Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2913: Tề Tiên thành

Chương 2913: Tề Tiên thành
Nếu không có đầy đủ thực lực, chờ đợi Sở Phong Miên chỉ có việc Cửu Vực tàn nhẫn xâm lược. Chỉ là muốn tìm Mặc Hoành, Sở Phong Miên hiện tại cũng có chút cảm giác không có chỗ nào để bắt đầu. Vu tộc mặc dù ở bên trong ba Đại Thánh Vực đều có thế lực, có mạng lưới tình báo, nhưng lại ở Ly Hận Thiên thông thuộc nhất, dù sao Vu tộc ở Bắc Cảnh chính là ở bên trong Ly Hận Thiên. Còn đối với hai Đại Thánh Vực Cửu Hoa Thiên và Cảnh Ma Thiên, mạng lưới tình báo của Vu tộc lại yếu hơn không ít. Nhất là ở Cửu Hoa Thiên, chính là một Thánh Vực hoàn toàn lấy nhân loại làm trọng, dị tộc khác ở đây đều bị bài xích, càng cực kỳ hạn chế tình báo của Vu tộc. Cho nên mong muốn mượn nhờ thế lực của Vu tộc để tìm Mặc Hoành cũng là một việc gần như không thể.
"Đã không tìm ra manh mối thì chỉ có thể chờ người có manh mối chủ động đưa tới cửa." Sở Phong Miên ánh mắt lóe lên, hắn nghĩ tới một cách tiết kiệm thời gian nhất. Hắn không tìm được người của Kiếm Môn, nhưng hắn có thể tìm được người của Phiếu Miếu Thần Cung. Cường giả Phiếu Miếu Thần Cung có khả năng biết Mặc Hoành đang ở đâu nhất.
"Đại thành trì gần đây nhất ở đâu?" Sở Phong Miên đột nhiên mở miệng hỏi đường.
"Đại thành trì gần đây nhất hẳn là Tề Tiên thành, nơi đóng quân của Tề Tiên Môn." Nữ tử trong đám đệ tử của Kiếm Môn lên tiếng giải thích. "Vân Hoa đại lục này coi như là nơi vắng vẻ của Cửu Hoa Thiên, không có đại thành trì ra hồn, đều là thành trì do mấy tông môn dựng lên. Sở dĩ chúng ta chọn trốn tới đây cũng vì nơi này hoang vu để tránh sự truy bắt của Phiếu Miếu Thần Cung, chỉ không ngờ rằng Uy Đế lại tự mình tới."
"Tề Tiên thành sao? Vậy đủ rồi, dẫn ta tới đó." Sở Phong Miên chậm rãi mở miệng nói.
"Tiền bối, Tề Tiên Môn là tông môn dưới trướng Phiếu Miếu Thần Cung, nếu chúng ta đi Tề Tiên thành..." Tên đệ tử Kiếm Môn kia vội vàng nhắc nhở.
Với thân phận của bọn hắn mà đến Tề Tiên thành thì chẳng khác gì tự chui đầu vào rọ. Bọn hắn biết Sở Phong Miên thực lực cường đại, thậm chí có thể bức lui Uy Đế, thế nhưng nếu nghênh ngang xuất hiện ở Tề Tiên thành, e rằng sẽ dẫn tới rất nhiều cường giả Phiếu Miếu Thần Cung, thậm chí là cường giả của thế lực khác. Trong Phiếu Miểu Lệnh đã liệt toàn bộ đệ tử Kiếm Môn vào tội phạm truy nã, ai bắt được một đệ tử Kiếm Môn thì đều có thể nhận được rất nhiều khen thưởng. Kiểu khen thưởng này đủ để cho cả những cường giả không hề liên quan đến Phiếu Miếu Thần Cung cũng gia nhập vào đội bắt đệ tử Kiếm Môn. Trên thực tế Phiếu Miếu Thần Cung tuy là một con quái vật khổng lồ nhưng khả năng khống chế các tông môn ở Cửu Hoa Thiên của họ không tính là mạnh. Dù sao tông môn ở toàn bộ Cửu Hoa Thiên ít thì một triệu, nhiều thì cả chục triệu. Mặc dù phần lớn các tông môn trên danh nghĩa đều thuộc vào Phiếu Miếu Thần Cung nhưng trên thực tế Phiếu Miếu Thần Cung không thể nào lúc nào cũng giám thị bọn họ, nên cho dù truyền xuống mệnh lệnh, các tông môn này cũng chưa chắc đã chủ động làm việc cho Phiếu Miếu Thần Cung. Đó cũng là lý do tại sao nhiều đệ tử Kiếm Môn có thể giấu kín tránh bị bắt.
Thế nhưng kể từ khi có Phiếu Miểu Lệnh thì mọi chuyện đã khác. Trước kia mấy tông môn đó không chịu ra tay là vì dù họ bắt được đệ tử Kiếm Môn thì cũng chẳng được lợi gì, ngược lại tốn sức. Nhưng từ khi có Phiếu Miểu Lệnh, ban thưởng ghi rõ ràng rành mạch, loại khen thưởng này khiến cả tông môn Cửu Hoa Thiên đều điên cuồng. Từng người đệ tử Kiếm Môn đều trở thành từng cái kho báu di động, số lượng đệ tử Kiếm Môn bị bắt gần đây còn nhiều hơn so với cả một năm trước kia.
Trong tình huống như vậy, nếu bây giờ Sở Phong Miên mang theo hai người bọn họ xuất hiện ở Tề Tiên thành, chỉ sợ sẽ có cường giả không ngừng tới muốn bắt hai người bọn họ về Phiếu Miếu Thần Cung nhận thưởng.
"Không sao, ai dám đến, ta sẽ g·iết người đó." Sở Phong Miên bình tĩnh mở miệng, trong giọng nói của hắn không nghe ra bất kỳ cảm xúc nào, không ai biết hắn đang nghĩ gì. Hai đệ tử Kiếm Môn kia nghe vậy cũng liếc nhau, không biết nên nói gì. Do dự một chút, hai người vẫn gật đầu, dẫn Sở Phong Miên đi Tề Tiên thành. Tuy bọn họ không biết Sở Phong Miên muốn làm gì nhưng hiện tại cả hai vẫn lựa chọn tin tưởng Sở Phong Miên, dù sao nếu Sở Phong Miên muốn g·iết bọn họ hoặc muốn bắt cả hai về Phiếu Miếu Thần Cung nhận thưởng thì đã làm rồi, không cần phải vòng vo làm gì. Hơn nữa kiếm thuật Sở Phong Miên thi triển đúng là kiếm thuật của "Kiếm Môn" bọn họ, điều này khiến hai người họ nguyện ý tin Sở Phong Miên.
Một đoàn người hướng về Tề Tiên thành bay đi.
"Tề Tiên thành, mỗi người vào thành phí một viên tiên thạch." Tại cửa ra vào Tề Tiên thành, Sở Phong Miên tùy tiện ném ra vài viên tiên thạch rồi bước vào bên trong. Tề Tiên thành này thật ra cũng không tính là lớn, dân số vào khoảng mấy triệu người. Một tòa thành như vậy, nếu đặt ở một vài tiểu thiên thế giới thì đã là một tòa thành cực kỳ lớn rồi. Nhưng đặt ở bên trong ba Đại Thánh Vực thì căn bản không đáng gì. Giống như những cổ thành Sở Phong Miên từng đi qua ở Ly Hận Thiên, mỗi tòa không phải đều có mấy tỷ võ giả hay sao, so với cái Tề Tiên thành này phải lớn hơn cả trăm, cả nghìn lần. Chỉ là vì Vân Hoa đại lục này vốn là nơi hẻo lánh, không có thành trì nào ra hồn nên Tề Tiên thành dạng thành nhỏ này mới coi như là một thành trì có chút danh tiếng.
Nộp tiên thạch xong, Sở Phong Miên mang theo Tô Hà và hai đệ tử Kiếm Môn kia tiến vào thành vô cùng thuận lợi, không gặp bất cứ phiền phức gì, cũng không gây ra chút xao động nào. Sở Phong Miên thân là Nhất Chỉ Ma Tôn, dù được xưng là danh tiếng lẫy lừng, ở trong ba Đại Thánh Vực, chỉ cần không phải võ giả hoàn toàn không biết gì về thông tin bên ngoài đều nghe qua danh hiệu Nhất Chỉ Ma Tôn. Nhưng số người đã thực sự gặp Sở Phong Miên lại không nhiều. Nên dù Sở Phong Miên nghênh ngang đi vào Tề Tiên thành thì cũng chẳng ai để ý đến hắn, dù sao trên mặt Sở Phong Miên có viết chữ lớn "Nhất Chỉ Ma Tôn" đâu.
Hai đệ tử Kiếm Môn kia cũng tương tự như vậy, tuy bọn họ là đệ tử Kiếm Môn nhưng nhìn bề ngoài thì không ai nhận ra được, chỉ có thông qua ngọc phù do Phiếu Miếu Thần Cung phát xuống mới có thể phân biệt được thân phận đệ tử Kiếm Môn của bọn họ. Sở Phong Miên dẫn Tô Hà và hai đệ tử Kiếm Môn kia đi dạo một hồi ở Tề Tiên thành rồi đi tới một thương hội, bỏ ra chút tiên thạch mua một tòa đình viện trong Tề Tiên thành. Đây coi như là nơi ở tạm thời của Sở Phong Miên tại Tề Tiên thành này. Sở Phong Miên cũng không có ý định rời khỏi Tề Tiên thành, tự nhiên là cần một chỗ ở, tòa đình viện như vậy có thể coi như một trong những động phủ xa hoa nhất tại Tề Tiên thành này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận