Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 324: Uy hiếp đại quân

Chương 324: Uy hiếp đại quân.
Một kiếm này của Sở Phong Miên thật sự quá nhanh, quá kinh khủng. Trong khoảnh khắc mà vô số cường giả ở đây không kịp phản ứng, Diệp Cô Phàm đã bị Sở Phong Miên chém gϊếτ, vẫn lạc.
Đây chính là một trong mười hai trấn thủ tướng quân, trấn Bắc tướng quân Diệp Cô Phàm, Thần Lực Cảnh ngũ trọng đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là bước vào Thần Lực Cảnh lục trọng, vậy mà giờ đây lại bị Sở Phong Miên chém gϊếτ. Kết quả này quả thực vượt quá dự đoán của mọi người.
Nhìn thấy Diệp Cô Phàm bị đánh bay ra ngoài, mọi người ở đây đều cảm thấy lạnh buốt trong lòng. Thực lực của Sở Phong Miên nhất định là một kỳ tích, cảnh giới Ngự Phong Cảnh ngũ trọng lại chém gϊếτ được Thánh giả Thần Lực Cảnh ngũ trọng?
Không ai hiểu rõ chuyện này rốt cuộc là như thế nào, nhưng lúc này không ai dám khinh thị Sở Phong Miên. Có thể chém gϊếτ Diệp Cô Phàm, thực lực hiện tại của Sở Phong Miên đã vượt qua phần lớn người ở đây, chỉ xếp sau ba vị Phó thống lĩnh.
"Còn ai không thần phục?" Sở Phong Miên giơ đầu của Diệp Cô Phàm lên, lạnh lùng quát.
Diệp Cô Phàm liên tục khiêu khích Sở Phong Miên, lại còn ngăn cản hắn, muốn biến hắn thành bù nhìn. Người như vậy nhất định phải gϊếτ, chỉ có gϊếτ hắn mới có thể thực sự chấn nhiếp được những kẻ khác.
"Làm sao bây giờ?"
"Lẽ nào chúng ta thực sự phải thần phục hắn?"
"Thần phục một tên tiểu bối như vậy, chúng ta còn mặt mũi nào ở Tần Hoàng Quốc Độ này!"
"Nhưng tên tiểu tử này tính cách tàn nhẫn vô cùng, ngay cả Diệp Cô Phàm cũng bị hắn chém gϊếτ, nếu chúng ta phản kháng hắn, chỉ sợ sẽ chung kết cục với Diệp Cô Phàm."
Những trấn thủ tướng quân và bốn vị mưu sĩ phía dưới đang dùng linh thức trao đổi với nhau. Thần phục Sở Phong Miên là điều mà bọn họ một vạn lần không muốn, nhưng không ai dám đứng ra phản kháng.
Việc Sở Phong Miên chém gϊếτ Diệp Cô Phàm đã hoàn toàn tạo hiệu quả "giết gà dọa khỉ", đến Diệp Cô Phàm cũng phải chết trong tay hắn, nếu bọn họ dám phản kháng, chỉ sợ sẽ chung số phận.
Những người ở đây đã trải qua thiên tân vạn khổ mới đạt đến cấp độ Thánh giả, không ai muốn chết.
"Ta nguyện ý thần phục." Thí Kiếm Quân, một trong bốn vị mưu sĩ, lập tức bước tới quỳ xuống trước mặt Sở Phong Miên.
"Ta nguyện ý thần phục dưới trướng cường giả." Hắn đã hoàn toàn bị kiếm thuật của Sở Phong Miên thuyết phục. "Ta nguyện ý thần phục Đại Thống Lĩnh, chỉ cầu ngài truyền thụ cho ta một số kiếm thuật!"
"Tốt, Thí Kiếm Quân, ngươi quả nhiên là người thông minh, sau này ngươi sẽ may mắn vì quyết định của mình." Sở Phong Miên nhìn Thí Kiếm Quân, ném đầu của Diệp Cô Phàm xuống đất rồi cười lớn nói: "Thí Kiếm Quân, ngươi mang đầu người này treo lên ở đại doanh, nói cho những người khác biết cái kết của việc kháng lệnh."
"Vị trí Trấn Bắc tướng quân hiện tại còn trống, vậy thì để ngươi đảm nhiệm."
"Vâng!" Thí Kiếm Quân lui ra, lộ vẻ vui mừng. Vị trí Trấn Bắc tướng quân còn cao hơn rất nhiều so với một mưu sĩ như hắn. Mặc dù địa vị mưu sĩ cao, nhưng lại không có thực quyền, còn Trấn Bắc tướng quân lại là thống soái của một quân.
Vừa mới đầu phục Sở Phong Miên đã được ban cho một vị trí tốt như vậy, khiến Thí Kiếm Quân hết sức vui mừng.
"Những người khác đâu? Các ngươi có nguyện ý thần phục hay không?" Sở Phong Miên quét mắt qua vô số người ở đây, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo, trong lời nói đã ẩn chứa sát khí.
Sở Phong Miên thấy rõ, mỗi người trong đám này đều có toan tính riêng, nhưng đừng hòng giở trò trước mặt hắn.
"Ta... ta cũng nguyện ý thần phục." Hồng Vũ đang quỳ trên mặt đất vội vàng lên tiếng.
Cái chết của Diệp Cô Phàm đã gây chấn động lớn đến hắn, thực lực của hắn và Diệp Cô Phàm còn chênh lệch rất lớn, nếu lúc này mà không biết thức thời thần phục thì cái đầu của hắn cũng sẽ bị treo ở đại doanh giống như đầu của Diệp Cô Phàm.
"Tốt, biết sai mà sửa thì không gì tốt hơn, nếu ngươi đã nguyện ý thần phục thì tội mạo phạm trước đó của ngươi sẽ được bỏ qua, nhưng vì ngươi từng có ý phản tâm, ta sẽ gieo cấm chế lên người ngươi!" Sở Phong Miên liếc nhìn Hồng Vũ, lạnh lùng nói.
Một chưởng giơ lên, một ấn ký màu đen cắm thẳng vào người Hồng Vũ. Cấm chế Nến Trời Sinh Chết đã khắc vào thân thể Hồng Vũ, khiến hắn không thể nào phản kháng được Sở Phong Miên.
"Vâng, mạt tướng sẽ hết lòng phụ tá Đại Thống Lĩnh, thống soái toàn quân!" Hồng Vũ đứng dậy, mặt lộ vẻ cung kính rồi ngoan ngoãn lui xuống.
Nhìn thấy Hồng Vũ bị gieo cấm chế, sắc mặt của những người khác ở đây trở nên khó coi. Lúc đầu thấy Thí Kiếm Quân quy hàng được Sở Phong Miên cho chỗ tốt nên nhiều người cũng muốn thần phục, nhưng khi nhìn thấy Hồng Vũ bị gieo cấm chế, họ lại thay đổi ý định, không muốn thần phục nữa.
Một khi bị gieo cấm chế, tính mạng sẽ do Sở Phong Miên nắm giữ, tuy không phải là nô lệ nhưng cũng rất nhục nhã. Bọn họ đã quen tự do tự tại, vốn cho rằng dù Sở Phong Miên có làm Đại Thống Lĩnh thì họ cũng có thể chống lệnh, không quan tâm đến hắn. Nhưng một khi bị gieo cấm chế, vậy coi như không còn là do bọn họ quyết định nữa.
"Sao, những người khác không định thần phục sao?" Ánh mắt Sở Phong Miên trở nên lạnh lẽo, trong lời nói ẩn chứa sự giận dữ, tựa như một chiến long cổ xưa có thể nổi cơn thịnh nộ bất cứ lúc nào, khiến người ta thấy mà kinh hồn.
"Người trẻ tuổi, thực lực của ngươi không tệ, đáng tiếc tính cách quá mức cương liệt, ngông cuồng, tính cách như vậy không đủ để thống soái toàn quân." Đột nhiên một vị Phó Thống Lĩnh tóc trắng đứng lên, mở miệng nói.
Khi vị Phó Thống Lĩnh này đứng ra, ánh mắt của những trấn thủ tướng quân khác cũng không khỏi dồn về phía ông ta. Bọn họ không thể chống lại Sở Phong Miên, chỉ có ba vị Phó Thống Lĩnh mới có thể.
Ba vị Phó Thống Lĩnh đã tranh giành vị trí Đại Thống Lĩnh rất lâu, nên giờ họ sẽ không để một người ngoài nào lên làm thống soái.
"Thái Quân Thần! Đó là Phó Thống Lĩnh của Tần Hoàng Quân Đoàn, được mệnh danh là 'quân thần', thực lực rất mạnh, trăm năm trước đã bước vào Thần Lực Cảnh lục trọng, giờ e rằng đã gần đạt đến Thần Lực Cảnh lục trọng đỉnh phong rồi, rất khó đối phó." Huyết Sát Thân Vương vội vàng dùng linh thức nhắc nhở.
Trong giọng nói của hắn đối với Thái Quân Thần vô cùng kiêng kỵ. Thái Quân Thần có danh vọng rất cao trong Tần Hoàng Quân Đoàn, nếu không có sự đồng ý của ông ta, Sở Phong Miên đừng hòng ngồi vào vị trí Đại Thống Lĩnh.
"Thái Quân Thần, Sở mỗ có thể thống soái toàn quân hay không, không phải do ngươi định đoạt, sao vậy, lẽ nào ngươi cảm thấy ngươi thích hợp với vị trí này hơn Sở mỗ sao?" Sở Phong Miên nhìn Thái Quân Thần, cười lớn một tiếng nói.
"Nể tình ngươi đã có đóng góp không nhỏ cho Tần Hoàng Quân Đoàn, hôm nay Sở mỗ sẽ cho ngươi một cơ hội để ngươi có thể hoàn thành tâm nguyện."
"Chỉ cần ngươi có thể đánh bại ta, ta sẽ nhường vị trí Đại Thống Lĩnh Tần Hoàng Quân Đoàn cho ngươi, như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận