Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3201: Vồ hụt

Điều này đối với năm vị quân chủ mà nói, đều là một sự sỉ nhục, sắc mặt của bọn hắn ai nấy đều âm trầm. "Mấy lão già ở Vạn Long Chi Quốc, thế mà còn dám đối địch với t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh chúng ta? Xem ra bọn chúng đã sống quá lâu rồi, chờ đến khi bình chướng của Cửu Vực bị phá hoàn toàn, chính là ngày tàn của đám người Vạn Long Chi Quốc kia!" Bát quân chủ mặt mày u ám mở lời. "Tạm thời đừng quản đám Vạn Long Chi Quốc kia, giải quyết gã võ giả Long tộc trước đã, sau khi hủy truyền tống trận, hắn còn dám xuất hiện ở t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh, coi thường cường giả t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh chúng ta, nhất định phải g·iết hắn!" Tứ quân chủ cũng lên tiếng. Bất quá lần giao đấu ngắn ngủi với Sở Phong Miên vừa rồi đã cho bọn hắn hiểu rõ, thực lực của Sở Phong Miên đã vượt xa bọn hắn. Không thì cũng không đến nỗi một mình Sở Phong Miên có thể dễ dàng thoát khỏi sự t·ruy s·át của năm vị cường giả Tiên Đế quân chủ, trực tiếp bỏ trốn. "Báo chuyện này cho Thái Tế đại nhân đi, cụ thể thế nào, cứ để Thái Tế đại nhân quyết định, chuyện c·hiế·n t·ranh Thánh Vực mới là quan trọng nhất đối với t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh chúng ta." "Về việc tông môn kia, đột nhiên xuất hiện cái t·h·i·ê·n k·i·ế·m Minh thì xử lý sao đây? T·h·i·ê·n k·i·ế·m Minh phát triển thế lực cũng không nhỏ, nghe nói hiện tại đã hoàn toàn quy phục Thập Tam hoàng t·ử, giờ cũng không tiện đ·ộ·n·g ·t·h·ủ với bọn chúng." "T·h·i·ê·n k·i·ế·m Minh? Không đáng ngại, chẳng qua cũng chỉ có một vị t·h·i·ê·n tôn là Cổ Xà k·i·ế·m Quân thôi, dù hắn ở t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh cũng không làm nên sóng gió gì, không cần để ý tới." Bàn luận một hồi, năm vị Tiên Đế quân chủ kia đều biến m·ấ·t tại chỗ. Ở một nơi khác. Năm chiếc quân thuyền của t·h·i·ê·n k·i·ế·m Minh dưới mệnh lệnh của Sở Phong Miên đã lên đường về lãnh địa quân đoàn thứ bảy, hiện tại đã bay đến khu vực giáp ranh của quân đoàn thứ bảy. Trong đại điện. Sở Phong Miên ngồi đó, thoạt nhìn hắn vẫn như ngày thường, đang lĩnh hội k·i·ế·m t·h·u·ậ·t. Nhưng thật ra, Sở Phong Miên ở đây chỉ là một đạo hóa thân, còn bản thể của hắn thì đã tiến vào Cự Phong dãy núi, đi tranh đoạt Giáp Tông Bảo Tháp, không chỉ có Tháp Châu mà ngay cả n·h·ụ·c thân của Đệ Lục Quân Chủ cũng đã c·h·ế·t dưới tay Sở Phong Miên. Thân hình hắn lặng lẽ trở lại đại điện, hòa vào với đạo hóa thân này. Tất cả việc này không ai để ý, thủ đoạn của Sở Phong Miên bây giờ là dốc toàn lực ẩn t·àng, trừ khi thật sự gặp phải cường giả vô địch như t·h·i·ê·n k·i·ế·m Thần Hoàng, không thì cho dù là Tiên Đế bình thường cũng không thể nào nhìn ra thủ đoạn của Sở Phong Miên. Đồng thời Không Giới và Tháp Châu cũng đã rơi vào tay Sở Phong Miên. "Bảo vật trong Không Giới này cũng không ít, bất quá đây đều là đồ của Đệ Lục Quân Chủ, không tiện động vào." Đầu tiên Sở Phong Miên mở Không Giới của Đệ Lục Quân Chủ ra, đồ tốt bên trong cũng không ít nhưng Sở Phong Miên lại thấy hơi khó xử. Bây giờ t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh vẫn chưa biết ai là người đã g·iết Đệ Lục Quân Chủ, chỉ biết đó là một cường giả Long tộc, tuyệt đối không thể nào ngờ đến Sở Phong Miên – Cổ Xà k·i·ế·m Quân. Nếu như hắn lấy Không Giới này ra thì thân ph·ậ·n của hắn chắc chắn sẽ bại lộ, cho nên cho dù bên trong có không ít bảo vật, đối với Sở Phong Miên cũng không có ý nghĩa gì. Mà thứ hắn cần nhất chính là k·i·ế·m t·h·u·ậ·t, k·i·ế·m t·h·u·ậ·t của t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh mà Đệ Lục Quân Chủ đã học được. Nhưng bên trong Không Giới của Đệ Lục Quân Chủ lại không hề có một bóng dáng k·i·ế·m t·h·u·ậ·t nào, k·i·ế·m t·h·u·ậ·t huyền diệu cốt lõi của t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh đều là bí m·ậ·t bất truyền, chỉ có cường giả quân chủ mới có tư cách tu hành. Mà những quân chủ này cũng chỉ có thể vào thánh địa của t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh để tu sửa chứ không cách nào đem k·i·ế·m t·h·u·ậ·t bên trong mang ra. Cho nên trong Không Giới của Đệ Lục Quân Chủ này không có bất kỳ đạo k·i·ế·m t·h·u·ậ·t nào. Nếu Sở Phong Miên có thể lấy được ký ức của Đệ Lục Quân Chủ thì ngược lại có thể từ trí nhớ của Đệ Lục Quân Chủ mà lĩnh hội những k·i·ế·m t·h·u·ậ·t mà hắn đã từng học, dung nhập vào K·i·ế·m Đạo Cổ Tịch. Nhưng Sở Phong Miên đã ch·é·m g·iết thật ra chỉ là một đạo hóa thân của Đệ Lục Quân Chủ chứ không phải bản thể, căn bản không thể c·ướ·p đo·ạt ký ức của hắn. Còn việc c·h·é·m g·iết bản thể của Đệ Lục Quân Chủ thì thực lực hiện tại của Sở Phong Miên vẫn chưa chắc có thể làm được. Lúc trước ở Cảnh Ma t·h·i·ê·n, Sở Phong Miên từng ra tay chém g·iết một vị Tiên Đế cường giả, lão tổ Lệ Ma quốc gia của Lệ Ma cũng bị Sở Phong Miên hủy diệt hoàn toàn. Dù thực lực của Đệ Lục Quân Chủ có mạnh hơn lão tổ Lệ Ma thì thực lực của Sở Phong Miên bây giờ cũng đã khác xưa rất nhiều, mạnh hơn so với thời giao thủ với Lệ Ma lão tổ rất nhiều lần. Nếu thực sự giao đấu với bản thể Đệ Lục Quân Chủ, Sở Phong Miên trong lòng cũng có tự tin nhất định có thể thắng, triệt để hủy diệt bản thể Đệ Lục Quân Chủ. Chỉ tiếc đây là t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh. Một khi Sở Phong Miên muốn tấn c·ô·n·g bản thể Đệ Lục Quân Chủ, thì kẻ hắn phải đối mặt không chỉ có một mình Đệ Lục Quân Chủ mà là vô số cường giả quân đội t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh. Sở Phong Miên có khi còn chưa g·iế·t được Đệ Lục Quân Chủ đã bị cường giả t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh vây g·iết rồi, cường giả t·h·i·ê·n k·i·ế·m lĩnh nhiều như mây, liên hệ giữa các cường giả trong quân đội cũng vô cùng m·ậ·t t·h·i·ế·t. Đệ Lục Quân Chủ chỉ mới vừa truyền tin ra ngoài, mấy hơi thở đã có năm vị Tiên Đế quân chủ tới. Nếu không phải Sở Phong Miên bộc ph·át toàn lực, một chiêu trực tiếp oanh s·á·t Đệ Lục Quân Chủ, mà kéo dài một chút nữa thì e rằng hắn đã không g·iế·t được Đệ Lục Quân Chủ rồi. Cho nên bây giờ Sở Phong Miên dù có thực lực c·h·é·m g·iết bản thể Đệ Lục Quân Chủ, hắn cũng không dám tùy tiện ra tay. Dù có thu được không nhiều lợi ích từ Đệ Lục Quân Chủ, nhưng lần này Sở Phong Miên có được một thu hoạch còn lớn hơn nữa, đó chính là Giáp Tông Bảo Tháp. Giáp Tông Bảo Tháp này có thể khiến Lê Tuyết t·h·i·ê·n tôn và cả Đệ Lục Quân Chủ, những cường giả Tiên Đế t·h·i·ê·n tôn cũng phải đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g muốn tranh đoạt thì giá trị của nó là không cần phải bàn. Tháp Châu này khi nằm trong tay Sở Phong Miên đã mang đến một cảm giác như máu mủ tương dung, việc luyện hóa nó chỉ trong nháy mắt như trở bàn tay. Sau khi luyện hóa Tháp Châu xong thì Giáp Tông Bảo Tháp dường như cũng đã trở thành một bộ phận của cơ thể Sở Phong Miên, có thể tùy ý kh·ố·n·g c·h·ế. Tại Cự Phong dãy núi, tòa tháp cao vạn tầng xông thẳng lên trời bây giờ đã thu nhỏ lại bằng Tháp Châu, được cất vào bên trong Tháp Châu. "Không biết cái Giáp Tông Bảo Tháp này rốt cuộc là thứ gì?" Sở Phong Miên trong lòng cũng vô cùng tò mò. Sở Phong Miên không thể đoán được chút lai lịch nào của Giáp Tông Bảo Tháp, hơn nữa với thực lực của hắn hiện tại cũng không thể hiểu rõ sự huyền diệu của Giáp Tông Bảo Tháp. Chỉ có thể nói người luyện chế ra Giáp Tông Bảo Tháp có thực lực còn cao hơn cả Sở Phong Miên, nhưng dù không thể hiểu rõ lai lịch Giáp Tông Bảo Tháp thì hiện tại Sở Phong Miên đã có Tháp Châu trong tay, thì Giáp Tông Bảo Tháp đã là vật của hắn rồi.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận