Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3446: Ám Chi Pháp Tắc

Chương 3446: Ám Chi Pháp Tắc
"Không!"
Thiên Cửu Vực, Thiên Kiếm Lĩnh, nơi sâu nhất của hoàng cung, trong mảnh tinh không kia. Nhìn một ngôi sao đột nhiên biến mất, Thái Vương phát ra tiếng gầm giận dữ, bi thương. Ngôi sao kia đại diện cho Chân Thân Vương. Hiện tại ngôi sao này đột ngột biến mất, mang ý nghĩa một việc, đó là Chân Thân Vương đã chết.
Một Tiên Đế, sau khi tạo ra Tiểu Thiên Thế Giới, vị trí của Tiểu Thiên Thế Giới gần như không thể di chuyển. Việc di chuyển một thế giới tiêu tốn sức lực quá lớn, một Tiên Đế khó có thể chịu nổi. Cho nên phần lớn Tiên Đế chọn đặt Tiểu Thiên Thế Giới ở nơi an toàn tuyệt đối khi ngưng tụ. Hoặc là nơi hẻo lánh trong hư vô vô tận, hoặc là nơi sâu trong không gian.
Đa phần các thế lực lớn đều có một khu vực nội bộ, tập trung tất cả Tiểu Thiên Thế Giới của các Tiên Đế thuộc phe mình, để tiện chiếu cố lẫn nhau. Như mảnh tinh không nơi sâu nhất hoàng cung Thiên Kiếm Lĩnh này, chính là nơi hoàng thất Thiên Kiếm Lĩnh đặt Tiểu Thiên Thế Giới của các Tiên Đế, phòng bị nghiêm ngặt. Đặc biệt có Thiên Kiếm Thần Hoàng bảo vệ, căn bản không ai dám đến.
Vì thế Tiên Đế hoàng thất Thiên Kiếm Lĩnh hiếm khi vẫn lạc, bản thể của họ gần như không gặp nguy hiểm. Nhưng lần này, Tiểu Thiên Thế Giới của Chân Thân Vương biến mất, đồng nghĩa với việc Chân Thân Vương đã chết hoàn toàn.
"Sao có thể! Sao có thể! Hạ Chân, hắn chỉ đang lịch luyện ở một chiến trường trong Vô Tận Hư Vô, dù nhục thân bị hủy, hắn tuyệt đối không thể vẫn lạc, bản thể của hắn có cả ngọc phù bản mệnh của ta, sao có thể chết được?"
Sắc mặt Thái Vương vô cùng khó coi. Chân Thân Vương là con trai độc nhất, được hắn vô cùng sủng ái. Để bảo vệ bản thể thế giới của Chân Thân Vương, hắn đã luyện chế một ngọc phù từ một phần bản thể thế giới của mình, giấu trong đó. Một khi gặp nguy hiểm, ngọc phù này sẽ bộc phát, cho dù là thất giai Tiên Đế cũng không thể giết được Chân Thân Vương. Được bảo hộ nghiêm ngặt như thế, vậy mà Chân Thân Vương vẫn chết.
Thái Vương ban đầu ở bên ngoài, theo quân đội chinh chiến, nhưng đột nhiên cảm thấy ngọc phù bản mệnh vỡ vụn, linh cảm bất an, vội vã trở về đây, thì thấy cảnh tượng này.
"Là ai? Ai có thể giết Hạ Chân!"
Thái Vương gào thét, thu hút sự chú ý của những người khác. Một bóng người từ từ nổi lên trong một ngôi sao, là một người đàn ông trung niên, nhìn Thái Vương, ánh mắt lạnh lùng nói:
"Không chỉ có Chân Thân Vương, mà Ngọc Thân Vương, Đính Thân Vương cũng bỏ mạng, xem ra cả ba đã rơi vào bẫy, cùng nhau vẫn lạc."
"Bất kể là ai, dám giết con ta, ta nhất định phải giết hắn, báo thù cho con!"
Thái Vương phẫn nộ gầm lên, tóc dựng đứng như sư tử nổi giận.
"Thái Vương, đây là việc riêng của ngươi, ta vốn không muốn quản, con trai ngươi ngu xuẩn như heo, suốt ngày gây chuyện bên ngoài, chết thì đáng, nhưng lần này chiến tranh Thánh Vực liên quan đến bệ hạ, ta không thể không nhắc ngươi. Nếu ngươi dám tự ý rời vị trí như lần trước, lần này sẽ không ai cứu được ngươi."
Người đàn ông trung niên nhìn Thái Vương, ngữ khí không chút khách khí. Hắn nói lần trước chính là việc Chân Thân Vương chịu thiệt trong tay Sở Phong Miên. Thái Vương đã bỏ dở chiến sự nơi biên cương, vội vã về hoàng thành, sau còn đuổi theo Sở Phong Miên, tự ý rời Thiên Kiếm Lĩnh, truy sát đến Kỳ Tiên Sơn. Việc này khiến Thái Vương bị phạt. Nếu không phải thân phận là một trong chư vương, vi phạm quân lệnh như vậy cũng đã bị trọng tội.
Nói xong, người đàn ông trung niên không thèm để ý Thái Vương nữa, hóa thành độn quang rời đi.
Nhìn người đàn ông trung niên rời đi, sắc mặt Thái Vương vô cùng khó xử, nhưng không dám nói nhiều. Lần trước hắn đã bị phạt, cũng may có chút công lao nên mới thoát tội. Nếu còn tái phạm, cái giá phải trả không thể gánh nổi.
"Ta muốn báo thù!"
Con trai độc nhất bị giết, Thái Vương không thể nuốt trôi cục tức này. Ánh mắt hắn do dự, tựa như đang suy tính gì đó. Một lúc sau, hắn như đã quyết, thân hình lóe lên, trở về bản thể thế giới, lấy ra một ngọc phù.
"Không phải các ngươi muốn ta gia nhập sao? Chỉ cần giúp ta tìm ra kẻ giết con trai, ta liền gia nhập!"
Một thông tin được truyền vào ngọc phù. Rất nhanh trong ngọc phù truyền đến câu trả lời.
"Rất nhanh thôi, ngươi sẽ biết."
Thấy tin này, Thái Vương mới thu ngọc phù, hóa thành độn quang rời khỏi hoàng cung.
"Thái Vương đã đồng ý gia nhập chúng ta."
Bên kia, trong dãy núi của Thiên Kiếm Lĩnh, một nam tử trẻ tuổi nhìn tin nhắn trong ngọc phù, khóe miệng nở nụ cười nói.
"Thái Vương là một trong chư vương hoàng thất Thiên Kiếm Lĩnh, địa vị cực cao, nếu hắn gia nhập Thánh Đường, việc của chúng ta ở Thiên Cửu Vực sẽ dễ dàng hơn."
"Tốt lắm, nhanh như vậy đã lôi kéo được thất giai Tiên Đế, khi chúng ta về chắc chắn sẽ được giáo chủ thưởng." Một nam tử trẻ tuổi khác bên cạnh lộ vẻ vui mừng nói.
"Không ngờ, vừa đến Thiên Kiếm Lĩnh đã có thu hoạch thế này."
"Xem ra những người bất mãn với chín đại Thần Hoàng ở Thiên Cửu Vực không ít, lần này ta có thể thỏa sức thi triển."
"Nhưng vẫn phải cẩn thận, tuyệt đối không được lộ thân phận. Theo như tin trước đây, người của Kỷ Nguyên Hội đã có người bị bại lộ, khiến toàn bộ phân hội Kỷ Nguyên Hội tại Thiên Cửu Vực bị Thiên Kiếm Thần Hoàng hủy. Ta phải cẩn thận hơn, đây dù sao cũng là hang ổ của Vạn Giới."
"Không sai, phải cẩn thận..."
Hai võ giả trẻ tuổi nói chuyện một hồi, rồi nhanh chóng hóa thành độn quang rời khỏi sơn cốc.
"Ám Chi Pháp Tắc, ngưng tụ!"
Vô Tận Hư Vô.
Sở Phong Miên ngồi trong một phế tích cung điện. Trước mặt hắn là viên ngọc thạch đen, bên trong ngọc thạch này, lực lượng hắc ám thuần túy dưới sự dẫn dắt và khống chế của Sở Phong Miên, từng chút một chảy ra, dần dần dung nhập vào cơ thể hắn.
Sở Phong Miên đang dùng lực lượng hắc ám thuần túy trong ngọc thạch để lĩnh hội Ám Chi Pháp Tắc.
Ám Chi Pháp Tắc thực ra không phải là một pháp tắc khó lĩnh hội, giống như nhiều ma đạo võ giả thuần túy, thích khách đều có thể lĩnh hội Ám Chi Pháp Tắc.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận