Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1470: Xuất phát cửu vực

Ở đây ngoại trừ Sở Phong Miên hai người, không kể là Ngưỡng Nguyên Bạch, hay là hai người nhà Cốc, hoặc là nữ tử thần bí kia, chí ít đều là thực lực trên Ngũ kiếp Chân Đế. Hiện tại chỉ có Sở Phong Miên hai người là Chuẩn Đế cảnh giới, thực sự về cảnh giới thì có sự chênh lệch. Dù sao giữa Chân Đế và Chân Đế, mỗi một trọng cảnh giới đều cách biệt một trời, giống như hạch tâm đệ tử của bốn thế lực lớn, mặc dù có thể tùy tiện vượt cấp chênh lệch. Nhưng đối với phần lớn Chân Đế mà nói, chênh lệch cảnh giới chính là sự khác biệt về thực lực. Huống chi hiện tại Sở Phong Miên hai người vẫn chỉ là Chuẩn Đế cảnh giới, nên Ngưỡng Nguyên Bạch từ trong đáy lòng đã coi thường Sở Phong Miên hai người.
"Ngưỡng công tử, chuyện này..."
Kỷ Viêm nghe vậy, trên mặt lộ ra vài phần khó xử. Hắn biết điều kiện của Sở Phong Miên, chính là để Sở Phong Miên và Lạc Tịch đi theo đội thăm dò đến cửu vực. Thật không ngờ lại gặp phải lực cản lớn như vậy.
"Nhãi con, nói chuyện với ngươi đấy, điếc hả? Giao tọa độ cửu vực ra đây, chờ ta đến cửu vực lấy được bảo vật gì, cũng có thể chia cho ngươi một nửa, thế nào?"
Ngưỡng Nguyên Bạch nhìn chằm chằm Sở Phong Miên lạnh nhạt nói, lời nói mang ý bố thí.
"Tọa độ cửu vực, không bán."
Sở Phong Miên lạnh nhạt mở miệng, căn bản không để ý đến ý tứ trong lời nói của Ngưỡng Nguyên Bạch.
"Nhãi con, xem ra ngươi không cho ta Ngưỡng Nguyên Bạch mặt mũi này?"
Ngưỡng Nguyên Bạch cười lạnh một tiếng, nhìn Sở Phong Miên nói.
"Chỉ là một Chuẩn Đế nhỏ nhoi, cũng dám không nể mặt ta? Không bán? Vậy chính là tặng không? Đã như vậy, vậy thì lấy đi!"
Ầm!
Một luồng linh lực từ trên người Ngưỡng Nguyên Bạch phát ra, tay phải hoành không một trảo, nhắm ngay yết hầu Sở Phong Miên trực tiếp bắt tới. Ngũ Hành linh lực trên người Ngưỡng Nguyên Bạch lập tức tản ra, mỗi ngón tay đều biến thành một đạo hào quang Ngũ Hành, oanh kích về phía Sở Phong Miên. Vừa ra tay đã là tuyệt đối sát chiêu.
"Ngưỡng công tử xin dừng tay!"
Kỷ Viêm thấy cảnh này giật mình kêu lên, hắn biết Sở Phong Miên trong tay có Yến hoàng lệnh, hơn phân nửa có thể là đệ tử quan trọng nhất của Yến hoàng, hôm nay nếu chết ở đây, thật không tiện bàn giao.
"Kỷ Viêm, chuyện của ta mà ngươi cũng dám quản?"
Sắc mặt Ngưỡng Nguyên Bạch lạnh xuống, nhìn Sở Phong Miên bằng ánh mắt vô cùng băng lãnh nói.
"Nhãi con, đã ngươi không định giao tọa độ cửu vực ra đây, vậy ngươi chết đi, giết ngươi, rút hồn luyện phách! Xem xem ngươi có còn mạnh miệng được như vậy không!"
Năm đạo hào quang trực tiếp hướng về phía Sở Phong Miên oanh kích tới.
"Ngũ Hành thiên đệ tử? Chỉ là một nội môn đệ tử, tính là cái gì? Khẩu khí lớn như vậy, còn tưởng mình là Cổ Đế?"
Sở Phong Miên nhìn năm đạo hào quang kia tới gần, không hề lùi bước, khóe miệng lộ ra mấy phần khinh thường nói.
"Diệt!"
Ầm!
Chỉ thấy từ phía sau Sở Phong Miên, một cỗ khí thế cường đại bộc phát ra. Khí thế kia vừa ra, linh lực xung quanh đều bị hủy diệt, năm đạo hào quang kia, khi đến gần Sở Phong Miên thì lập tức bị hủy diệt toàn bộ, không có đạo nào có thể tiếp cận cơ thể Sở Phong Miên.
"Yến Hoàng Ngọc Điển Quyết?"
Những Chân Đế khác thấy khí thế trên người Sở Phong Miên, đều đột nhiên sững sờ, trong mắt hiện lên mấy phần kinh ngạc.
"Đây là tuyệt học của Yến hoàng, nghe nói ngay cả trong hàng đệ tử của Yến hoàng, có thể học được Yến Hoàng Ngọc Điển Quyết này cũng lác đác không có mấy."
"Người này chỉ là Chuẩn Đế, mà lại có thể học được?"
"Xem ra người này phần lớn là một đệ tử rất được Yến hoàng coi trọng, trách không được một Chuẩn Đế, cũng không sợ Ngưỡng Nguyên Bạch."
Mấy người đều xì xào bàn tán với nhau, phát hiện Sở Phong Miên còn lâu mới được đơn giản như trong tưởng tượng của họ. Hiện tại Sở Phong Miên xuất thủ, dễ như trở bàn tay liền hóa giải thế công của Ngưỡng Nguyên Bạch.
"Chỉ với thực lực này của ngươi, cũng dám khoác lác loại đó?"
Sở Phong Miên nhìn Ngưỡng Nguyên Bạch với ánh mắt vô cùng khinh thường.
"Tiểu súc sinh!"
Ngưỡng Nguyên Bạch thấy ánh mắt của Sở Phong Miên, mặt tức giận tới cực điểm, bộc phát linh lực, Ngũ Hành chi lực ở sau lưng hắn điên cuồng ngưng tụ, muốn thi triển ra sát chiêu mạnh mẽ hơn, oanh sát Sở Phong Miên.
"Dừng tay!"
Ngay trong một tích tắc xuất thủ, một bức tường băng đột nhiên xuất hiện giữa Sở Phong Miên và Ngưỡng Nguyên Bạch. Nữ tử họ Lam bên cạnh đột nhiên ra tay. Thấy nàng xuất thủ, Kỷ Viêm cũng thở phào một hơi, vội vàng tiến lên nói.
"Ngưỡng công tử, Sở công tử, mọi người đừng đánh nhau ở đây, chưa gì còn phải cộng sự, Ngưỡng công tử, Sở công tử thực lực ngươi bây giờ cũng thấy rồi, gia nhập đội thăm dò, chắc là không có vấn đề gì chứ."
Kỷ Viêm trong lòng cũng kinh ngạc về thực lực của Sở Phong Miên, lấy Chuẩn Đế cảnh giới mà hóa giải được chiêu kia của Ngưỡng Nguyên Bạch cũng không dễ dàng. Dù sao chênh lệch cảnh giới thật sự quá lớn. Nhưng hiện tại Sở Phong Miên ra tay, nhìn rất nhẹ nhàng, thành thạo điêu luyện, hiển nhiên thực lực của Sở Phong Miên không chỉ như vậy. Nếu còn đánh nhau nữa thì không có lợi cho ai cả.
"Hừ!"
Ngưỡng Nguyên Bạch lạnh hừ một tiếng, cũng chậm rãi thu hồi linh lực. Thật sự thì hắn cũng vì muốn đến cửu vực thu đoạt bảo tàng, hiện tại Sở Phong Miên, không còn là sâu kiến tùy ý nắm trong mắt hắn nữa. Dù muốn giết Sở Phong Miên, hắn cũng cần hao phí rất nhiều linh lực, không đáng.
"Nhãi con, ta nhớ kỹ ngươi! Sau này ta sẽ đến cùng ngươi so tài!"
Ngưỡng Nguyên Bạch nói với Sở Phong Miên một câu rồi quay đi, không để ý tới Sở Phong Miên. Còn lại hai người nhà Cốc và thiếu nữ họ Lam kia thì nhìn Sở Phong Miên với ánh mắt không còn khinh thị nữa. Mặc dù bọn họ không thấy thực lực thật sự của Sở Phong Miên vượt trội hơn Ngưỡng Nguyên Bạch, nhưng đủ để cùng Ngưỡng Nguyên Bạch giao thủ một hai thì đã không tính là kẻ yếu. Sở Phong Miên dù sao chỉ muốn cùng bọn họ tổ đội đến cửu vực, lại không phải chia phần bảo tàng, ngược lại thì cũng không có gì khó chấp nhận.
"Đã không ai có ý kiến gì, vậy bây giờ có thể xuất phát."
Thiếu nữ họ Lam bình tĩnh nói.
"Xuất phát."
Hai người nhà Cốc cũng gật đầu nhẹ, chỉ thấy lão giả Cốc Duyên nhà Cốc khẽ động tay, một chiếc Không Giới xuất hiện trong lòng bàn tay. Một luồng linh lực rót vào trong đó, Không Giới mở ra, xuất hiện một con thuyền rộng chừng trăm mét vuông. Vượt qua Tinh Không, đối với Lục kiếp Chân Đế cũng là một chuyện vô cùng nguy hiểm, đường ngắn thì không sao, một khi đường quá dài thì đến cả Cổ Đế cũng có thể gặp nguy hiểm. Dù sao trong tinh không, bí mật vô số, có một vài nguy hiểm khiến người ta khó phòng bị. Một chiếc thuyền sẽ đủ an toàn hơn rất nhiều. Chiếc thuyền trước mắt này ít nhất cũng là một kiện thiên cấp linh khí, xem ra hai người nhà Cốc đã sớm chuẩn bị. Hai người nhà Cốc đi đầu bước lên trên thuyền, thúc giục linh lực, trên thuyền khắc họa từng đạo trận pháp, đều lần lượt mở ra. Ngưỡng Nguyên Bạch cũng nhìn Sở Phong Miên một cái, ánh mắt vẫn lộ ra mấy phần hận ý, rồi lập tức bước lên trên thuyền. Sau đó Sở Phong Miên và Lạc Tịch, cùng với nữ tử họ Lam, cũng cùng nhau bước vào thuyền, khi tất cả mọi người đều đã vào thuyền thì con thuyền trực tiếp hướng về Tinh Không bay đi.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ converter. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận