Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2663: Thôn phệ đại kiếp chân tướng

Nhưng kết quả lại khiến Sở Phong Miên vô cùng không hài lòng.
"Vẫn không có tin tức của mấy người đó, ngay cả Kim Phạm Tịnh, hiện tại cũng không biết tung tích?"
Sở Phong Miên nghe Kim Tuyệt Chi Vương trả lời, nhíu mày nói.
Hiện tại, dưới trướng hắn có hơn trăm Vu tộc Thần tử. Trong số các Vu tộc Thần tử này, rất nhiều người đã sống trong Vu Thần Cung hàng chục vạn năm, thậm chí hàng triệu năm. Đối với mỗi ngọn cây cọng cỏ trong Vu Thần Cung, họ đều vô cùng quen thuộc. Nhưng hiện tại, nhiều Vu tộc Thần tử như vậy mà vẫn không tìm thấy Hồng Nguyệt và những người khác.
Chỉ từ chỗ Kim Tuyệt Chi Vương, hắn mới có được tin tức liên quan đến Kim Phạm Tịnh. Kim Phạm Tịnh sau khi tiến vào Vu Thần Cung liền gia nhập dưới trướng Kim Tuyệt Chi Vương. Nhưng khi Sở Phong Miên chuẩn bị đi tìm Kim Phạm Tịnh thì nàng lại mất tích bí ẩn. Không quản là ở ngoại cung hay nội cung, đều không tìm thấy bóng dáng của họ.
Kim Phạm Tịnh, Hắc Tẫn Vương, Không Lâm ba người có thể là vì biết tin tức của Sở Phong Miên nên ẩn núp. Nhưng Hồng Nguyệt lại là người cùng phe với Sở Phong Miên, nàng cũng mất tích bí ẩn. Điều này khiến Sở Phong Miên ngày càng cảm thấy sự mất tích của mấy người này không bình thường.
"Kim Phạm Tịnh, Hắc Tẫn Vương, Không Lâm, tuy đều là tiểu nhân vật, nhưng phía sau họ đều có bóng dáng của Vu Đế: Thời Vu Đế, Không Vu Đế, Kim Tuyệt Vu Đế. Ai cũng không biết họ đang làm gì."
Sở Phong Miên nhíu mày, trong lòng ngày càng bất an. Nếu bọn họ chỉ trốn đi thì ngược lại không sao, nhưng nếu họ giấu mình để tính toán điều gì đó thì lại rất phiền phức. Hiện tại, Sở Phong Miên đã có một đối thủ vô cùng khó giải quyết là Lạc Thần Tướng. Nếu lại thêm ba người Kim Phạm Tịnh, thậm chí là thêm cả thủ đoạn của Vu Đế đứng sau họ, thì Sở Phong Miên sẽ càng thêm phiền phức. Hơn nữa, có một khả năng lớn nhất là Kim Phạm Tịnh, ba người đã liên thủ cùng Lạc Thần Tướng.
"Tìm năm ngày cũng không thấy, có tìm nữa cũng không có ý nghĩa gì. Trước hết đi giải quyết Lạc Thần Tướng đã, trước đó người này đã nhận một kích của Sơn Hải Châu, mấy trăm năm cũng không thể khôi phục thương thế, bây giờ chính là cơ hội tốt nhất để g·iết người này!"
Ánh mắt Sở Phong Miên lạnh đi. Hắn không phải là kẻ sợ hãi rụt rè. Cho dù ba người Kim Phạm Tịnh có trốn đi hay đang làm gì thì hắn cũng không hề e ngại. So với ba người Kim Phạm Tịnh thì Lạc Thần Tướng mới thật sự là địch nhân nguy hiểm. Chờ khi Sở Phong Miên g·iết được Lạc Thần Tướng rồi, ba người Kim Phạm Tịnh chỉ là tiểu nhân vật, căn bản không chịu nổi một kích. Điều hắn lo lắng duy nhất chỉ là khả năng ba người Kim Phạm Tịnh liên thủ với Lạc Thần Tướng, có thể gây ra càng nhiều phiền phức khó lường hơn.
"Kim Tuyệt Chi Vương, Thương Thổ Chi Vương, hai ngươi cùng ta tiến vào thần điện!"
Lạc Thần Tướng đang trốn trong thần điện, Sở Phong Miên tự nhiên muốn tiến vào thần điện để g·iết hắn. Kim Tuyệt Chi Vương, Thương Thổ Chi Vương đều gật đầu. Lạc Thần Tướng chưa bị diệt trừ, thì Vu Thần Cung vẫn luôn có một mối phiền toái lớn.
Về phần các Vu tộc Thần tử khác, với thực lực của bọn họ thì căn bản không có tư cách tiến vào thần điện. Thần điện không giống như ngoại cung hay nội cung, đây là nơi hạch tâm chân chính của Vu Thần Cung, nơi ở của thập đại Vu Thần. Trong đó, một vài cấm chế, đối với nhiều Vu tộc Thần tử mà nói, chỉ cần vô tình chạm phải thì sẽ c·hết. Cho nên Sở Phong Miên chỉ định mang theo Kim Tuyệt Chi Vương và Thương Thổ Chi Vương vào bên trong, còn các Vu tộc Thần tử khác đều bị Sở Phong Miên giữ ở bên ngoài.
"Đi thôi."
Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện, thân hình Sở Phong Miên lóe lên, vừa hóa thành một đạo độn quang chuẩn bị tiến về thần điện. Đột nhiên thân hình hắn dừng lại, đột ngột ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
"Đại nhân?"
Kim Tuyệt Chi Vương thấy Sở Phong Miên dừng lại, có chút không hiểu, ánh mắt của hắn cũng nhìn theo lên bầu trời. Đột nhiên, vẻ mặt của hắn cũng cứng đờ. Sắc mặt Thương Thổ Chi Vương cũng không khá hơn chút nào.
Trên bầu trời, một cánh cửa lớn đột nhiên xuất hiện, cánh cửa từ từ mở ra, bên trong đen kịt sâu thẳm tột độ.
"Đây là? Thôn phệ chi môn! Đại kiếp thôn phệ trăm năm một lần? Sao có thể, khoảng cách lần trước đại kiếp thôn phệ mới chỉ hơn tám mươi năm, còn chưa đến trăm năm, sao đại kiếp thôn phệ có thể bị dẫn động lại!"
"Hơn nữa ngươi nhìn xem, thôn phệ chi môn đã hiện thân hoàn toàn! Trước đó thôn phệ chi môn nhiều nhất chỉ hiện ra một phần ba, hiện tại thế mà đã hiện thân hoàn toàn!"
Kim Tuyệt Chi Vương, Thương Thổ Chi Vương gần như đồng thanh lên tiếng.
"Đây chính là đại kiếp thôn phệ trăm năm một lần?"
Trong Vu Thần Cung, có hai chuyện không bình thường nhất. Một trong số đó chính là lạc ấn Vu Thần Cung, hiện tại đã rõ là do Lạc Thần Tướng lấy ra. Còn về đại kiếp thôn phệ trăm năm một lần, Sở Phong Miên chỉ nghe nói chứ chưa từng gặp. Không ngờ lần này lại chạm trán.
"Đây căn bản không phải đại kiếp thôn phệ gì cả, đây là một kiện cực đạo tiên binh!"
Sở Phong Miên nhìn nhận được còn sâu hơn cả Kim Tuyệt Chi Vương và Thương Thổ Chi Vương, cái cửa lớn này bản chất chính là một tòa Huyền Môn, một kiện Huyền Môn cấp độ cực đạo tiên binh! Cái gọi là đại kiếp thôn phệ trăm năm một lần trong Vu Thần Cung, lại là do người ta dùng cực đạo tiên binh gây ra!
"Quả nhiên, lại là Lạc Thần Tướng làm ra!"
Khi hiểu ra nguyên nhân thực sự của cái gọi là đại kiếp thôn phệ trăm năm một lần, Sở Phong Miên không cần suy nghĩ cũng biết ai là kẻ đứng sau. Chỉ có Lạc Thần Tướng. Không kể lạc ấn Vu Thần Cung, hay là đại kiếp thôn phệ trăm năm một lần này, đều do Lạc Thần Tướng gây ra.
"Đây là diệt hết chi môn?"
Trong đầu, giọng nói có chút hiếu kỳ của Tinh Huyền vang lên. Hắn cũng nhìn thấy cái cửa cổ lão kia trên Vu Thần Cung và nhận ra thân phận của nó.
"Diệt hết chi môn?"
Đối với một số cực đạo tiên binh từ thời Viễn Cổ, thậm chí là thời Hoang Cổ, Sở Phong Miên thực sự không biết nhiều. Phần lớn các cực đạo tiên binh này đều không có ghi chép trong cổ tịch. Mặc dù Sở Phong Miên có thể nhận ra rằng đằng sau cái gọi là đại kiếp thôn phệ trăm năm một lần chính là động tĩnh do một kiện cực đạo tiên binh gây ra, nhưng diệt hết chi môn này có lai lịch thế nào thì hắn hoàn toàn không biết.
"Diệt hết chi môn, là một trong ngũ đại Huyền Môn Hoang Cổ."
Tinh Huyền lên tiếng.
"Trong tay ngươi, chẳng phải có Thái Cổ Đồng Môn sao? Thái Cổ Đồng Môn, thực ra cũng là một trong ngũ đại Huyền Môn Hoang Cổ, chỉ là Thái Cổ Đồng Môn trong tay ngươi đã mất khí linh, cộng thêm tổn thương nghiêm trọng, nên mới từ cấp độ cực đạo tiên binh rơi xuống."
"Thái Cổ Đồng Môn là thánh khí của Chiến Vương nhất tộc, điểm mạnh nhất là phòng ngự."
"Mà diệt hết chi môn này, thì lại là thôn phệ."
Thôn phệ?
Mắt Sở Phong Miên sáng lên. Hắn dường như cảm nhận được một loại sức mạnh quen thuộc từ diệt hết chi môn này. Đó là Thôn Thiên Chi Lực. Dường như bên trong diệt hết chi môn đang ẩn chứa Thôn Thiên Chi Lực.
"Diệt hết chi môn, khi được rèn đúc từng được gia nhập một chút tinh huyết của Thôn Thiên thú, nên ẩn chứa Thôn Thiên Chi Lực, cũng có được uy lực thôn phệ thiên địa."
"Đương nhiên, cái này đối với ngươi mà nói, chẳng là gì, dù sao ngươi cũng là người nắm giữ bản nguyên Thôn Thiên."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận