Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5737: Có ơn tất báo

"Thực lực này, thật sự quá kinh khủng!"
"Sơn Liệt, đây chính là một vị cường giả Tiên Võ vô địch a, vậy mà cũng bị người này một quyền oanh sát?"
"Còn có, đây chính là đại yêu ma! Một vị cường giả vô địch cấp độ đại yêu ma a, lại bị người này trấn áp, chẳng lẽ người này là một vị chúa tể hay sao?"
Một bên các võ giả Phật tông, đều nhìn Sở Phong Miên hời hợt ở giữa oanh sát Tiên Võ võ giả, trấn áp Xích Luyện đại yêu ma, từng người thân thể đều là không tự chủ được run rẩy bắt đầu.
Thân thể của bọn họ đều đang run.
Mọi thứ phát sinh trước mắt thật sự quá kinh thế hãi tục.
Các võ giả Phật tông ở đây không ai là kẻ yếu, tất cả đều là cao tầng, tinh anh trong Phật tông.
Theo lẽ thường mà nói, đã rất ít chuyện có thể khiến họ kinh ngạc như thế.
Nhưng giờ nhìn thấy hành động của Sở Phong Miên, vẫn làm họ rung động tột độ, thấy từng vị cường giả vô địch trong tay Sở Phong Miên đều không chịu nổi một kích như thế, dường như đây là lần đầu tiên họ thấy lực lượng võ giả cường đại đến mức này.
Không, loại lực lượng này đã vượt quá cấp độ võ giả.
Dù là những thiên kiêu trên bảng, trong top mười, thậm chí là top Tam Tuyệt thiên tài, cũng không ai có thực lực như thế, loại lực lượng này đã siêu việt cấp độ võ giả, gần như là một vị chúa tể.
Nếu không phải vì lực lượng trên người Sở Phong Miên không phải là lực lượng của chúa tể, thì các võ giả Phật tông này đã không chút do dự cho rằng Sở Phong Miên trước mắt là một vị chúa tể cường giả.
Một quyền oanh sát cường giả vô địch, càng có thể trấn áp đại yêu ma.
Thực lực như vậy, nếu không phải chúa tể thì so với một vị chúa tể thật sự cũng không khác bao nhiêu.
Ngay khi trấn áp Xích Luyện đại yêu ma xong, Sở Phong Miên cũng ra tay giải quyết Địa Trủng, kẻ cuối cùng trong số các võ giả Tiên Võ.
Sở Phong Miên ngược lại không chọn trấn áp các võ giả Tiên Võ này.
Bởi vì phía sau Tiên Võ có sự tồn tại của chúa tể, Sở Phong Miên lo rằng trên người đám Tiên Võ này có lưu lại một chút thủ đoạn dự phòng của chúa tể.
Nên việc trấn áp hàng phục sẽ còn có chút bận tâm, chi bằng trực tiếp oanh sát, chấm dứt hậu hoạn.
Về mặt lực lượng, ở trạng thái Phá Hạn, Sở Phong Miên thật sự không khác biệt bao nhiêu so với một vị cường giả chúa tể.
Ngay cả khi đối mặt với một chúa tể thật sự, Sở Phong Miên cũng có tự tin có thể chiến một trận.
Nhưng về thủ đoạn, Sở Phong Miên lại kém xa các chúa tể kia, ba vị võ giả Tiên Võ này đều là cường giả vô địch, cao tầng của Tiên Võ, nhất định có lưu lại một vài thủ đoạn dự phòng của chúa tể.
Vì vậy, Sở Phong Miên không có ý định hàng phục bọn họ, mà là trực tiếp chém giết.
"Địa Trủng cũng chết rồi."
"Tam đại trưởng lão của Địa Tiên Tông a, đều là nhân vật phong vân ở Vĩnh Hằng đại lục, không biết có bao nhiêu cường giả chết dưới tay họ, ai ngờ hôm nay lại đều ngã xuống tại ngoại vực."
Nhìn ba vị võ giả Tiên Võ đều bị Sở Phong Miên oanh sát, nhiều võ giả Phật tông không khỏi cảm khái một tiếng.
Nhưng càng nhiều người trong số họ lại kịp phản ứng, sắc mặt lập tức có chút khó coi.
Sở Phong Miên có vẻ như là hướng về Trường Sinh Mệnh Tuyền mà đến, giờ các võ giả Tiên Võ đã bị Sở Phong Miên oanh sát, đại yêu ma Xích Luyện cũng bị Sở Phong Miên trấn áp.
Những người còn lại chỉ có bọn họ, những võ giả Phật tông này.
Nhìn cách Sở Phong Miên vừa làm việc, Sở Phong Miên không phải hạng người thiện lương gì, lúc này họ càng thêm lo sợ.
Nếu Sở Phong Miên muốn ra tay với bọn họ, các võ giả Phật tông ở đây không một ai có thể sống sót...
"Thân phận người này cổ quái, Trường Sinh Mệnh Tuyền kia cũng rơi vào tay người này, phải làm sao đây?"
"Trường Sinh Mệnh Tuyền chắc chắn không cướp được rồi, bây giờ chỉ lo người này sẽ ra tay với chúng ta."
"Thân phận người này cổ quái, với lại một mực trốn ở xung quanh, cuối cùng mới ra tay, không chừng là muốn một hòn đá trúng hai con chim."
"Nhưng vừa rồi hình như hắn đã xuất thủ giải vây cho đại trưởng lão rồi, có lẽ là một tiền bối nào đó có chút quan hệ với Phật tông ta?"
"Không nhất định, vẫn phải cẩn thận một chút, thực lực người này quá kinh khủng, trừ khi lão tổ đích thân đến, bằng không không ai là đối thủ của hắn."
Từng võ giả Phật tông cẩn thận quan sát Sở Phong Miên, dùng linh thức giao lưu.
Họ thậm chí không ai dám đối mặt với Sở Phong Miên, chỉ sợ sẽ làm tức giận hắn.
Dù sao thực lực của Sở Phong Miên kinh khủng, nhìn Xích Luyện đứng sau lưng Sở Phong Miên với bộ dạng tôi tớ, là thấy rõ được một phần rồi.
Mới nãy còn khí thế hùng hổ, bây giờ đã bị Sở Phong Miên hàng phục hoàn toàn, trở thành tôi tớ, đi theo sau Sở Phong Miên.
Sự tương phản này làm người ta cảm thấy sợ hãi sâu sắc.
"Cảm ơn tiền bối đã ra tay cứu giúp."
Vẫn là đại trưởng lão Phật tông, lên tiếng trước, thấy Sở Phong Miên ra tay giải quyết Địa Trủng, ông cũng đi tới trước mặt Sở Phong Miên, cung kính nói.
Vừa nãy Sở Phong Miên ra tay thực sự xem như là giải vây cho ông, điểm này đại trưởng lão Phật tông trong lòng cũng rõ.
Chỉ là đại trưởng lão Phật tông hơi khó hiểu, tại sao Sở Phong Miên lại ra tay.
Rõ ràng trước đó Trường Sinh Mệnh Tuyền đã bị Sở Phong Miên lấy được trong im lặng, nếu Sở Phong Miên muốn rời đi thì không cần trêu chọc vào Tiên Võ mạnh như thế.
Tiên Võ thân là một trong tam đại thế lực ngầm, phía sau Tiên Võ có không chỉ một chúa tể, trêu chọc một quái vật khổng lồ như vậy, dù Sở Phong Miên có thực lực mạnh, cũng không đáng.
Vì nếu lúc đó Sở Phong Miên chọn rời đi, sẽ không ai biết Trường Sinh Mệnh Tuyền rơi vào tay Sở Phong Miên.
Sở Phong Miên hoàn toàn không cần phải ra tay giải vây cho ông, mà đi chuyến vào vũng nước đục này.
Đặc biệt là đại trưởng lão Phật tông biết rõ, ông và Sở Phong Miên không hề có giao tình, thậm chí ngay cả gặp mặt một lần cũng không tính là.
Nhưng dù thế nào, Sở Phong Miên cuối cùng cũng coi như đã cứu được Phật tông, vị đại trưởng lão này cũng phải cảm ơn.
"Ân nghĩa hôm nay, Phật tông vĩnh không quên, sau này nếu tiền bối có phân phó, Phật tông sẽ xông pha khói lửa, không chối từ."
Đại trưởng lão Phật tông nhìn Sở Phong Miên nghiêm nghị nói.
Ông là đại trưởng lão Phật tông, mỗi lời nói đều đại diện cho Phật tông, nên lời này nói ra xem như một lời hứa ngàn vàng, xem như một lời cam kết.
Sở Phong Miên nghe vậy, ánh mắt cũng thoáng nhu hòa hơn.
Hắn tuy không quan tâm lời hứa của Phật tông, lần này Sở Phong Miên chọn xuất thủ cứu người cũng chỉ đơn thuần là vì cảm nhận được lực lượng của Tiểu Cửu trên ngọc phù của vị đại trưởng lão Phật tông này.
Nhưng người biết có ơn tất báo như vậy cũng làm Sở Phong Miên có thiện cảm hơn.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận