Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2712: Thập đại Vu Thần truyền thừa

Chương 2712: Thập đại Vu Thần truyền thừa"Tu hành đến cực hạn, có thể chống lại chúa tể?"Nghe lời Hỏa Chi Vu Thần, Sở Phong Miên cũng có chút giật mình. Khoảng cách giữa chúa tể và Tiên Đế lớn hơn nhiều so với tưởng tượng, muốn thành tựu chúa tể, nhất định phải biến thế giới của mình thành Trung thiên thế giới. Mà sức mạnh của một Trung thiên thế giới gấp cả ngàn lần so với Tiểu thiên thế giới, dù thực lực của một chúa tể không thể so với một ngàn Tiên Đế, nhưng ít nhất cũng tương đương sức mạnh liên thủ của mấy chục Tiên Đế. Khi chưa đạt đến cảnh giới chúa tể, mà có thể chống lại cường giả chúa tể, chỉ có những nhân vật mạnh mẽ sinh ra từ trong thiên địa như thập đại Vu Thần và Tiên thiên Thần thú. Họ nắm giữ bản nguyên, Thái Sơ Chi Lực, khác bản chất với Tiên Đế. Những cường giả như Tiên thiên Thần thú, thập đại Vu Thần, vào thời đại Hoang cổ đều được xem là thái sơ Đại năng, thái sơ Tiên Đế, nghĩa là họ sinh ra từ thuở sơ khai, hoặc vì nhiều nguyên nhân mà có thể nắm giữ Thái Sơ Chi Lực, có được sức mạnh hơn hẳn Tiên Đế thông thường. Chống lại chúa tể, tuy không phải đ·á·n·h bại chúa tể, nhưng phải có ít nhất ba phần mười sức mạnh của một chúa tể mới làm được. Thực lực đơn đả độc đấu của thập đại Vu Thần lúc đỉnh phong cũng chỉ đến thế, thập đại Vu Thần sở dĩ uy danh hiển hách thời Hoang cổ, thực tế là do khi mười vị liên thủ sẽ bộc phát ra sức mạnh còn lớn hơn cả chúa tể. Vậy nên rất nhiều cường giả thời Hoang cổ không dám trêu chọc Vu tộc. Nhưng Vu Thần truyền thừa này, dù sao cũng chỉ là truyền thừa, chứ không phải như thập đại Vu Thần, kế thừa Thái Sơ Chi Lực, một bước lên trời, tu hành đến cực hạn, có thể đạt tới trình độ chống lại chúa tể. Ngay cả võ đạo của nhiều chúa tể cũng không dám nói lời này. Nhưng với cường giả như Hỏa Chi Vu Thần, lời hắn nói không hề có chút hư giả, khoe khoang, những người mạnh mẽ như vậy sẽ không giả tạo trong từng lời nói hành động. Chỉ là câu nói có thể chống lại chúa tể kia, trong chốc lát làm Sở Phong Miên có chút kinh hãi. "Chờ ngươi xem qua tự nhiên biết, căn cơ Vu Thần Cung luôn ở Cổ Vực, không thể rời khỏi Cổ Vực, nhưng ngươi có thể tùy thời điều động sức mạnh Vu Thần Cung để đối địch, nếu gặp nguy hiểm có thể trốn trong Vu Thần Cung." Hỏa Chi Vu Thần thấy biểu hiện của Sở Phong Miên, cũng nhìn thấu suy nghĩ của hắn, không giải thích mà đổi giọng nói. "Một tia ý thức này của ta sắp tiêu tán, ngươi giờ muốn xung kích cảnh giới Tiên Đế, cần lĩnh hội pháp tắc, pháp tắc Vu tộc đều ở khu vực trung tâm Vu Thần Lĩnh, bây giờ ngươi nắm giữ Vu Thần Cung, tiến vào đó cũng không khó, ngươi có thể tùy ý lĩnh hội." "Chỉ là khi ngươi thành tựu đại đạo cần nhớ lời hứa hôm nay." Hỏa Chi Vu Thần vừa dứt lời, giọng càng yếu đi, cuối cùng trong một khắc, thân thể Hỏa Chi Vu Thần ầm vang tan biến. Tia ý thức cuối cùng hoàn toàn biến mất. Đồng thời Sở Phong Miên cảm giác được, mấy luồng khí tức trong Vu Thần Cung đồng thời tan biến, ý thức thập đại Vu Thần hoàn toàn biến mất, từ hôm nay trở đi không còn thập đại Vu Thần nữa. Thập đại Vu Thần hoàn toàn bị vùi vào trong lịch sử. "Thập đại Vu Thần, hoàn toàn c·h·ế·t rồi." Sở Phong Miên tự nhủ, những người mạnh mẽ như vậy cuối cùng cũng có ngày vẫn lạc, hắn cũng vô cùng cảm khái. "Trừ phi bước vào chúa tể, mới có hy vọng siêu thoát kỷ nguyên, bằng không dù là thập đại Vu Thần, hay Tiên thiên Thần thú, thậm chí Kiến Mộc cũng có ngày vẫn lạc." Giọng Tinh Huyền vang lên trong đầu Sở Phong Miên. "Trở thành chúa tể cũng chỉ là kéo dài hơi tàn thôi, tính gì siêu thoát." Nghe vậy, ngữ khí của Sở Phong Miên lạnh băng. Cái gọi là siêu thoát của chúa tể cũng chỉ là trốn tránh, sợ hãi, không dám ra tay, trốn sau bóng tối, Sở Phong Miên không muốn mình luân lạc vào tình cảnh này. "Quy tắc thiên địa không thể phá vỡ, đạo trời vận chuyển, ai cũng không can thiệp được." Giọng Tinh Huyền cũng có chút cảm xúc. "Siêu thoát kỷ nguyên với ta hiện tại quá xa vời, lĩnh hội pháp tắc, thành tựu Tiên Đế mới là chuyện ta phải làm." Sở Phong Miên lắc đầu, không nghĩ nữa, thành tựu Tiên Đế mới là việc cấp bách. Trong lòng bàn tay Sở Phong Miên, ngọc hoàng đột ngột hiện ra, truyền thừa thập đại Vu Thần, truyền thừa Vu Thần Cung đều nằm trong ngọc hoàng này, bản chất ngọc hoàng này cũng là một cực đạo tiên binh. Chỉ là ngọc hoàng này tự thân không có lực lượng nào, chỉ là có thể mượn nó điều khiển sức mạnh Vu Thần Cung. "Vu Thần Cung cũng là cực đạo tiên binh, lại có nhiều trận pháp, uy lực còn mạnh hơn cả một kích của Tiên Đế, dù Vu Thần Cung không thể di dời khỏi Cổ Vực, có thể điều động nhiều trận pháp bên trong cũng trợ giúp ta rất nhiều." Sở Phong Miên nhìn Vu Thần Cung, hắn hiện tại có quyền khống chế Vu Thần Cung, có thể tùy thời điều động sức mạnh bên trong. Dù Vu Thần Cung không thể rời khỏi Cổ Vực, việc có thể điều động lực lượng đại trận trong Vu Thần Cung cũng đã là sự trợ lực không thua gì một cực đạo tiên binh. "Truyền thừa thập đại Vu Thần, rốt cuộc là gì." Sở Phong Miên mong đợi mở ngọc hoàng ra, bên trong lại là một đoạn ký ức tràn vào đầu Sở Phong Miên. "Đây, đây là? Thập đại Vu Thần, lĩnh hội về sáng tạo thế giới?" Mới nhìn lướt qua ký ức này, trong mắt Sở Phong Miên đã lộ ra chút vẻ khó tin, trong ngọc hoàng, cái gọi là truyền thừa thập đại Vu Thần, lại là đoạn ký ức do thập đại Vu Thần để lại, kinh nghiệm lĩnh hội về sáng tạo thế giới của thập đại Vu Thần! Thập đại Vu Thần đều là cảnh giới Tiên Đế, họ khai mở ra Tiểu thiên thế giới của mình, về sau thập đại Vu Thần liên thủ, đem các Tiểu thiên thế giới của mình ngưng lại thành một chỗ, biến thành Cổ Vực, một Trung thiên thế giới. Do Cổ Vực là mười Tiểu thiên thế giới của thập đại Vu Thần ngưng tụ lại, nên thập đại Vu Thần đều không thể tấn thăng thành chúa tể. Chính vì thế mà thập đại Vu Thần chỉ là Tiên Đế cảnh giới, nhưng thế giới phía sau họ lại là sức mạnh Trung thiên thế giới, khiến nhiều chúa tể không dám xem thường. Mà cái gọi là truyền thừa thập đại Vu Thần để lại bây giờ, chính là nhiều kinh nghiệm, lĩnh hội của họ khi sáng tạo thế giới, việc thập đại Vu Thần sáng tạo Tiểu thiên thế giới, cũng như kinh nghiệm ngưng mười Tiểu thiên thế giới thành Trung thiên thế giới, tất cả đều ở trong đó. Những kinh nghiệm này đối với Sở Phong Miên chẳng khác gì cho than giữa trời đông giá rét, điều hắn cần nhất bây giờ không phải võ đạo, kiếm điển mà là lĩnh ngộ pháp tắc, kinh nghiệm sáng tạo thế giới. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận