Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2380: Phì nhiêu Bắc cảnh

Sau khi Vu Ma rời đi, Sở Phong Miên liền nằm trên giường, vận chuyển Thôn Thiên Bí Thuật để khôi phục vết thương trên người. Bất Hủ tinh thể trên thân Sở Phong Miên hiện tại mới chỉ khôi phục được 1%, xem như miễn cưỡng có thể thở ra một hơi, nhưng muốn triệt để khôi phục thực lực, ít nhất phải khôi phục hơn phân nửa Bất Hủ tinh thể mới được. Thực lực của Sở Phong Miên hiện tại chỉ khôi phục được tới cảnh giới Thiên Nhân, nếu như ở trong Vực Ngoại Tinh Không thì còn coi là một nhân vật. Nhưng nơi này là Thiên Cửu Vực, còn là Bắc Cảnh vô cùng thần bí, tùy tiện một Vu tộc trưởng thành đều có thực lực Tiên Tướng, Tiên Hậu, vượt xa Sở Phong Miên. Hiện tại Sở Phong Miên còn quá yếu, ít nhất phải khôi phục hai, ba phần Bất Hủ tinh thể, khôi phục lại thực lực cấp bậc Tiên Vương thì mới xem như chân chính đứng vững gót chân. Sở Phong Miên thôi động Thôn Thiên Bí Thuật, liên tục không ngừng thôn phệ thiên địa linh khí xung quanh. Linh khí thiên địa ở Bắc Cảnh vốn vô cùng tinh túy, cộng thêm việc Sở Phong Miên cảm nhận được một sợi khí tức Hỗn Độn trong thiên địa linh khí này. Sợi khí tức Hỗn Độn này tuy vô cùng mỏng manh, nhưng lại có thể tăng tốc độ khôi phục của Sở Phong Miên. Sở Phong Miên thúc đẩy Thôn Thiên Bí Thuật, tốc độ thôn phệ thiên địa linh khí nhanh hơn người khác gấp trăm, nghìn lần, dù khí tức Hỗn Độn vô cùng mỏng manh, nhưng số lượng Sở Phong Miên thôn phệ được cũng không phải ít. Lúc đầu Sở Phong Miên còn hơi lo lắng, sợ việc tùy tiện thúc đẩy Thôn Thiên Bí Thuật của hắn sẽ thu hút sự chú ý của người khác. Nhưng sau khi linh thức của Sở Phong Miên khôi phục, tìm kiếm xung quanh thì mới phát hiện nơi căn phòng này của Sở Phong Miên ở trong một khu rừng vắng vẻ, có vẻ như không phải chỗ ở thực sự của Vu Ma mà là nơi hắn dựng lên tạm thời trong rừng. Vu tộc theo chế độ bộ lạc, phần lớn Vu tộc đều sẽ ở trong bộ lạc, nhưng bọn hắn cũng sẽ xây một vài căn phòng bên ngoài để tu hành tạm thời. Nơi này cách xa bộ lạc Vu tộc, ngược lại là chuyện tốt cho Sở Phong Miên, sau khi Vu Ma rời đi, nơi này không còn sinh linh nào khác. Sở Phong Miên thôi động Thôn Thiên Bí Thuật nên không hề kiêng kỵ, trực tiếp thúc đẩy lực lượng của Thôn Thiên Bí Thuật đến cực hạn, liên tục không ngừng thiên địa linh khí tràn vào trong cơ thể Sở Phong Miên, hóa thành tiên lực tinh túy, dung nhập vào từng Bất Hủ tinh thể. Sở Phong Miên liên tục thôn phệ như vậy suốt một đêm, số lượng Bất Hủ tinh thể trên thân Sở Phong Miên lại khôi phục thêm được khoảng một trăm cái. Tốc độ này đã vô cùng kinh người, dù sao Sở Phong Miên thôn phệ một gốc tiên dược cũng chỉ có thể khôi phục khoảng một trăm cái Bất Hủ tinh thể. Một đêm thôn phệ thiên địa linh khí đủ bù lại hiệu quả của một gốc tiên dược, chuyện này mà truyền ra thì đúng là kinh thế hãi tục. Nhưng Sở Phong Miên vẫn chưa hài lòng, nếu chỉ thôn phệ thiên địa linh khí không thôi, thì Sở Phong Miên ít nhất cần ba năm mới có thể khôi phục hoàn toàn vết thương. Sở Phong Miên không có thời gian để lãng phí ba năm ở đây, vẫn là cần đan dược để tăng tốc khôi phục vết thương thì hơn. Sở Phong Miên liếc qua Tiên Huyết Thảo, tím mạch cỏ bên cạnh, vẫn chưa vội nuốt mấy tiên dược này, trực tiếp nuốt tiên dược như vậy thì quá lãng phí. Nếu Sở Phong Miên bảo Vu Ma đi thu thập thêm tiên dược khác, có lẽ sẽ thu thập được kha khá, đến lúc đó luyện Tiên Huyết Thảo, tím mạch cỏ thành đan thì dược hiệu sẽ tăng lên gấp mười lần. Dù sao hiện tại Sở Phong Miên đang có thân phận Vu tộc nên vẫn xem như tạm thời an toàn, vậy cũng không cần quá vội vàng. Thời gian một ngày trôi qua. Trong một ngày này, Sở Phong Miên luôn nằm trên giường, nhắm chặt mắt không nhúc nhích, trông như một người đã c·hết. Trên thực tế, Sở Phong Miên dồn toàn bộ ý thức vào việc khôi phục vết thương, hắn thúc đẩy sức mạnh của Thôn Thiên Bí Thuật đến cực hạn, hút nạp thiên địa linh khí để khôi phục vết thương. Mãi đến hoàng hôn thì Sở Phong Miên mới chậm rãi dừng lại việc thôn phệ của Thôn Thiên Bí Thuật, hắn phát hiện ra Vu Ma đã đến. Mặc dù vết thương trên người Sở Phong Miên chưa khôi phục, nhưng linh thức của hắn đã hoàn toàn hồi phục, linh thức hiện tại của hắn còn mạnh hơn cả võ giả Tiên Quân đỉnh phong Yêu Thần một chút. Từ xa Sở Phong Miên đã nhận ra Vu Ma tới, nên dừng lại. Chốc lát, cửa gỗ phòng bị đẩy ra, một bóng dáng to lớn bước vào, chính là Vu Ma. Nói chuyện với Vu Ma lâu như vậy, Sở Phong Miên cũng đã quen nói chuyện với loại người khổng lồ trăm mét này. Vu Ma đi đến bên giường, trong tay cầm một cái túi tiền. Nói là túi tiền nhưng so với Vu Ma khổng lồ thì nó cao đến hai ba người, trông rất căng phồng. "Sở huynh đệ, đây là chút tiên dược hôm qua ngươi muốn." Vu Ma đặt túi tiền lên giường, Sở Phong Miên mở ra xem, bên trong toàn là các loại tiên dược, thánh dược. Đều là các loại được ghi trong ngọc phù mà hôm qua Sở Phong Miên giao cho Vu Ma, mỗi loại tiên dược, thánh dược đều có chừng vài trăm cây, chất thành một đống nhỏ. "Nhiều vậy sao?" Sở Phong Miên kinh ngạc kêu lên. Loại tiên dược, thánh dược đó tuy không phải là loại cực kỳ quý hiếm, nhưng thông thường, một ngày có thể tìm được vài cây đã không dễ. Dù nơi đây là Bắc Cảnh thích hợp cho tiên dược sinh trưởng, nhưng Sở Phong Miên dự tính Vu Ma cũng chỉ có thể mang đến vài chục cây, không ngờ lại nhiều như vậy. Bắc Cảnh phì nhiêu, trù phú còn vượt xa những gì Sở Phong Miên dự tính. "Sở huynh đệ muốn mấy loại tiên dược này, ngày nào chúng ta cũng thấy không ít, chỉ là không biết chúng có tác dụng gì, tìm không bao lâu thì đã tìm được nhiều như vậy." Vu Ma ngây ngốc cười nói. Vu tộc khác với các võ giả loài người. Võ giả loài người thường biết phân biệt tiên dược, thánh dược các loại. Nhưng Vu tộc, ngoại trừ vu Dược sư ra, các Vu tộc khác hầu như đều không biết gì về chúng. Bọn hắn chỉ hái những loại mà vu Dược sư sai, dù có gặp tiên dược quý hiếm, có lẽ bọn hắn cũng không nhận ra mà xem nó như cỏ dại, từ trước tới giờ không để ý tới. "Nếu có nhiều tiên dược như thế, ta muốn khôi phục thực lực sẽ dễ dàng hơn nhiều, thậm chí có thể giúp thực lực của ta tiến thêm một bước!" Trong lòng Sở Phong Miên vui mừng, Bắc Cảnh phì nhiêu như vậy, tiên dược sinh trưởng tự nhiên không chỉ có vài loại này, chỉ là những loại khác thì trước mắt vu Dược sư không nhận ra mà thôi. Nếu như Sở Phong Miên có thể tự mình đi dạo xung quanh một vòng, có lẽ sẽ có thu hoạch không nhỏ. Nhưng bây giờ thực lực Sở Phong Miên còn quá yếu, thực lực Thiên Nhân cảnh chỉ được xem là tầng lớp dưới chót ở Bắc Cảnh, thực lực của một vài hoang thú còn lợi hại hơn Sở Phong Miên nhiều. Theo lời của Vu Ma, ở trong khu rừng sâu này có không ít bầy hoang thú sinh sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận