổi, những Tiên Đế thiên tôn sắp hết thọ này mới là đáng sợ nhất. Một khi bọn họ ra tay, sẽ không sợ sinh tử. Như những Tiên Đế sắp hết thọ, thậm chí không tiếc trực tiếp dùng lực lượng thế giới bản thể để tùy ý thi triển. Dù sao thọ nguyên đã gần cạn, có nhiều người sau khi toàn lực xuất thủ, e rằng còn chưa xong cuộc chiến này đã hết thọ. Cho nên một khi ra tay sẽ không kiêng nể gì, thực lực vô cùng kinh khủng. Sở Phong Miên đã tận mắt chứng kiến trong một lần tranh đoạt chí bảo kỷ nguyên, một vị Tiên Đế thất giai sắp hết thọ đã trực tiếp giáng lâm thế giới bản thể, lấy một địch năm, buộc lui tất cả những Tiên Đế thất giai muốn tranh đoạt, cuối cùng cướp đi bảo vật. Đương nhiên, có rất nhiều Tiên Đế cổ lão, dù đã liều mạng vẫn không chiếm được một chút hy vọng sống nào, cuối cùng vẫn ngã xuống. Những ví dụ như thế nhiều vô kể.
Một kiện chí bảo kỷ nguyên nọ, khiến Sở Phong Miên lúc đó cũng có chút động lòng, nhưng hắn vẫn không lựa chọn đối thủ. Nếu không phải tình thế bắt buộc, Sở Phong Miên không tính sẽ giao thủ cùng đám lão cổ đổng khô dầu hết bấc đang liều chết này. Chỉ cần không chọc đến Sở Phong Miên, hắn cũng sẽ mặc kệ.
Ba ngày sau.
"Đây chính là điểm chiến trường thứ 167?"
Sở Phong Miên nhìn về phía xa, một tinh cầu khổng lồ dần hiện ra trước mắt Sở Phong Miên, càng lúc càng lớn khi hắn đến gần. Ngôi sao này lớn hơn gấp mấy chục, thậm chí mấy trăm lần các đại lục trôi nổi trong Vô Tận Hư Vô. Tuyệt đối là một quái vật khổng lồ. Một ngôi sao lớn như vậy, lại có thể tồn tại trong Vô Tận Hư Vô. Nếu ngôi sao này ở một nơi khác, Sở Phong Miên cũng sẽ không cảm thấy kỳ lạ. Nhưng nơi này lại là Vô Tận Hư Vô, nơi mà phong bạo không gian có thể xảy ra bất cứ lúc nào và hủy diệt tất cả. Rất nhiều tiểu thiên thế giới lâm vào Vô Tận Hư Vô thường chỉ còn sót lại một phần nhỏ, đại bộ phận đều bị phá hủy. Nhưng ngôi sao này lại ở trong Vô Tận Hư Vô mà phảng phất như không bị tổn hại, hoàn toàn khác với di tích các đại lục tàn phá trong Vô Tận Hư Vô. Ngược lại, một ngôi sao như thế này cứ như tự nhiên mà thành, nằm giữa Vô Tận Hư Vô.
"Theo tình báo, điểm chiến trường thứ 167 này là một tinh cầu tên là Sa Tinh, là nơi ở của một vị bát giai Tiên Đế tên là Sa Nguyên lão tổ. Ngôi sao này được ông ta tạo ra từ việc dùng các đại lục trôi nổi trong Vô Tận Hư Vô, cưỡng ép gắn kết thành."
Sở Phong Miên lấy ra một ngọc phù, xem nội dung bên trong. Ngọc phù này là do Sở Phong Miên bỏ ra một ngàn điểm cống hiến mua về, liên quan đến điểm chiến trường thứ 167, hay chính xác hơn là về tình báo của Sa Tinh. Cái gọi là điểm chiến trường thứ 167, kỳ thật chính là Sa Tinh, nơi ở cũ của Sa Nguyên lão tổ. Sa Nguyên lão tổ là một cường giả đã ngã xuống từ mấy chục thời đại trước, thân là bát giai Tiên Đế, thọ nguyên rất dài. Tuy nhiên cho dù là cửu giai Tiên Đế cũng không thể trốn thoát dòng chảy thời gian. Sa Nguyên lão tổ cũng vậy. Lúc thọ nguyên sắp hết, ông ta tiến vào Vô Tận Hư Vô. Ở đó, ông ta tạo ra Sa Tinh, biến nó thành hang ổ của mình rồi ngủ say. Rất nhiều Tiên Đế thiên tôn không kém thực lực, lúc gần hết thọ đều chọn một nơi yên tĩnh để bế tử quan, đánh cược lần cuối rồi chìm vào giấc ngủ sâu. Những Tiên Đế thiên tôn cổ lão thuộc thế lực lớn, tự nhiên sẽ bế quan trong thánh địa tông môn. Còn với những Tiên Đế cường giả độc lai độc vãng như Sa Nguyên lão tổ. Nơi yên tĩnh nhất đối với ông ta chính là Vô Tận Hư Vô. Vô Tận Hư Vô vô biên vô hạn, Sa Tinh trong đó chỉ như một hạt cát trên bãi cát, không hề nổi bật. Thật ra những người như Tinh Linh thành chủ cũng lựa chọn như thế. Ông ta cũng trốn trong Bỉ Ngạn đại đạo, chỉ là để dưỡng thương và xây dựng Tinh Linh thành thu thập tài nguyên. Chỉ tiếc là ngủ say cũng không thể ngăn cản được thời gian, cuối cùng Sa Nguyên lão tổ vẫn hoàn toàn chết đi.
Truyền thừa của Sa Nguyên lão tổ, động phủ của hắn, đều ẩn chứa trong Sa Tinh này. Nhưng không có Tiên Đế nào dám mạo hiểm đến đây, trong Vô Tận Hư Vô tìm kiếm Sa Tinh. Mãi cho đến khi cuộc chiến Thánh Vực lần này nổ ra. Toàn bộ Vô Tận Hư Vô trở thành chiến trường giữa ba Đại Thánh Vực và Thiên Cửu Vực, vô số võ giả tràn vào, lấp đầy các ngõ ngách của Vô Tận Hư Vô. Sa Tinh vốn giấu kín, đã bị một võ giả phát hiện, sau đó tin truyền đi nhanh chóng, rất nhiều võ giả muốn tìm truyền thừa của Sa Nguyên lão tổ đều tìm đến Sa Tinh. Kết quả cuối cùng, các võ giả từ Thiên Cửu Vực và ba Đại Thánh Vực đều hội tụ lại Sa Tinh, biến nó thành điểm chiến trường thứ 167 trong Vô Tận Hư Vô. Thực ra trong Vô Tận Hư Vô, rất nhiều chiến trường lớn nhỏ đều sinh ra từ nguyên nhân tương tự. Có lẽ chỉ vì một món chí bảo, một di tích, một động phủ, liền có thể bùng phát chiến đấu kịch liệt và trở thành chiến trường. Những võ giả đến Sa Tinh sau này, thật ra không còn hướng về Sa Nguyên lão tổ nữa mà chỉ là tham gia cuộc chiến Thánh Vực.
Có điều Lục Ma Vệ Đội có lẽ là hướng đến truyền thừa động phủ của Sa Nguyên lão tổ. Lục Ma Vệ Đội, là một trong những đội tinh anh nhất của Lục Đạo Ma Vực, tuyệt không vô duyên vô cớ mà chạy đến Sa Tinh. Thậm chí vị Tiên Đế thất giai của Thiên Cửu Vực kia, cũng rất có thể là hướng đến truyền thừa động phủ của Sa Nguyên lão tổ mà đến.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận