Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3283: Lạ lẫm chi địa

Chương 3283: Nơi chốn lạ lẫm
Thiên địa pháp tướng xung quanh đã dần hoàn thành. Tại trung tâm cơn lốc cát, thân thể Bát Ngung đã ngày càng lớn, hắn nhắm nghiền hai mắt, dường như đang ấp ủ điều gì đó. Có thể cảm nhận được, Bát Ngung đang trỗi dậy một nguồn sức mạnh lớn, một chiêu s·á·t thủ.
Bát Ngung đã không tiếc đi ngược lại quy tắc, vận dụng thiên địa pháp tướng, hắn hiện tại nhất định là muốn dốc hết tất cả t·h·ủ đoạn, đem Sở Phong Miên cùng đệ nhất hoàng nữ oanh s·á·t tại đây.
Lúc này, bất kể là Sở Phong Miên hay đệ nhất hoàng nữ, đều không còn hơi sức quan tâm điều khác, điều duy nhất trong mắt, chính là làm sao sống sót trong tay Bát Ngung!
Quá trình ấp ủ của Bát Ngung đã kết thúc, hai mắt hắn đột nhiên mở ra, bất chợt hai đạo ánh mắt chói lóa, như kiếm bén, đâm thẳng về phía Sở Phong Miên và đệ nhất hoàng nữ. Hai đạo ánh mắt chói lòa này ẩn chứa sức mạnh hỗn độn vô cùng to lớn, che phủ kín tất cả xung quanh.
Sở Phong Miên đang ở trong ánh mắt, những gì có thể cảm nhận được, hoàn toàn đều là sức mạnh hỗn độn bàng đại, sức mạnh hỗn độn vô cùng vô tận, dường như muốn ép bách Sở Phong Miên đến c·hết. Đây là sức mạnh thuần túy, là thứ sức mạnh khó giải quyết nhất. Không hề có bất kỳ nhược điểm nào. Muốn đối kháng, vậy nhất định phải dùng sức mạnh thuần túy để đối kháng.
"Vu Thần chân thân!"
Trong áp lực hỗn độn vô tận này, Sở Phong Miên cũng thét dài một tiếng, thân thể hắn ầm vang lớn lên, trong nháy mắt đã biến thành một quái vật khổng lồ cao mấy chục vạn trượng, làn da màu xanh nhạt trên người, thiêu đốt lên ngọn lửa Vu Thần màu vàng, Vu Thần chi dực sau lưng, bảo vệ chắc chắn lấy thân thể Sở Phong Miên.
Vu Thần chân thân.
Bất quá lần này hóa thành Vu Thần chân thân, lại to lớn hơn nhiều so với lần đầu tiên ở Cổ Vực. Đồng thời Sở Phong Miên lại có một cảm giác quen thuộc vô cùng. Sức mạnh thiên địa xung quanh, dường như mới là thứ thích hợp nhất với sức mạnh của bộ thân thể này.
"Hoang Cổ, Vu tộc, quả nhiên, Hoang Cổ mới là thế giới thích hợp nhất với Vu tộc, hiện tại Cổ Vực, mặc dù được thập đại Vu Thần sáng tạo ra, gần giống với thế giới Hoang Cổ, nhưng nếu so với Hoang Cổ thật sự, vẫn còn có sự chênh lệch." Sở Phong Miên cũng biết loại biến hóa này từ đâu mà đến. Vu tộc, vốn là chủng tộc được sinh ra ở kỷ nguyên trước, từ kỷ nguyên trước truyền xuống Hoang Cổ, mới là nơi thích hợp nhất cho Vu tộc, pháp tắc thiên địa nơi đây, tất cả mọi thứ, đều vô cùng phù hợp với Vu tộc. Ngược lại ở kỷ nguyên này, tỷ như ba Đại Thánh Vực, dù pháp tắc cũng cường đại như vậy, nhưng lại không thích hợp cho Vu tộc trưởng thành. Trong Hoang Cổ bách tộc, có rất nhiều chủng tộc, dù đã trải qua Hoang Cổ đại kiếp, cuối cùng vẫn bị diệt tộc ở đời sau, nguyên nhân chính là vậy, tại ba Đại Thánh Vực, thực lực của bọn hắn rất khó trưởng thành, đến tự bảo vệ mình cũng khó khăn. Nhất là một vài chủng tộc, chỉ có thể trốn tránh ở những nơi hoang vu kéo dài hơi tàn, Vu tộc cũng dựa vào Cổ Vực, mới miễn cưỡng duy trì, tuy nhiên vẫn đang dần suy bại.
"Nếu có cơ hội, phải chiếm lấy Thái Cổ bí cảnh này, để Vu tộc sinh sống bên trong, đủ để khôi phục thực lực của Vu tộc, chí ít sẽ không suy bại thêm nữa!" Sở Phong Miên khẽ động tâm thần, cũng hiểu rõ, Thái Cổ bí cảnh này, có ý nghĩa lớn lao thế nào đối với Vu tộc.
Bất quá bây giờ, không phải lúc nghĩ nhiều như vậy, tâm thần Sở Phong Miên khẽ động, từ Vu Thần chân thân, sức mạnh vô tận bộc phát, bao phủ Thái Sơ, Hỗn Độn, Vũ Trụ, Hư Vô bốn kiếm xung quanh Sở Phong Miên.
Xung quanh đây sức mạnh hỗn độn bàng đại lại tự nhiên che giấu thủ đoạn, tại đó, bất cứ khí tức nào, cũng sẽ không tiết lộ ra ngoài, đây cũng là lý do Sở Phong Miên không kiêng sợ vận dụng toàn lực.
"Kiến Mộc thần thụ!"
Bên ngoài bốn kiếm này, còn có một bóng cây to lớn, chính là Kiến Mộc thần thụ trong thân thể Sở Phong Miên. Bóng mờ Kiến Mộc thần thụ bao phủ xung quanh Sở Phong Miên, ra sức ngăn cản sự tấn công của sức mạnh hỗn độn, những sức mạnh hỗn độn này thậm chí có rất nhiều, bị Kiến Mộc thần thụ thôn phệ, biến thành sức mạnh của thần thụ. Cho dù có sức mạnh phá được bóng mờ của Kiến Mộc thần thụ, cuối cùng cũng bị bốn thanh kiếm tiêu diệt, đồng thời Sở Phong Miên cũng đã thi triển Vu Thần chân thân.
Hắn dùng hết tất cả thủ đoạn phòng ngự, chính là để ngăn được một chiêu này.
Hai cỗ lực lượng, đ·iê·n c·uồ·n·g va chạm. Không biết đã bao lâu. Sức mạnh hỗn độn và thần thụ va chạm, mới dần dần bình ổn lại. Chiêu s·á·t thủ mà Bát Ngung thi triển, cuối cùng đã kết thúc, khi sức mạnh hỗn độn biến m·ấ·t, thân thể Sở Phong Miên cũng biến thành hình dáng Cổ Xà k·i·ế·m Quân, đồng thời hắn vung tay lên, cơn lốc cát xung quanh, cũng ầm ầm tiêu tán. Dù Bát Ngung là một vị Tiên Đế thất giai, lực lượng của hắn cũng có hạn, vừa rồi một chiêu đó, chính là chiêu s·á·t thủ mạnh nhất của Bát Ngung, Sở Phong Miên đã ngăn chặn được.
"Đệ nhất hoàng nữ, biến m·ấ·t?" Sở Phong Miên cảm giác một cái, lại không phát hiện khí tức của đệ nhất hoàng nữ. "Là đã bỏ mình? Hay là đã trốn?"
Tâm thần Sở Phong Miên khẽ động, đại khái cũng đoán được, đệ nhất hoàng nữ cũng hẳn là đã trốn, chứ không phải bỏ mình. Đệ nhất hoàng nữ, là một người vượt qua nghịch thiên đại kiếp của kỷ nguyên chi t·ử, nắm giữ Kỷ Nguyên Thái Sơ Chi Lực của k·i·ế·m và kiếm đạo, thực lực bản thân cũng thâm sâu khó lường, chí ít so với Sở Phong Miên cũng không hề yếu hơn. Vừa rồi một chiêu kia, Sở Phong Miên đã phải dùng toàn lực ngăn cản, có thể nói không gặp phải nguy hiểm gì. Vậy đệ nhất hoàng nữ hiển nhiên cũng không có khả năng vì vậy mà vẫn lạc, hẳn là đã thi triển thủ đoạn để trốn thoát mới đúng.
Ngay lúc Sở Phong Miên nghĩ như vậy, linh thức của hắn tìm k·i·ế·m một vòng xung quanh, đột nhiên Sở Phong Miên đột ngột mở hai mắt.
Xuất hiện trước mắt hắn, lại là một nơi hoàn toàn xa lạ. Biển cát vô biên vô tận, đã hoàn toàn mất đi dấu vết, Bát Ngung cũng vậy. Trước mặt Sở Phong Miên, chỉ còn lại một mảnh màu xám, một mảnh màu xám này, được tạo thành từ khí hỗn độn thuần túy đến cực điểm ngưng tụ mà thành. Thậm chí Sở Phong Miên có thể nhìn ra, rất nhiều màu xám đều nối thành từng hình dạng, đó chính là khí hỗn độn ngưng tụ.
Sở Phong Miên đưa tay vồ một cái, mấy dòng màu xám rơi vào trong lòng bàn tay hắn, ngay lập tức ngưng tụ lại thành thần thạch màu xám to bằng nắm đấm. Đây chính là Hỗn Độn Thần Thạch, kết tinh của khí hỗn độn. Chỉ có ở nơi có khí hỗn độn vô cùng nồng đậm, quanh năm suốt tháng tích lũy, mới có thể ngưng tụ ra loại Hỗn Độn Thần Thạch này. Nhưng ở trước mặt hắn, những khí hỗn độn này, lại nồng đậm đến mức như vậy, đến độ tùy ý hắn vồ một cái, đều có thể lấy ra một bó lớn Hỗn Độn Thần Thạch.
"Đây là địa phương nào?" Không hề nghi ngờ, nơi này tuyệt đối không phải là biển cát sâu trong Nguyên Thủy Sơn Hoàn, mà là một nơi hoàn toàn khác biệt, chốn lạ lẫm.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận