Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 213: Hàn Nguyệt Ly hôn ước

"Hô." Cuối cùng, sau nửa canh giờ, vẻ mặt nghiêm trọng của Sở Phong Miên cuối cùng cũng thả lỏng. Tất cả hàn độc trên người Hàn Nguyệt Ly cuối cùng cũng bị xua tan. Đồng thời toàn bộ dược lực của Vạn Niên Hỏa Liên cũng hòa nhập vào cơ thể Hàn Nguyệt Ly, ngay lập tức làm cho sức mạnh của nàng tăng lên điên cuồng. Ngự Phong Cảnh. Dưới tác dụng của dược lực Vạn Niên Hỏa Liên, cảnh giới của Hàn Nguyệt Ly lập tức đạt đến cấp độ Ngự Phong Cảnh. Vạn Niên Hỏa Liên này, linh lực còn sót lại chưa đến hai thành, mà đã đủ giúp Hàn Nguyệt Ly tiến vào cảnh giới Ngự Phong Cảnh. "Vạn Niên Hỏa Liên này, quả không hổ là trung phẩm thánh dược." Thấy Hàn Nguyệt Ly đột phá, Sở Phong Miên không khỏi cảm thán một câu. Hơn phân nửa dược lực của Vạn Niên Hỏa Liên đã bị Sở Phong Miên dùng để xua tan hàn độc trên người Hàn Nguyệt Ly, bây giờ lượng còn lại chưa đến hai thành mà đã đủ giúp Hàn Nguyệt Ly đột phá. Dược lực của thánh dược quả nhiên danh bất hư truyền, nếu toàn bộ dược lực của Vạn Niên Hỏa Liên đều được Hàn Nguyệt Ly luyện hóa, e rằng thực lực của nàng có thể trực tiếp lên đến đỉnh phong Ngự Phong Cảnh. Đủ để sánh ngang với Viêm Nam công tử, Sở Nanh và những người khác. Có điều nếu hàn độc trên người Hàn Nguyệt Ly không tiêu hao bớt dược lực của Vạn Niên Hỏa Liên thì nàng cũng không thể luyện hóa hết được. Có thể nói là trong cái rủi có cái may, tuy Hàn Nguyệt Ly không nhận được lợi ích gì từ khảo hạch, nhưng lại nhờ dược lực của Vạn Niên Hỏa Liên mà đột phá lên Ngự Phong Cảnh. Coi như cũng là một cái lợi ích không nhỏ. "Hàn độc trên người ta, thật sự đã tan biến rồi." Hàn Nguyệt Ly đứng dậy, nhìn thấy hàn độc trong cơ thể mình đã hoàn toàn biến mất, nàng vẫn còn có chút không thể tin được. Thứ hàn độc đáng sợ được ghi trong sách cổ, vậy mà thực sự bị Sở Phong Miên giải quyết. "Ta đã nói sẽ giúp nàng khu trừ hàn độc trên người, bây giờ ta đã làm được." Sở Phong Miên nhìn Hàn Nguyệt Ly, lộ ra vài phần nụ cười tự tin. Xem ra y thuật của hắn vẫn chưa hề bị lùi bước, vẫn đủ sức khống chế thánh dược. "Bây giờ cảnh giới của ngươi cũng nhờ đột phá này mà xem như trong họa có phúc rồi." Sở Phong Miên vừa cười vừa nói. Thần Hải Cảnh đột phá lên Ngự Phong Cảnh, cũng là một cửa ải nhỏ, mặc dù không khoa trương như Ngự Phong Cảnh đột phá lên Thần Lực Cảnh. Nhưng cũng đủ để vô số võ giả bị mắc kẹt ở bước này, mãi mãi không thoát ra được. Bây giờ Hàn Nguyệt Ly vào thánh địa cũng không thể coi là không có thu hoạch gì. "Ta..." Hàn Nguyệt Ly nhìn Sở Phong Miên, ánh mắt lộ rõ vẻ cực kỳ phức tạp. Trong khoảng thời gian ở chung này, từng chút một đều được Hàn Nguyệt Ly để trong lòng, nàng có thể sống sót, tất cả đều dựa vào Sở Phong Miên. Bây giờ lại nhờ Sở Phong Miên mà trong họa có phúc, đột phá đến Ngự Phong Cảnh. Những lời này, quả thật không thể che giấu. "Đi thôi." Sở Phong Miên lại nhìn ra sự khác lạ trong ánh mắt Hàn Nguyệt Ly, nhưng hắn cũng không hỏi han, nếu Hàn Nguyệt Ly không định nói thì Sở Phong Miên cũng sẽ không chủ động hỏi. "Đợi đã..." Hàn Nguyệt Ly nhìn Sở Phong Miên một chút, thở dài một tiếng nói. "Ta có vài lời, muốn nói với ngươi." "Được." Sở Phong Miên nhẹ gật đầu, hắn cũng hiểu rằng, Hàn Nguyệt Ly dường như đang cố che giấu điều gì. "Thật ra, ta và ngươi nên tính là kẻ thù." Ánh mắt Hàn Nguyệt Ly lộ ra vài phần u ám. "Thật ra ta cùng thái tử Chí Lăng Thiên, có hôn ước." "Theo như ước định, đợi ta rời khỏi thánh địa, chắc là không bao lâu nữa sẽ là ngày ta và Chí Lăng Thiên đại hôn." "Cùng Chí Lăng Thiên có hôn ước?" Sở Phong Miên nghe câu này, ánh mắt cũng hiện lên một chút tức giận, như là đồ vật yêu thích bị người ta cướp đi vậy. Hắn không ngờ rằng Hàn Nguyệt Ly và Chí Lăng Thiên, còn có mối quan hệ này, trách sao Hàn Nguyệt Ly lại nói rằng giữa bọn họ xem như kẻ thù. Sở Phong Miên và Chí Lăng Thiên tuyệt đối là tử địch, tương lai Sở Phong Miên không nghi ngờ gì là muốn chém giết Chí Lăng Thiên. Nếu Hàn Nguyệt Ly có hôn ước với Chí Lăng Thiên, tự nhiên cũng coi như là kẻ thù của Sở Phong Miên. "Đúng vậy, các chủ Hàn Tuyết Các của chúng ta tự mình định ra hôn ước với Chí Lăng Thiên, ngay cả ta cũng không có cách nào phản kháng." Hàn Nguyệt Ly bất đắc dĩ nở một nụ cười khổ. Cái gì mà Võ Thắng quốc đệ nhất mỹ nữ, thiên tài tuyệt đỉnh của Hàn Tuyết Các, nhưng trước mặt cường giả chân chính, nàng cũng chỉ có thể mặc cho người ta định đoạt, không cách nào phản kháng. "Cái gì? Các chủ Hàn Tuyết Các tự mình định hôn ước?" Sở Phong Miên nghe Hàn Nguyệt Ly nói, không khỏi nhíu mày. "Mối hôn ước này rõ ràng là muốn lôi kéo Chí Lăng Thiên, sao các ngươi Hàn Tuyết Các còn cần phí công như vậy để lôi kéo một Chí Lăng Thiên?" Trong lời Sở Phong Miên lại mang theo mấy phần không hiểu. Chí Lăng Thiên xác thực là thiên tài số một của Võ Thắng quốc, cực kỳ nổi bật, nhưng đối với một đại tông môn mà nói, một đệ tử không đáng để lôi kéo đến vậy, lại còn gán cả Hàn Nguyệt Ly vào. Phải biết Hàn Nguyệt Ly sau này trưởng thành, ít nhất cũng là một trưởng lão nội môn của Hàn Tuyết Các. Vậy mà lại còn gán cả Hàn Nguyệt Ly vào để lôi kéo Chí Lăng Thiên, Chí Lăng Thiên này lại có giá trị như vậy sao? "Một tên đệ tử đương nhiên không đáng Hàn Tuyết Các lôi kéo như vậy, Hàn Tuyết Các của chúng ta mặc dù không bằng Võ Thắng học viện nhưng cũng là một trong tứ đại tông môn." Hàn Nguyệt Ly lắc đầu nói. "Có điều một vị Thánh giả, thì lại khác." Thánh giả! Hai chữ này lập tức khiến Sở Phong Miên nheo mắt lại. Thánh giả, thế nhưng là một cảnh giới hoàn toàn khác so với đỉnh phong Ngự Phong Cảnh, một võ giả đỉnh phong Ngự Phong Cảnh tự nhiên không có giá trị để Hàn Tuyết Các lôi kéo đến vậy. Nhưng một Thánh giả, thì lại khác, giống như Võ Thắng học viện, tất cả Thánh giả cũng chỉ có nhiều nhất là chưa đến mười vị, còn tứ đại tông môn, thì lại càng ít hơn. Giống như trong Hàn Tuyết Các, có được năm vị Thánh giả, cũng đã coi là không tầm thường. Một Thánh giả đã đủ làm cho cán cân lực lượng giữa các thế lực lớn mất cân bằng, nếu Chí Lăng Thiên thật sự có thể đột phá Thần Lực Cảnh, thành tựu Thánh giả. Thì việc Hàn Tuyết Các lôi kéo, cũng không phải là không có đạo lý. "Chí Lăng Thiên đã thành Thánh giả rồi sao?" Sở Phong Miên không khỏi lên tiếng dò hỏi. Đột phá từ Ngự Phong Cảnh lên thành Thánh giả đâu dễ dàng như vậy. Giống như Viễn Cổ Long Quy, đã mắc kẹt ở đỉnh phong Ngự Phong Cảnh suốt hàng ngàn năm, vẫn không đột phá được. Nếu không có Sở Phong Miên giúp đỡ, e rằng dù qua một vạn năm, hắn cũng không có cách nào đột phá. Võ giả đột phá tuy không gian nan như yêu thú nhưng cũng không hề dễ dàng, ít nhất theo Sở Phong Miên thấy thì Chí Lăng Thiên chỉ được coi là có hy vọng đột phá Thánh giả. Nhưng muốn đột phá thì ít nhất cũng phải cần mười năm, hai mươi năm, Hàn Tuyết Các lại lôi kéo như thế. Lẽ nào nói hiện tại Chí Lăng Thiên đã thành Thánh giả rồi? Hay là có mười phần chắc chắn khả năng, rất nhanh sẽ có thể đột phá? Nếu cảnh giới của Chí Lăng Thiên vẫn ở đỉnh phong Ngự Phong Cảnh, bây giờ Sở Phong Miên đã tự tin đủ sức đánh một trận với hắn, nhưng nếu hắn đã thành Thánh giả, e rằng Sở Phong Miên chỉ có nước chạy trốn, tránh để bị hắn truy sát. Tin tức mà Hàn Nguyệt Ly mang đến, Sở Phong Miên không thể không coi trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận