Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 507: Đều là thuốc bổ

Một đoàn người dần dần tiến gần khu vực Loạn Táng Hải. Hư Không Thú xuất hiện cũng ngày càng nhiều. Trên đường đi vô số Hư Không Thú đều do Sở Phong Miên xung phong nhận việc, toàn bộ chém giết. Điều này khiến Ti Không Hiên trong lòng không ngừng cười lạnh. Mấy con Hư Không Thú này vốn đã khó đối phó, dù nói là chém giết cũng có thể đạt được không ít lợi ích. Nhưng mục tiêu của bọn họ lần này là đến động phủ của Nhan Cổ Long Đế. So với vô vàn cơ duyên trong động phủ Nhan Cổ Long Đế, Hư Không Thú này có đáng gì. Lúc đầu bọn họ đều cố gắng tiết kiệm linh lực, chuẩn bị đến động phủ của Nhan Cổ Long Đế sẽ thi triển bản lĩnh. Gặp được Sở Phong Miên nguyện ý chủ động chém giết Hư Không Thú, bọn họ tự nhiên tìm cách nịnh nọt để Sở Phong Miên không ngừng chém giết. Trên đường đi, Hư Không Thú hầu như toàn bộ đều bị Sở Phong Miên tiêu diệt. Sở Phong Miên sắc mặt tỏ ra hết sức bình tĩnh, nhưng vụng trộm lại giả bộ như nuốt không ít đan dược để khôi phục linh lực. Nhưng lượng linh lực tiêu hao này, đâu phải đan dược có thể nhanh chóng bù đắp, rõ ràng cũng là gánh nặng cực lớn đối với Sở Phong Miên. Trong mắt bọn họ, Sở Phong Miên chỉ là đang ra vẻ mạnh mẽ mà thôi, nhưng chuyện này, chỉ mình Sở Phong Miên mới hiểu rõ. Hắn có được thần mạch, linh lực vô tận, dù để hắn chém giết 10 nghìn con Hư Không Thú, Sở Phong Miên cũng không hề hấn gì. Huống chi, việc chém giết Hư Không Thú còn mang đến cho Sở Phong Miên lợi ích cực lớn. Hấp thụ linh lực Hư Không Thú, ngưng tụ thành viễn cổ chiến long tinh huyết. Sở Phong Miên đã ngưng tụ hơn 100 giọt nhỏ viễn cổ chiến long tinh huyết. Đám người này muốn tính kế Sở Phong Miên, vậy Sở Phong Miên sẽ nhân cơ hội tương kế tựu kế. Cố ý tỏ ra yếu thế, chờ đến khi tiến vào động phủ Nhan Cổ Long Đế, sẽ bộc lộ thực lực chân chính. "Phía trước lại là một đám hư không Bạch Hổ, ước chừng hai ba trăm con, không biết Sở huynh có thể đối phó được không?" Ti Không Hiên nhìn thấy một đám hư không Bạch Hổ xuất hiện ở phía trước, thản nhiên nói với Sở Phong Miên. "Nếu Sở huynh một mình khó đối phó, vậy chúng ta vẫn nên đi đường vòng, hư không Bạch Hổ này rất khó nhằn." "Sở huynh đã chém giết không ít Hư Không Thú rồi, hư không Bạch Hổ này khó đối phó, chúng ta vẫn là đi đường vòng thôi." Lân Mộc ở bên cạnh cố tình nói, lời nói thì khuyên nhủ nhưng ý tứ lại là kích bác Sở Phong Miên. "Hừ, mấy con hư không Bạch Hổ thôi, ta sẽ đi tiêu diệt toàn bộ!" Sở Phong Miên cố ý lộ vẻ giận dữ trên mặt, trực tiếp thân hình khẽ động, xông lên phía trước. Điều này khiến mấy người trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng. "Hư không Bạch Hổ, mỗi con đều có thực lực đỉnh phong Thánh giả, chém giết rất phiền phức. Tên nhóc này vậy mà tự mình đi chém giết, thật là ngu xuẩn." La Thần nhìn Sở Phong Miên, lạnh giọng cười nhạo. "Đem linh lực dùng ở chỗ này, đến khi vào động phủ Nhan Cổ Long Đế, xem hắn còn sức đâu nữa." "Không sai, tên nhóc ngu xuẩn này, dẫn hắn đến ngược lại lại bớt được không ít phiền phức. Dù sao cũng có người giúp chúng ta đối phó Hư Không Thú, cớ sao không làm." Lân Mộc cũng cười lạnh liên tục nói. "Hắn còn tưởng chúng ta nịnh nọt hắn, trên thực tế chẳng qua chỉ là lợi dụng hắn mà thôi. Chờ đến khi vào trong động phủ Nhan Cổ Long Đế, hắn không còn chút tác dụng nào, sẽ trực tiếp đá hắn đi." "Không thể nói vậy, dù sao hắn vẫn còn chút tác dụng, chúng ta có thể sai hắn đi đối phó mấy con yêu thú khác." Vân công tử ánh mắt hẹp dài, cũng cười nói. "Trong động phủ Nhan Cổ Long Đế cũng có vô số cạm bẫy, có thể coi hắn như tấm mộc dò đường cũng được." "Bạch Huyên, ngươi tìm ở đâu ra một kẻ ngốc như vậy?" Ti Không Hiên nhìn Bạch Huyên, cười lạnh nói. "Ta thấy người hỗ trợ của ngươi sắp không chống đỡ nổi rồi, ngươi có muốn van cầu chúng ta giúp ngươi đi cứu hắn không?" "Hừ." Nghe Ti Không Hiên nói vậy, mặt Bạch Huyên lạnh băng, không nói một lời. Nhưng trong lòng nàng cũng vô cùng lo lắng, mấy người này rõ ràng là đang lợi dụng Sở Phong Miên. Nàng cũng lặng lẽ truyền âm cho Sở Phong Miên. Nhưng Sở Phong Miên lại bảo nàng không cần có bất kỳ hành động nào, khiến nàng không còn cách nào khác, chỉ có thể ở bên cạnh chờ đợi. Trong lúc họ nói chuyện, Sở Phong Miên đã lao thẳng vào đám hư không Bạch Hổ. "Đám người này đều cho rằng ta đang cố ra vẻ mạnh mẽ, thực tế bọn chúng không hề biết, ta có thần mạch, linh lực căn bản là vô tận. Giết nhiều Hư Không Thú đến mấy cũng không thành vấn đề." "Không có những người này tới tranh đoạt, lực lượng của mấy con hư không Bạch Hổ này, toàn bộ đều là của ta!" Sở Phong Miên vô cùng phấn khích trong lòng, ngưng tụ linh lực, đột nhiên vung một chưởng đánh vào một con hư không Bạch Hổ. "Phanh!" Con hư không Bạch Hổ này ngay lập tức bị xuyên thủng đầu, vô số linh lực trong đó bị Sở Phong Miên hấp thụ ngay tức khắc. Mọi việc diễn ra trôi chảy vô cùng. "Tốt, linh lực của con hư không Bạch Hổ này đủ để ngưng tụ một phần mười giọt nhỏ viễn cổ chiến long tinh huyết. Mười con hư không Bạch Hổ đủ để giúp ta ngưng tụ một giọt hoàn chỉnh viễn cổ chiến long tinh huyết." "Tiêu diệt toàn bộ hư không Bạch Hổ này, ít nhất có thể ngưng tụ ra hơn mười giọt viễn cổ chiến long tinh huyết!" Sở Phong Miên tính toán trong lòng mà mừng rỡ. Hư Không Hải quả nhiên là một nơi tốt, Hư Không Thú bị người người e ngại xem như phiền phức, nhưng trước mặt Sở Phong Miên thì chúng lại như từng miếng thuốc bổ. Võ giả bình thường dù thực lực có mạnh đến đâu cũng không dám đến Hư Không Hải này đánh giết Hư Không Thú. Bởi vì đối phó một con Hư Không Thú thôi đã tiêu hao không ít linh lực, dù có chém giết được thì cũng là giết địch một ngàn tự tổn tám trăm. Nhưng Sở Phong Miên thì khác, có thần mạch, linh lực hắn tiêu hao đều có thể tùy thời khôi phục, nên mỗi một Hư Không Thú, trước mặt Sở Phong Miên đều như từng viên đan dược, t·h·u·ố·c bổ. "Giết sạch sành sanh!" Sở Phong Miên liên tục thúc giục lực lượng, không ngừng tiêu diệt đám hư không Bạch Hổ xung quanh, hấp thu lực lượng của chúng. Trong lúc chém giết, Sở Phong Miên cố tình giảm tốc độ lại, tạo ra vẻ mặt đang gắng gượng, không còn nhiều thực lực, chỉ là đang khổ cực chống đỡ. Sở Phong Miên còn cố ý nuốt không ít đan dược quý giá, nhìn qua thì có vẻ đang khôi phục linh lực nhưng trên thực tế chỉ bị Sở Phong Miên luyện hóa để ngưng tụ viễn cổ chiến long tinh huyết sử dụng. "Tên nhóc này quả nhiên đang gắng gượng, đến cả thượng nguyên hồi linh đan cũng mang ra dùng." Ti Không Hiên nhìn thấy Sở Phong Miên nuốt đan dược thì cười nói. "Thật là hào phóng." "Nuốt đan dược quý giá như vậy chỉ để đối phó vài con hư không Bạch Hổ, xem ra tên nhóc này cũng có không ít của cải trong tay." La Thần nhìn Sở Phong Miên, âm thầm nghĩ. "Đợi đến khi tiến vào động phủ Nhan Cổ Long Đế nhất định phải tìm cơ hội g·iết hắn, c·ướp đoạt tài sản và huyết mạch của hắn." Sau gần một canh giờ, Sở Phong Miên mới chậm rãi bay trở về. (Xin hãy vote 9-10 điểm đ·á·n·h giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận