Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 4232: Kiếm linh lão giả

Chương 4232: Kiếm linh lão giả.
Lúc Tử Phủ Cung xuất hiện, vốn đã tồn tại những quy tắc nhất định. Do đó, rất nhiều võ giả đều đoán được, người vào Tử Phủ Cung cần phải trải qua khảo hạch mới có thể nhận được truyền thừa của Tử Kiếm Thánh Hoàng. Hiện tại xem ra, quả đúng là như vậy. Toàn bộ võ giả đều bị áp chế thực lực xuống cùng một cảnh giới, có lẽ là để đảm bảo công bằng cho cuộc khảo hạch. Sau khi phát hiện suy đoán này hoàn toàn chính xác, vẻ mặt của Mộc Uy Đạo Tử và Tà Kiếm thái tử đều lộ vẻ nhẹ nhõm. Nếu như cảnh giới sức mạnh là ngang nhau, chênh lệch về lực lượng sẽ không còn quan trọng nữa. Trong số các võ giả đủ tư cách tranh đoạt truyền thừa Tử Kiếm Thánh Hoàng lần này, thực lực của Sở Phong Miên, Mộc Uy Đạo Tử và Tà Kiếm thái tử đều đã từng tận mắt chứng kiến. Xét việc Sở Phong Miên có thể làm bị thương Mục Đạo Thánh Hoàng thì thực lực của Sở Phong Miên vẫn trên cơ hai người bọn họ, phải biết rằng hai người bọn họ liên thủ lại cũng không có biện pháp gì với Mục Đạo Thánh Hoàng. Nếu thực sự chiến đấu, hai người bọn họ cộng lại cũng chưa chắc đã là đối thủ của Sở Phong Miên. Còn người cạnh tranh cuối cùng là Đạo môn Thánh tử, người này mang trong mình huyết mạch cường đại, mặc dù chưa từng ra tay nhưng lực lượng huyết mạch này trong chiến đấu thực sự sẽ đủ để khiến hắn có ưu thế cực lớn. Vậy nên xét về thực lực, Mộc Uy Đạo Tử và Tà Kiếm thái tử thực sự yếu nhất. Bởi vậy ban đầu, điều mà bọn họ lo lắng nhất là sẽ xảy ra những cuộc chiến về thực lực trong Tử Phủ Cung này. Bất quá cuộc khảo hạch truyền thừa Tử Kiếm Thánh Hoàng lần này yêu cầu lựa chọn người thích hợp để kế thừa kiếm đạo của Tử Kiếm Thánh Hoàng, cho nên yêu cầu về lực lượng lại bình thường nhất. Tử Kiếm Thánh Hoàng muốn chọn người kế thừa, tất nhiên xem trọng tư chất trên kiếm đạo. Hiện tại lại hạn chế lực lượng như vậy thì sự so tài chân chính chỉ còn lại một thứ duy nhất, đó là kiếm đạo. Về mặt lực lượng, Mộc Uy Đạo Tử và Tà Kiếm thái tử có thể kém hơn một chút nhưng về kiếm đạo, bọn họ đều là những thiên tài có tạo nghệ cực cao, còn nhỏ tuổi đã đạt đến đỉnh phong của kiếm đạo. Nếu so tài kiếm đạo, bọn họ không sợ bất kỳ ai, thậm chí càng có cơ hội đoạt lấy truyền thừa của Tử Kiếm Thánh Hoàng. Cho nên hiện tại sắc mặt hai người đã giãn ra không ít. Hoàn toàn trái ngược với hai người, đạo môn Thánh tử khi cảm nhận được lực lượng bị áp chế, sắc mặt liền trở nên âm trầm hẳn. Tạo nghệ kiếm đạo của hắn cũng không hề thấp, nếu không thì đạo môn Thánh tử cũng không có tư cách bước vào Tử Phủ Cung này. Trên kiếm đạo, đạo môn Thánh tử cũng được xem là một thiên tài. Nhưng vị thiên tài này chỉ có thể so sánh với các kiếm tu bình thường, so với những người như Mộc Uy Đạo Tử và Tà Kiếm thái tử, thì tạo nghệ kiếm đạo của hắn có lẽ vẫn có chút thua kém. Dù sao đạo môn Thánh tử tu luyện chủ yếu là huyết mạch chi đạo, kiếm đạo chỉ là một loại võ đạo tu luyện thêm của hắn mà thôi. Nếu đổi lại bằng thực lực chân chính của bản thân, hắn nắm chắc có thể đánh bại tất cả đối thủ, quét ngang mọi thứ. Nhưng nếu chỉ dùng kiếm đạo so với Mộc Uy Đạo Tử, Tà Kiếm thái tử những người từ nhỏ đã một lòng lĩnh hội kiếm đạo, thì thực tế tạo nghệ kiếm đạo của hắn còn có chút chênh lệch. Cũng chính bởi nguyên nhân này, sau khi đạo môn Thánh tử quyết định muốn cướp đoạt truyền thừa của Tử Kiếm Thánh Hoàng, hắn đã tìm mọi cách ngăn cản những võ giả khác tiến vào Tử Phủ Cung. Đây cũng là lý do tại sao Đạo môn Thánh tử lại trực tiếp mời một vị cao giai Thánh Hoàng là Mục Đạo Thánh Hoàng, cùng với ba vị Thánh Hoàng khác trong Đạo môn cùng nhau phong tỏa Tử Phủ Cung này. Nếu như vào đến Tử Phủ Cung này mà lại so tài về tạo nghệ trên kiếm đạo, đạo môn Thánh tử chắc chắn sẽ rơi vào thế yếu. Trong lòng đạo môn Thánh tử, kế hoạch này vốn là hoàn hảo không tì vết, quả thực trong một khoảng thời gian dài sau khi hắn tiến vào Tử Phủ Cung, không có võ giả nào có thể tiến vào. Ngay lúc đạo môn Thánh tử cảm thấy truyền thừa Tử Kiếm Thánh Hoàng đã nằm trong tầm tay, Sở Phong Miên lại đột nhiên xuất hiện, hoàn toàn nằm ngoài dự tính của hắn. Sau đó, sự xuất hiện của Mộc Uy Đạo Tử và Tà Kiếm thái tử lại càng khiến sắc mặt hắn trở nên âm trầm, hắn không biết ngoài Tử Phủ Cung đã xảy ra chuyện gì, nhưng dù thế nào, kế hoạch của hắn đã thất bại hoàn toàn. Thấy được cuộc so tài tiếp theo đúng là kiếm đạo, sắc mặt của đạo môn Thánh tử vô cùng âm trầm nhưng mọi chuyện đã đến nước này, hắn không thể nào rút lui, chỉ còn cách kiên trì tham gia. Duy chỉ có Sở Phong Miên là giữ được vẻ mặt bình tĩnh. Với Sở Phong Miên mà nói, dù so đấu lực lượng hay kiếm đạo cũng đều không có gì khác biệt, cuộc khảo hạch muốn kiểm tra cái gì cũng đều như nhau. Một khi Sở Phong Miên đã bước vào Tử Phủ Cung, truyền thừa của Tử Kiếm Thánh Hoàng nhất định sẽ thuộc về hắn mà thôi, không ai có thể giành được. Mộc Uy Đạo Tử, Tà Kiếm thái tử và đạo môn Thánh tử, cả ba người này đều không được Sở Phong Miên để vào mắt, đối với Sở Phong Miên điều mà hắn cảm thấy hứng thú hơn vẫn là bản thân Tử Phủ Cung, bí mật ẩn chứa bên trong Tử Phủ Cung quả thực không ít… Ngay lúc mọi người mang trong mình những suy nghĩ khác nhau thì một đạo kiếm quang từ trong Tử Phủ Cung bắn thẳng ra, kiếm mang này sắc bén vô cùng, khiến cho những võ giả có mặt tại đây đều có chút khẩn trương trong lòng. Nhưng rất nhanh, mọi người cũng cảm nhận được trong kiếm quang này không hề có ác ý, kiếm quang ngưng tụ lại, dần dần biến thành hình dáng một lão giả xuất hiện trước mặt mọi người. "Kiếm linh?" Sở Phong Miên nhìn thoáng qua liền nhận ra thân phận của lão giả này. Lão giả này không phải là võ giả, mà là một kiếm linh, bản thể của hắn chắc chắn đang ở bên trong Tử Phủ Cung này. Không chỉ Sở Phong Miên, ba người còn lại cũng nhanh chóng nhận ra lão giả này, không phải võ giả. "Đã chư vị tiến vào Tử Phủ Cung, vậy đều là nhắm vào truyền thừa mà chủ nhân đã để lại.""Nếu đã như vậy, ta đây cũng không nhiều lời thêm, ta là khí linh của thanh bội kiếm ngày trước của chủ nhân, sau khi chủ nhân bỏ mình, ngài ấy cố ý để ta ở lại Tử Phủ Cung này, chính là luôn chờ đợi, chờ đợi có võ giả có thể được chủ nhân thừa nhận, gánh vác truyền thừa của ngài ấy.""Chủ nhân tuy đã mất, nhưng kiếm đạo của ngài ấy vẫn cần phải được truyền lại.""Chỉ cần là có thể đạt được sự thừa nhận của chủ nhân, truyền thừa của chủ nhân, chí bảo của chủ nhân, tất cả sẽ thuộc về người đó.""Trong cuộc tranh đoạt truyền thừa, khả năng sẽ gặp nguy hiểm, vậy nên nếu có ai e ngại thì hiện tại có thể rời đi." Lão giả hiện thân liền đi thẳng vào vấn đề nói ra.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận