Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 169: Chìa khoá

Chương 169: Chìa khóa Lăng mộ Phong Nhiêu Đại Đế. Trong tâm trí Sở Phong Miên, bỗng nhiên hiểu ra vì sao hắn vừa tiến vào đây thì Phong Nhiêu Bi lại xuất hiện biến hóa. Rõ ràng, ngoại trừ Phong Nhiêu Đại Đế ra, Phong Nhiêu Bi sẽ không xuất hiện bất kỳ dị biến nào mới đúng, hiển nhiên là Phong Nhiêu Bi cảm nhận được điều gì đó, mới thức tỉnh, mới dẫn đường cho Sở Phong Miên đi tiếp. Trong thánh địa này có đủ thứ thần kỳ, hẳn là do người khai quốc Võ Thắng lúc trước, tức Phong Nhiêu Đại Đế sáng tạo ra. "Lăng mộ Phong Nhiêu Đại Đế, chẳng phải sớm đã có tin đồn sao? Ngay từ mấy chục năm trước, đã có người phát hiện ra, nhưng chưa từng gây nên sóng gió gì." Hàn Nguyệt Ly lên tiếng. Tin đồn này cũng không hẳn là bí mật gì, những đệ tử tứ đại tông môn muốn vào thánh địa như họ đều biết điều này. Ngay từ mấy chục năm trước, đã có người phát hiện một lăng mộ, sau đó được xác định là lăng mộ Phong Nhiêu Đại Đế. Phong Nhiêu Đại Đế, chính là khai quốc tổ của Võ Thắng quốc gia lúc trước, truyền thuyết lúc ấy Phong Nhiêu Đại Đế có thể uy hiếp vô số quốc gia cực kỳ hùng mạnh, mới giành được lãnh thổ, lập nên Võ Thắng quốc gia. Tài sản mà hắn có được, chắc chắn là một con số trên trời, vì vậy mà trong lăng mộ của hắn, nghe đồn là có tài sản không kém gì quốc khố của một quốc gia. Nhưng phía trên lăng mộ lại có vô số cấm chế, căn bản không thể phá vỡ, nên dù biết trong lăng mộ Phong Nhiêu Đại Đế chắc chắn giấu vô số tài sản, mọi người chỉ có thể nhìn chứ không thể chạm vào. Tin tức này, e là sắp bị lãng quên rồi, sao bây giờ lại nổi sóng trở lại?" "Hàn tiền bối chỉ biết một mà không biết hai." Mạc Trường Hận nhìn Hàn Nguyệt Ly, cung kính đáp lời. Thân phận của Hàn Nguyệt Ly, hắn cũng rõ ràng, còn cao hơn hắn nhiều, có thể tùy ý với Sở Phong Miên, nhưng ở trước mặt Hàn Nguyệt Ly lại không được. "Nghe nói chìa khóa mở lăng mộ đã xuất hiện, nên bây giờ lăng mộ đã bắt đầu xuất hiện các loại biến hóa, sắp được mở ra, Võ Thắng học viện và mấy tên đệ tử cốt cán của tứ đại tông môn đã bắt tay nhau, bắt đầu tìm kiếm lối vào." Mạc Trường Hận vội vàng giải thích. "Chìa khóa, chẳng phải là Phong Nhiêu Bi?" Sở Phong Miên bất ngờ lên tiếng. Nếu nói bây giờ liên quan đến Phong Nhiêu Đại Đế có cái gì xuất hiện, thì đó hẳn là Phong Nhiêu Bi trong tay Sở Phong Miên. "Không sai, nghe nói chính là Phong Nhiêu Bi xuất thế, cho nên mới gây ra đủ loại biến hóa của lăng mộ." Nghe thấy Sở Phong Miên bất thình lình lên tiếng, Mạc Trường Hận có chút kinh ngạc nhìn Sở Phong Miên, không biết Sở Phong Miên lấy đâu ra tin tức này. "Quả là vậy." Sở Phong Miên nghe được tin tức này, mặt tuy không hề biến sắc, nhưng trong lòng sớm đã dậy sóng. Sở Phong Miên vừa rồi chỉ là đoán thôi, lăng mộ Phong Nhiêu Đại Đế biến hóa, rất có thể có liên quan đến Phong Nhiêu Bi. Dù sao Phong Nhiêu Bi, chính là linh khí do Phong Nhiêu Đại Đế tự tay luyện chế, nếu nói là chìa khóa, vậy chắc chắn là Phong Nhiêu Bi không thể nghi ngờ. "Chẳng qua tin Phong Nhiêu Bi xuất thế, dù truyền ra, nhưng Phong Nhiêu Bi thật sự ở trong tay ai, thì vẫn chưa có ai biết, nhưng mọi người đều suy đoán, Phong Nhiêu Bi chắc chắn bị người đưa vào trong thánh địa này, nên mới xuất hiện biến hóa như vậy." Mạc Trường Hận tiếp tục nói. "Tất cả đều chỉ là suy đoán thôi, tin tức Phong Nhiêu Bi xuất thế này, cũng có thể là bị người cố ý tung ra, nếu không sẽ không ai biết rốt cuộc ai có được Phong Nhiêu Bi." Hàn Nguyệt Ly lên tiếng. "Tin đồn vô căn cứ thế này, không thể tin là thật, các ngươi cứ yên tĩnh tu hành, tăng cường thực lực của mình, mới là chính đạo, loại cơ duyên này không thể tin là thật." "Dạ, bọn ta cũng định trở lại bên ngoài thánh địa, tiếp tục rèn luyện tu hành." Mạc Trường Hận nói. Lúc đầu hắn trong lòng còn có chút hứng thú, nhưng khi gặp phải Viêm Huyền thì hắn cũng rõ ràng. Không có thực lực, tất cả cũng chỉ là phí lời, vẫn nên tăng cường thực lực của bản thân trước mới được. "Tốt." Sở Phong Miên khẽ gật đầu, những tranh đấu kiểu này, đúng là không thích hợp nhúng vào. Tâm thần hắn khẽ động, bốn đạo ngọc phù bắt đầu ngưng tụ từ trong lòng bàn tay Sở Phong Miên, trong mỗi đạo ngọc phù này, đều mang theo vài phần khí tức chiến long viễn cổ. "Đây là ngọc phù do Sở mỗ luyện chế, mang theo một kích toàn lực của Sở mỗ, gặp nguy hiểm sẽ bộc phát sức mạnh, có thể giúp các ngươi một lần." Sở Phong Miên vừa nói, vừa ra tay, bốn đạo ngọc phù này hòa vào trong người của bốn người Mạc Trường Hận. Bây giờ Sở Phong Miên đã lấy được cây Thiên Diệp Linh Thảo kia, bốn đạo ngọc phù này, cũng coi như là đền bù tổn thất cho bốn người bọn họ. Ngọc phù này, đủ để giúp bọn họ bảo mệnh trước các võ giả dưới Ngự Phong Cảnh, tuyệt đối còn quan trọng hơn một cây Thiên Diệp Linh Thảo. "Đa tạ Sở huynh đệ." "Đa tạ Sở đại ca." Bốn người vội vàng cảm ơn. Bọn họ vừa mới tận mắt chứng kiến thực lực mà Sở Phong Miên thể hiện, ngọc phù này chắc chắn là thứ bảo mệnh của họ. Ít nhất là ở bên ngoài thánh địa kia, đã không còn ai có thể giết được bọn họ. "Được rồi, chúng ta cũng nên rời đi." Sở Phong Miên nhìn thoáng qua Hàn Nguyệt Ly bên cạnh, nhẹ gật đầu. Hai vệt độn quang, liền bay trốn về phía sâu trong thánh địa. "Thực lực của Sở đại ca, đã không phải là thứ mà bọn ta có thể đuổi kịp, vốn cho là bọn ta có thể nhờ Hoàng Loan Thảo đuổi kịp, nhưng giờ xem ra, vẫn quá ngây thơ rồi." Hạo Lam nhìn Sở Phong Miên, mặt đầy ngưỡng mộ nói. "Một ngày nào đó, ta sẽ đuổi kịp bước chân Sở đại ca." "Hạo Lam, đừng mơ mộng nữa, thiên tư của Sở đại ca bây giờ, người có thể trở thành đối thủ của hắn, chỉ có thái tử." Nguyệt Trạm Thanh ở bên cạnh cười nói. "Vẫn nên mau rời khỏi thôi, nếu lại gặp phải một Viêm Huyền nữa, thì lần này sẽ không còn ai có thể cứu được chúng ta đâu." "Đúng đó." Thân hình bốn người liền ngược hướng, hướng về phía bên ngoài thánh địa mà đi. Ngay sau khi rời đi không lâu, một đạo thân ảnh màu đỏ rực, đã đến nơi Viêm Huyền vừa ngã xuống. "Tên phế vật Viêm Huyền kia, thế mà lại chết." Thân ảnh màu đỏ rực nhìn xung quanh, nhíu mày. Bỗng nhiên hắn vung tay, một tấm gương xuất hiện trước mặt hắn. Trên gương đó, tái hiện lại hình ảnh vừa rồi. Hình ảnh Sở Phong Miên cùng Hàn Nguyệt Ly đuổi giết Viêm Huyền, sau đó tiêu diệt hắn. "Xích Viêm Kiếm!" Ánh mắt của hắn, gắt gao nhìn chằm chằm vào Xích Viêm Kiếm trên tay Sở Phong Miên. "Xích Viêm Kiếm, thế mà lại xuất hiện, còn bị người mang vào thánh địa." "Nếu có thể lấy được Xích Viêm Kiếm, vậy lần tranh đấu lăng mộ Phong Nhiêu Đại Đế này, ta cũng sẽ có chỗ đứng, thậm chí muốn vượt qua những kẻ kia." Thân ảnh màu đỏ rực thấp giọng tự nói. "Tính toán một chút xem tiểu tử kia đang ở đâu." Hắn lần nữa vung tay, lại là một đạo thủy kính vẽ mặt xuất hiện, nhưng hình ảnh xuất hiện trong tấm gương lần này lại là một đạo long ảnh. Long ảnh đó đột nhiên gầm lên một tiếng, ngay lập tức thủy kính vẽ mặt, hoàn toàn vỡ vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận