Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3942: Khối thứ tư Phong Uyên bia tới tay

Trong cung điện không một bóng người. Điều làm Sở Phong Miên cảm thấy vui mừng là, bên trong tòa cung điện này lại không có bất kỳ cấm chế trận pháp nào. Điều này khiến Sở Phong Miên vô cùng kinh ngạc, nhưng rất nhanh, hắn đã có thể hiểu rõ. Những võ giả Kỷ Nguyên Thần Thông này, hiện tại đang ẩn náu trong không gian này, ngoại trừ bọn họ ra, gần như không ai có thể tiến vào đây. Đã là người cùng một tông, tự nhiên không cần phải đề phòng gì. Mặc dù Sở Phong Miên biết rằng, trong Kỷ Nguyên Thần Thông trước đây, các võ giả giữa các tông cũng có thù hận, đối địch nhau. Nhưng những võ giả Kỷ Nguyên Thần Thông của Thái Sơ Chi Địa này, lại không biết chuyện gì xảy ra, hiện tại đều đã lựa chọn gạt bỏ thù hận, cùng chung mối thù. Không chỉ một tòa cung điện này. Sở Phong Miên liếc nhìn qua, phát hiện mấy tòa cung điện trên ngọn núi này đều không bố trí cấm chế trận pháp, căn bản không lo lắng có người xâm nhập. Phát hiện điểm này càng làm Sở Phong Miên trong lòng nổi lên ý định ra tay, khối thứ tư Phong Uyên bia, bây giờ đang ở ngay trước mắt. Chỉ cần có thể lấy được khối thứ tư Phong Uyên bia này, Sở Phong Miên liền đủ để gom đủ bốn khối, đến lúc đó hắn sẽ có thể lấy được Phong Uyên thần thông hoàn chỉnh được ghi chép trong bốn khối bia này. Để gom đủ bốn khối Phong Uyên bia này, Sở Phong Miên đã hao phí không ít công sức. Cơ hội tốt như vậy hiện tại bày ra trước mặt, Sở Phong Miên hiện tại cũng có chút không nhịn được. "Cầu phú quý trong nguy hiểm, xuất thủ! Có thể có được tòa Phong Uyên bia thứ tư này, chuyến đi này của ta coi như không phí công." Ánh mắt Sở Phong Miên ngưng lại, trầm giọng nói. Lần này hắn tiến vào Thần Thông Tông, thứ nhất là muốn biết rõ lai lịch của những võ giả Kỷ Nguyên Thần Thông này, theo dõi bọn họ. Thứ hai cũng là muốn xem có cơ hội đục nước béo cò, cướp đoạt hai đại thời gian chí bảo kia hay không, nhưng chuyện này, Sở Phong Miên cũng chỉ có thể tìm vận may. Hắn không có quá nhiều nắm chắc có thể cướp đoạt được hai đại thời gian chí bảo đó. Dù sao, hai đại thời gian chí bảo đó không cần phải nghĩ cũng có thể biết là trân quý đến cỡ nào, tuyệt đối là bảo vật quan trọng nhất của đám võ giả Kỷ Nguyên Thần Thông này. Tương tự, Thiên Diễn Giới Vương, Chí Thiên Thần Tử, Vạn Đạo Thánh Tử ba người, cũng đối với hai đại thời gian chí bảo này thèm thuồng đã lâu, mong muốn cướp đoạt được hai đại thời gian chí bảo này cơ hội, vạn người không được một. So sánh mà nói, hiện tại khối Phong Uyên bia thứ tư lại là mối lợi đặt ngay trước mắt Sở Phong Miên. Sở Phong Miên suy nghĩ một chút, vẫn quyết định trước hết nắm bắt lợi ích này đã, thu được khối Phong Uyên bia thứ tư này, lần này Sở Phong Miên cũng coi như không phí công một chuyến. Nghĩ là làm. Sở Phong Miên không hề do dự, trực tiếp ẩn thân, bay về phía cung điện kia. Sự phòng bị bên trong Thần Thông Tông không hề nghiêm ngặt, có lẽ cũng là do võ giả Kỷ Nguyên Thần Thông trong Thần Thông Tông không ngờ rằng sẽ có ngoại địch đến, nên không có làm nhiều phòng bị. Nơi duy nhất có sự phòng bị nghiêm ngặt chính là quảng trường trên sườn núi kia. Cho nên, hiện tại Sở Phong Miên lặng lẽ tiếp cận ngọn núi này mà không gây ra sự chú ý của ai. Đương nhiên, nếu là bình thường, cho dù Sở Phong Miên muốn tiếp cận ngọn núi này, không để ai chú ý, cũng không dễ dàng như vậy. Nhưng hiện tại, quảng trường bên kia đang tiến hành nghi thức, gần như tất cả các võ giả Kỷ Nguyên Thần Thông đều tập trung vào trên quảng trường. Ngọn núi bên này ngược lại không có ai, điều này đối với Sở Phong Miên mà nói, lại càng như hổ thêm cánh, hắn ẩn thân, gần như không tốn bao nhiêu thời gian, đã tiến vào trong cung điện. Cung điện này không lớn. Nhìn thì thấy đây chỉ là một nơi tu luyện. Sở Phong Miên tiến vào trong cung điện, liếc mắt đã thấy trên mặt đất bày biện một vài Kỷ Nguyên Chí Bảo, xem ra là Kỷ Nguyên Chí Bảo mà chủ nhân của cung điện này, vị võ giả Kỷ Nguyên Thần Thông kia chuẩn bị dùng để tu hành, ngoài ra còn có một vài thư tịch. Điều khiến Sở Phong Miên hơi kinh ngạc là, trong cung điện còn có một tấm bảng hiệu. Trên tấm bảng đó viết hai chữ "Minh Uyên". "Quả nhiên là Minh Uyên tông." Sở Phong Miên nhìn thấy tấm bảng hiệu đó thì thầm. Xem ra chủ nhân cung điện này, vị võ giả Kỷ Nguyên Thần Thông kia, xuất thân từ võ giả Minh Uyên tông, đương nhiên hiện tại hắn đã gia nhập Thần Thông Tông. Nhưng một số đồ vật của Minh Uyên tông, như bảng hiệu, thư tịch, và khối Phong Uyên bia thứ tư này, đều được hắn đưa đến Thần Thông Tông, đặt trong cung điện này. Sở Phong Miên liếc mắt, có thể xác định, đồ đạc của Minh Uyên tông gần như đều ở trong cung điện này, vô số thư tịch, bảng hiệu Minh Uyên tông đều ở đây. Đương nhiên thứ khiến Sở Phong Miên quan tâm nhất, đương nhiên là khối Phong Uyên bia thứ tư, ánh mắt Sở Phong Miên quét tới, theo sự chỉ dẫn của Phong Uyên bia trên người, cuối cùng phía sau một lò đan khổng lồ, hắn phát hiện một bia đá cao bằng người. Khí tức trên bia đá chính là khí tức Phong Uyên thần thông. Đây chính là khối Phong Uyên bia thứ tư, thuộc về khối Phong Uyên bia của Minh Uyên tông. "Cuối cùng cũng có được!" Nhìn thấy khối Phong Uyên bia cuối cùng này, vẻ mặt Sở Phong Miên hết sức vui mừng. Hắn không chút do dự, đột nhiên một trảo, liền thu khối Phong Uyên bia này vào Không Giới. Nhưng Sở Phong Miên không nóng vội, không đi xóa đi dấu ấn trên Phong Uyên bia. Vì chủ nhân khối Phong Uyên bia này, chủ nhân cung điện, vị võ giả Kỷ Nguyên Thần Thông kia, chắc chắn đang ở quảng trường tham gia nghi lễ. Nếu hiện tại Sở Phong Miên xóa đi dấu ấn trên Phong Uyên bia, chắc chắn sẽ bị hắn chú ý, cho nên Sở Phong Miên không vội nhận chủ Phong Uyên bia, để khối Phong Uyên bia cuối cùng này, cùng với Phong Uyên bia trên người hắn, hợp lại làm một. Mà là sau khi thu khối Phong Uyên bia thứ tư, ánh mắt Sở Phong Miên lại lần nữa quét qua trong cung điện này. Nhìn các loại thư tịch và Kỷ Nguyên Chí Bảo được bày ngay ngắn, Sở Phong Miên dứt khoát không làm thì thôi, đã làm thì làm cho xong, trực tiếp ra tay thu hết. Vô số thư tịch, Kỷ Nguyên Chí Bảo, đều bị Sở Phong Miên một tay bao phủ, thu vào Không Giới. Dù sao lần này Sở Phong Miên tới, một khi vị võ giả Kỷ Nguyên Thần Thông kia phát hiện Phong Uyên bia biến mất, chắc chắn sẽ phát giác có người tiến vào cung điện của mình. Nếu đã vậy, Sở Phong Miên chẳng bằng trực tiếp thu hết toàn bộ cung điện này, dưới sự thu lấy liên tục của Sở Phong Miên, rất nhanh cung điện không còn gì. "Đi!" Sau khi làm xong tất cả, Sở Phong Miên không chút do dự, biến thành một đạo độn quang, bay ra ngoài cung điện. Nhưng đúng lúc này, thân hình Sở Phong Miên lại dừng lại. Ánh mắt của hắn lại lần nữa nhìn về phía những cung điện khác trên ngọn núi kia.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận