Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5443: Một chưởng phá Huyết Đao

"Ba chiêu, ta cho các ngươi ba chiêu cơ hội, để ta di chuyển một bước, coi như ta thua, Cửu Hải Trân Châu sẽ dâng lên." Sở Phong Miên ngồi trên vương tọa, lạnh nhạt nhìn ba vị minh chủ Võ Minh, mở miệng nói. "Tốt một tiểu tử ngông cuồng, không coi ai ra gì, để ngươi thấy sự lợi hại của Võ Minh ta!" Nghe Sở Phong Miên nói vậy, Trách Phong sơn chủ không nhịn được, quát lạnh một tiếng, lập tức xuất thủ, một luồng sát phạt ý từ người hắn bạo phát. Sát ý vô tận, đủ sức ảnh hưởng đến thiên địa xung quanh. "Là Trách Phong minh chủ!" "Trách Phong minh chủ lại ra tay rồi?" "Chẳng lẽ Võ Minh gặp địch nhân? Là ai? Mà khiến Trách Phong minh chủ đích thân xuất thủ?" Từng võ giả Võ Minh nhô đầu ra, nhìn về phía cung điện. Ý sát phạt trên người Trách Phong sơn chủ ngày càng mạnh, cuối cùng biến thành một thanh trường đao. Trách Phong sơn chủ tu luyện chính là sát ý thuần túy, hắn đã chém giết tất cả cường giả trong kỷ nguyên Trách Phong, mới bước vào cảnh giới nửa bước chúa tể. Trong ba vị minh chủ Võ Minh, Trách Phong sơn chủ là người xuất thủ nhiều nhất, mỗi lần chém giết đều khiến thực lực hắn mạnh thêm. Thấy Trách Phong sơn chủ ra tay. Tu Văn quán chủ và Võ Thần thiên Tôn đứng bên cạnh cũng không hề có ý định động thủ. Dù Sở Phong Miên bảo bọn họ cùng vây công. Nhưng họ đều là cường giả nửa bước chúa tể, có tôn nghiêm riêng, không muốn vây công một người. Hiện giờ Trách Phong sơn chủ ra tay mang theo chút ý thăm dò. Dù nói thăm dò, Trách Phong sơn chủ đã sớm bị lời nói của Sở Phong Miên làm tức giận, nên ra tay không hề giữ lại, trường đao vừa ngưng tụ, Trách Phong sơn chủ đã tiện tay nắm lấy nó, vung đao chém giết Sở Phong Miên. Đây là tuyệt chiêu sát phạt. Một đao mang sát ý nặng nề, đủ làm một số cường giả Đạo Tôn tâm thần chấn động, dù là võ giả nửa bước chúa tể, cũng bị ảnh hưởng ít nhiều. Trong chiến đấu cấp độ này, chỉ cần một chút phân thần cũng đủ phân định thắng thua. "Cuồng đao Huyết Vũ!" Oanh! Thanh trường đao đỏ như máu lao thẳng đến Sở Phong Miên. Đối mặt sát ý bao trùm. Sắc mặt Sở Phong Miên lạnh nhạt tới cực điểm. Sát ý này, so với sát ý Lục Huyết Ma kiếm, chẳng khác nào một trời một vực. Sở Phong Miên có thể chịu được sát ý Lục Huyết Ma kiếm, huống chi sát ý của Trách Phong sơn chủ. Sát ý này không gây cho Sở Phong Miên chút ảnh hưởng nào, trước một đao chém giết đến, Sở Phong Miên chỉ tiện tay vung lên, một chưởng oanh kích tới. Oanh! Chưởng này ẩn chứa võ đạo tinh thể huyền diệu, một chưởng trống rỗng vung ra, chạm vào Huyết đao Trách Phong sơn chủ ngưng tụ. Răng rắc! Ngay nơi Sở Phong Miên đánh trúng, trên huyết đao xuất hiện từng vết nứt, sau đó vỡ tan. Toàn bộ Huyết đao bị một chưởng của Sở Phong Miên đánh tan tành. Mà Sở Phong Miên vẫn ngồi trên vương tọa, không hề nhúc nhích, chỉ tiện tay một chưởng đã hóa giải thế công của Trách Phong sơn chủ. "Huyết đao, cứ vậy bị đánh vỡ?" Các võ giả ở đây. Bất kể là Tu Văn quán chủ, Võ Thần thiên Tôn đang quan chiến. Hay Trách Phong sơn chủ vừa xuất thủ, đều sững sờ tại chỗ. Bọn họ không ngờ Trách Phong sơn chủ xuất thủ lại dễ dàng bị Sở Phong Miên hóa giải như thế. Nhất là bọn họ đều thấy, vừa rồi một đao kia, Trách Phong sơn chủ không hề giữ lại, ít nhất đã phát huy hơn chín thành lực lượng. Không tính đến lúc sinh tử liều mạng, đây đã là chiêu mạnh nhất của Trách Phong sơn chủ, nhưng trước mặt Sở Phong Miên lại bị đánh tan bằng một chưởng, thật không chịu nổi một kích. "Một chiêu rồi." Sở Phong Miên ngồi trên vương tọa, mặt bình thản. Với hắn, việc một võ giả nửa bước chúa tể cảnh giới công kích cũng không là gì. Hắn tùy ý đánh tan dễ dàng. Đừng nói một người, dù cả ba vị minh chủ Võ Minh liên thủ, Sở Phong Miên cũng không để vào mắt, bằng không hắn đã không đưa ra điều kiện này. "Người này!" Ánh mắt Tu Văn quán chủ, Võ Thần thiên Tôn trở nên vô cùng ngưng trọng. Nếu từ đầu bọn họ xem Sở Phong Miên là kẻ nói nhảm, thì bây giờ, thực lực Sở Phong Miên thể hiện đã hoàn toàn vượt trên bọn họ. Tối thiểu bọn họ không có nắm chắc có thể dễ dàng đánh tan Huyết đao của Trách Phong sơn chủ. "Nguyên lai các hạ thâm tàng bất lộ, là chúng ta mắt vụng về." Võ Thần thiên Tôn trầm giọng nói. Thực lực Sở Phong Miên quá mạnh, thật sự vượt qua dự tính của hắn. Hắn vốn nghĩ Sở Phong Miên nói càn, nhưng bây giờ xem ra, Sở Phong Miên thật có bản lĩnh ngông cuồng. "Nhưng lời đã hứa, chúng ta sẽ không hối hận!" Ba chiêu. Dù chỉ còn hai chiêu. Nhưng theo lời hứa, bọn họ không cần đánh bại Sở Phong Miên, chỉ cần khiến hắn di chuyển một bước là được. Đây với bọn họ cũng không phải không có cơ hội. "Cùng nhau ra tay!" Võ Thần thiên Tôn hét lớn một tiếng, từ người hắn, một cỗ lực võ đạo thuần túy bay lên, xông thẳng lên trời. Võ Thần thiên Tôn dùng danh võ thần, hắn tu hành chính là võ đạo thuần túy nhất, chính sự thuần túy đó, khiến thực lực hắn mạnh hơn. Hắn có thể bước vào nửa bước chúa tể cảnh giới không hề đi đường tắt, mà bằng chính võ đạo, từng bước một tới lúc này. Căn cơ đó giúp Võ Thần thiên Tôn có thực lực vượt trên cả Trách Phong sơn chủ, Tu Văn quán chủ. "Võ đạo này, có chút giống Ngũ Ngục Thần Vương." Sở Phong Miên nhìn võ đạo bay lên từ người Võ Thần thiên Tôn, hơi ngạc nhiên. Nếu võ đạo này tiến thêm bước nữa, ngược lại có hi vọng sánh ngang Ngũ Ngục Thần Vương năm xưa. Nhưng hiện giờ xét thực lực, Võ Thần thiên Tôn vẫn còn yếu hơn rất nhiều. Tu Văn quán chủ tay liên tục đánh ra vô số pháp quyết, trống rỗng xuất hiện vô số bóng kiếm, một niệm thành trận, một đạo kiếm trận bao phủ quanh người Sở Phong Miên. Còn Trách Phong sơn chủ sau một kích không thành, thì lại ngưng tụ thanh Huyết đao càng mạnh, thậm chí thoảng ẩn một chút cuồng bạo chi ý. Trách Phong sơn chủ thi triển một vài bí thuật, để tăng thực lực, hiển nhiên thất bại vừa rồi khiến Trách Phong sơn chủ tức giận. Trước lực tích súc của ba vị minh chủ Võ Minh. Sở Phong Miên vẫn lạnh nhạt ngồi trên vương tọa, tùy ý ba vị minh chủ dồn sức mạnh tới cực điểm. Một khắc lực lượng đạt đỉnh. Ba vị minh chủ Võ Minh không do dự động thủ.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận