Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 298: Mua! Mua! Mua!

Chương 298: Mua! Mua! Mua!
Sức mạnh của Sở Phong Miên này tuy đã thu liễm, nhưng trong mắt Thiên Nhã, thực lực hiện tại của Sở Phong Miên so với vừa rồi còn khủng bố hơn. Nếu nói vừa nãy Thiên Nhã còn có thể nhìn ra vài phần mánh khóe của Sở Phong Miên, thì bây giờ hắn đã là một mảnh đen kịt thâm thúy. Nàng cảm thấy ở hắn chỉ có sự thần bí, cùng một nỗi sợ hãi.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao thực lực của người này bỗng nhiên biến hóa lớn như vậy, chẳng lẽ lúc trước hắn cũng đang ẩn giấu thực lực? Vậy bây giờ, có phải là hắn đã toàn lực?” Thiên Nhã trong lòng ngổn ngang những câu hỏi, Sở Phong Miên là người mà nàng nhìn không thấu, đối mặt với hắn, nàng chỉ cảm thấy vô cùng vô tận sự thần bí.
Sở Phong Miên luyện hóa linh dược để tăng thực lực, chỉ diễn ra trong chớp mắt.
“Vật đấu giá thứ hai tiếp theo là một khối thiên thạch vũ trụ, Xích Viêm thạch, là tài liệu nổi bật trong hệ Hỏa, đủ để luyện chế linh khí địa cấp, giá khởi điểm là năm vạn cửu đỉnh đan.” Lão giả trên khán đài lại lấy ra một khối nham thạch hừng hực cháy, giá cả của Xích Viêm thạch này thấp hơn long sinh thảo không ít, nhưng cũng là đồ vật hiếm có.
Hiện tại lục quốc chiến tranh sắp bắt đầu, tất cả mọi người chỉ có thể tăng thực lực của mình lên, một khối Xích Viêm thạch như vậy, thêm một số vật liệu, chính là đủ để chế tạo một kiện linh khí mới.
Vì lẽ đó, ngay từ đầu, giá tiền đã điên cuồng leo thang.
“Ta ra mười vạn!”
“Ta ra mười lăm vạn!”
“Hai mươi vạn!”
“Ba mươi vạn!”
Từng tiếng hét lớn kịch liệt đều làm giá cả của Xích Viêm thạch này tăng lên nhanh chóng.
“Một ngàn vạn!” Một tiếng nén giận đột ngột vang lên.
Âm thanh này phát ra từ trong rạp thứ bảy của Triệu Hùng. Trước đó long sinh thảo đã bị Sở Phong Miên mua lại, nên hắn nhất quyết phải có được Xích Viêm thạch này. Mọi người ở đây đều cảm thấy Triệu Hùng đang tức giận, không ai dám lên tiếng tranh đoạt với hắn.
Dù sao lúc này, ai dám giành với Triệu Hùng chính là động đến lông mày của hắn, sẽ rất nhanh gặp họa.
“Một ngàn vạn mà muốn mua được Xích Viêm thạch này sao? Ta ra một ngàn năm trăm vạn!” Một tiếng chế giễu đột nhiên vang lên, chính là từ rạp số mười ba của Sở Phong Miên.
“Lại tới.”
“Có trò hay để xem rồi.”
“Người trong bao sương số mười ba này rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ có thù oán với Triệu gia?”
“Bất kể như thế nào, buổi đấu giá hôm nay có ý tứ rồi.” Vô số người nghe thấy tiếng của Sở Phong Miên, cũng nhao nhao cười đùa bàn tán, chờ xem Triệu Hùng sẽ thế nào.
“Các hạ không khỏi quá phận rồi!” Triệu Hùng gầm lên một tiếng, trong lời nói lộ ra vẻ uy hiếp.
“Lẽ nào các hạ thật muốn đối nghịch với Triệu gia chúng ta? Dám đối nghịch với Triệu gia, cẩn thận chết cũng không biết tại sao lại chết.”
“Hai ngàn vạn cửu đỉnh đan!” Triệu Hùng vỗ ghế, đứng lên, lập tức cái ghế dưới thân hắn hóa thành mảnh vỡ, đủ để thấy sự tức giận trong lòng hắn.
“Hai mươi lăm triệu!” Thanh âm Sở Phong Miên bình tĩnh, vang lên lần nữa, đồng thời trong âm thanh đó, còn ẩn chứa vài phần giễu cợt.
“Loại người cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, ở trên hội đấu giá so đấu tài lực, làm sao các ngươi dám động thủ chứ?”
Nghe thấy lời của Sở Phong Miên, sắc mặt của Triệu Hùng lập tức trở thành màu gan heo. Hắn thân là đại quản gia của Triệu gia, đương nhiên vô số lần mượn lực của Triệu gia, cậy thế đè người, nhưng trong miệng Sở Phong Miên, câu cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng này không nghi ngờ gì chính là đang mắng hắn.
Mắng hắn là chó. Hắn thân là đại quản gia của Triệu gia, là một trong những bán thánh nổi bật, vô số Thánh giả trước mặt hắn đều phải tôn kính, bây giờ lại bị người ta mắng cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, mặt hắn trong nháy mắt đỏ bừng.
“Tiểu súc sinh! Ngươi muốn chết!” Triệu Hùng nổi giận mắng, trong lời nói lộ rõ sát cơ.
“Hai mươi lăm triệu! Nếu ngươi còn dám ra giá, hôm nay ngươi nhất định phải chết!”
“Hừ! Ba ngàn vạn! Chỉ bằng các ngươi mấy con chó Triệu gia, cũng dám đến uy hiếp Sở mỗ? Không phải chỉ là so xem ai nhiều cửu đỉnh đan hơn sao? Có bản lĩnh thì cứ so!” Sở Phong Miên cười lớn nói liên tục, một câu một tiếng chó Triệu gia, làm những đệ tử Triệu gia mỗi người giận tím mặt, thần thức cuồng loạn.
Từng đạo từng đạo thần thức điên cuồng quét về phía phòng của Sở Phong Miên, muốn tìm hiểu rõ thân phận của hắn.
“Cút cho ta! Một đám chuột nhắt, còn muốn nhìn trộm ta? Không biết tự lượng sức mình!” Sở Phong Miên hừ lạnh một tiếng, thân hình khẽ động, vô số linh thức đó đều bị Sở Phong Miên vặn nát, đám đệ tử Triệu gia phát điên muốn xem rõ thân phận của hắn, lại đều như nhìn vào một vực sâu.
“Đại quản gia, chúng ta đi tìm những lão già của Cửu Đỉnh Cổ Thành kia đi, xem thử tên tiểu tử này rốt cuộc là ai? Lại dám khiêu khích Triệu gia chúng ta!” Vô số đệ tử Triệu gia tức giận quát.
“Tiểu tử, có bản lĩnh thì hãy cho biết thân phận, dám đối nghịch với Triệu gia chúng ta, ta thấy ngươi chán sống rồi!”
“Cho biết thân phận? Chỉ bằng mấy loại chó như các ngươi, không xứng biết rõ thân phận của Sở mỗ, để Triệu Vô Địch của Triệu gia các ngươi ra đây, dập đầu ba cái trước mặt ta, tâm tình Sở mỗ tốt, nói cho các ngươi cũng không sao.” Sở Phong Miên cười lạnh liên tục nói.
Câu nói đó ngông cuồng tới cực điểm. Để Triệu Vô Địch quỳ xuống dập đầu? Triệu Vô Địch là ai? Là đại nguyên soái binh mã Tần Hoàng Quốc Độ, là đệ nhất cường giả của Tần Hoàng Quốc Độ, người đủ sức đối kháng với hoàng thất Tần Hoàng Quốc Độ.
Sở Phong Miên này rốt cuộc là ai? Sao lại ngông cuồng đến mức này. Ngay cả Thiên Nhã ở bên cạnh Sở Phong Miên cũng hoảng sợ, nàng không ngờ, Sở Phong Miên lại dám nói ra lời này.
Nói ra câu này, gần như đã biểu thị Sở Phong Miên cùng Triệu gia là kẻ thù không đội trời chung, Triệu Vô Địch lại là người như thần thánh trong lòng tất cả đệ tử Triệu gia. Một câu này thật sự là vũ nhục Triệu gia.
“Nhanh báo cáo cho người của gia tộc! Gọi cường giả gia tộc đến! Giết tiểu tử này!”
“Đi tìm mấy lão già ở Cửu Đỉnh Cổ Thành đi, tìm hiểu rõ thân phận của người này!”
“Dám khiêu khích người Triệu gia chúng ta, đều phải chết!” Vô số đệ tử Triệu gia nhao nhao mở miệng nói, trước mắt muốn cùng Sở Phong Miên không chết không thôi.
“Một đám quỷ nghèo, Sở mỗ không có thời gian nói nhảm với các ngươi, Xích Viêm thạch này các ngươi còn tăng giá nữa không!” Sở Phong Miên hoàn toàn không để ý đến sự uy hiếp của đám đệ tử Triệu gia, lớn tiếng cười nói.
“Nhẫn! Đợi lấy được mảnh tàn phiến của cực đạo tiên binh, sau đó sẽ triệt để thu thập tên tiểu tử này!” Sắc mặt Triệu Hùng, một hồi đỏ một hồi trắng, cuối cùng vẫn kiềm nén cơn giận của mình.
“Tiểu súc sinh, hôm nay cứ để ngươi hung hăng một phen, đắc tội Triệu gia chúng ta, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ phải hối hận.”
“Hối hận sao? Chỉ sợ Triệu gia các ngươi không có bản lĩnh để Sở mỗ hối hận thôi.” Sở Phong Miên cười lớn một tiếng, Xích Viêm thạch lúc này đã rơi vào tay Sở Phong Miên.
Ba ngàn vạn cửu đỉnh đan lập tức được Sở Phong Miên lấy ra, ném lên đài.
Lại thêm ba ngàn vạn, hiện tại Sở Phong Miên đã mua bảo vật trị giá 190 triệu, thủ bút như vậy quả thật là điên cuồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận