Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 739: Vạn kiếm giao phong

Chương 739: Vạn kiếm giao phong.
Kiếm sư huynh vừa dứt lời, nơi này đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh. Tất cả các võ giả trong thành Thiên Võ, khi nghe được câu nói kia, gần như phát điên, trong lòng kinh hãi. Sở Phong Miên không chỉ giết đệ tử của Thánh Vương Tông, mà còn giết cả đệ tử của Thiên Kiếm Tông? Trêu chọc một trong bảy đại tông môn đã gần như là con đường dẫn đến cái chết. Hiện tại, Sở Phong Miên không chỉ trêu vào Thánh Vương Tông mà còn cả Thiên Kiếm Tông, lại còn giết đệ tử của Thiên Kiếm Tông. Điều này không còn là ngông cuồng, mà là điên rồ, chỉ có kẻ điên mới có thể làm được.
“Tên này muốn làm gì, chẳng lẽ muốn chọc thủng cả trời sao?” Một võ giả nhìn Sở Phong Miên, hắn đúng là một nhân vật ngông cuồng coi trời bằng vung. Trong vô số năm Quy Khư Thiên mở ra, chưa từng xảy ra chuyện như thế này.
"Sao vậy, Kiếm Thương Khung, đệ tử Thiên Kiếm Tông của các ngươi cũng bị tên nhãi này giết à?" Sư huynh Bàn Thuần nghe Kiếm Thương Khung nói, có chút kinh ngạc hỏi. Hắn vốn nghĩ Sở Phong Miên nói sẽ chém giết toàn bộ đệ tử của bảy đại tông môn chỉ là một lời ngông cuồng. Nhưng bây giờ xem ra, có vẻ không phải vậy, ít nhất đệ tử của Thiên Kiếm Tông đã chết dưới tay Sở Phong Miên.
"Hừ, tên tiểu tử này chẳng qua chỉ thừa lúc sư đệ ta lạc đàn mà đánh lén thôi, nếu không phải lúc đó ta không ở đó, chắc chắn ta đã giết chết tên tiểu tử này, chém hắn thành muôn mảnh!" Kiếm Thương Khung lạnh lùng nói.
“Chém thành muôn mảnh? Khẩu khí thật lớn, chẳng qua là bại tướng dưới tay Sở mỗ thôi, cái gì mà đệ tử bảy đại tông môn, ở trước mặt ta, muốn giết các ngươi, cũng chẳng khác nào giẫm chết mấy con kiến, không có gì khác biệt, hôm nay ai xuất thủ, ta liền giết kẻ đó trước!” Sở Phong Miên chắp tay sau lưng, nhìn Kiếm Thương Khung, cười lớn nói. Mỗi lời hắn nói đều là ngông cuồng đến cực điểm. Nhưng trước mắt, Sở Phong Miên, thật sự có tư cách ngông cuồng, đối mặt với một trong bảy đại tông môn, lại không hề lùi bước. Sự bá khí này, đa phần võ giả không thể nào tưởng tượng nổi.
"Càn rỡ!" Kiếm Thương Khung hét lớn một tiếng, gầm thét lên, câu nói bại tướng dưới tay Sở Phong Miên, quả thực đâm trúng vào vảy ngược trong lòng hắn, khiến hắn phẫn nộ đến cực điểm. Trước đó, hắn đã dùng chiêu ngàn dặm sát kiếm, định chém giết Sở Phong Miên từ xa, nhưng lại bị Sở Phong Miên tùy tiện hóa giải, còn bị cười nhạo một trận. Điều này đối với Kiếm Thương Khung, đơn giản là một sự sỉ nhục vô thượng. Hắn, Kiếm Thương Khung, thân là người đứng đầu bảng trăm tuyệt của Trung Vực, thân phận thậm chí còn cao hơn Công Tôn Đạo. Ở Trung Vực, nơi võ đạo thịnh vượng nhất trong chín vực, hắn là nhân vật vô địch, một siêu cấp cường giả được người người kính ngưỡng. Nhưng hắn lại thất bại trước Sở Phong Miên, còn ngay trước mặt các đệ tử khác của Thiên Kiếm Tông. Điều này từ trước đến nay vẫn luôn bị hắn xem là nỗi sỉ nhục lớn nhất. Trong khoảng thời gian này, Kiếm Thương Khung lúc nào cũng hận không thể chém giết Sở Phong Miên, để rửa sạch mối nhục này. Hiện tại, trước mặt vạn người, sự việc này bị phơi bày, Kiếm Thương Khung vừa thẹn vừa giận, tức giận đến tột độ.
"Dám giết đệ tử Thiên Kiếm Tông ta, đó là tội ác tày trời, người người đều có thể giết, hôm nay ta sẽ giết ngươi trước, để tế điện sư đệ ta dưới suối vàng!" Trong khi nói, Kiếm Thương Khung đột nhiên ra tay, khí thế trên người hoàn toàn bộc phát. Cảnh giới của Kiếm Thương Khung thậm chí còn cao hơn Bàn Thuần, đạt đến cảnh giới phàm tử cảnh bát trọng. Linh kiếm trong tay hắn, kiếm quang bùng nổ. Linh kiếm trong tay Kiếm Thương Khung là một thanh thiên cấp linh khí, đặc biệt hắn vốn là một kiếm tu cực kỳ cường đại. Linh kiếm này trong tay hắn lại càng phát huy ra sức mạnh mạnh mẽ nhất. Kiếm quang lóe lên, Kiếm Thương Khung đột ngột chém xuống một kiếm, tuy chỉ là một kiếm nhưng khi chém ra, đột nhiên có vạn đạo kiếm khí đồng thời chém xuống. Một kiếm chém ra như vạn kiếm.
“Một kiếm vạn trượng! Đây là trạng thái cực kỳ cao thâm của kiếm đạo! Một kiếm chém ra có thể chống lại vạn kiếm, đây là cảnh giới mà vô số kiếm đạo tông sư trong truyền thuyết cũng khó có thể lĩnh hội, chỉ có mấy lão cổ đổng của Thiên Kiếm Tông mới hiểu được, kiếm đạo của Kiếm Thương Khung, thế mà đã đạt đến trình độ này!” Nhìn kiếm của Kiếm Thương Khung, không ít võ giả đều kinh hô. Một kiếm vạn trượng, đủ để được xưng là cảnh giới trong truyền thuyết của kiếm đạo. Chỉ có một số lão cổ đổng mới có thể lĩnh hội cảnh giới kiếm đạo này, ở đây rất nhiều võ giả, phần lớn đều lần đầu tiên nhìn thấy cảnh giới này.
"Kiếm Thương Khung, không hổ là kỳ tài kiếm đạo ngàn năm khó gặp, chỉ riêng một kiếm này, cũng đủ chứng minh danh tiếng của hắn!" Vô số võ giả vừa sợ hãi thán phục, vừa hướng mắt về phía Sở Phong Miên, muốn xem một kiếm này, Sở Phong Miên sẽ ứng phó ra sao. Đặc biệt là Sở Phong Miên cũng là một kiếm tu, đây sẽ là một trận chiến kiếm tu chân chính.
“Một kiếm vạn trượng, không sai, nhưng một kiếm vạn trượng của ngươi còn chưa đạt đến đại thành, trong vạn kiếm đó có cả ngàn kiếm là giả.” Sở Phong Miên nhìn Kiếm Thương Khung tung kiếm, lạnh nhạt mở miệng.
"Cái gì?" Nghe lời Sở Phong Miên nói, mặt Kiếm Thương Khung đột nhiên giật nảy mình. Một kiếm vạn trượng của hắn vẫn chưa đạt đến đại thành, trong vạn đạo kiếm khí kia có ngàn đạo là giả, chuyện này trước nay chỉ có mình hắn biết. Ngay cả võ giả thân cận nhất bên cạnh hắn cũng không ai biết, vậy mà Sở Phong Miên lại có thể nhìn ra ngay. Tuy nhiên, sau một khắc kinh hãi, Kiếm Thương Khung lại cười lạnh nói: “Ngàn kiếm là giả thì sao? Một kiếm này, ta xem ngươi làm thế nào để cản!" Kiếm Thương Khung trong lòng tự tin vô cùng, thân là kiếm tu, hắn hiểu rõ một kiếm vạn trượng của mình rốt cuộc đã đạt đến bước nào trong kiếm đạo. Lĩnh ngộ một kiếm vạn trượng đã đủ đại diện cho việc một kiếm tu đạt đến đỉnh phong kiếm đạo. Cho dù ngàn kiếm là giả thì đó cũng vẫn là đỉnh cao, với ranh giới này thì vĩnh viễn không có khả năng là đối thủ của Kiếm Thương Khung.
“Cản thế nào ư? Ngay cả ngàn kiếm hư ảo đó mà cũng không cản nổi, vậy thì còn có tư cách gì để làm kiếm tu.” Sở Phong Miên liếc mắt khinh thường nhìn Kiếm Thương Khung. Thanh kiếm trong tay hắn cũng động. Một kiếm rơi xuống, ngay dưới mũi kiếm của Sở Phong Miên, vô số kiếm khí đột nhiên tuôn ra. Trăm đạo, ngàn đạo, vạn đạo. Một kiếm này của Sở Phong Miên đánh ra kiếm khí cũng có cả vạn đạo, nhiều vô kể. Sở Phong Miên thi triển kiếm chiêu này cũng là tình trạng một kiếm vạn trượng. Thậm chí là vạn kiếm, vạn chân. Không có một đạo kiếm khí nào là giả. Vạn đạo kiếm khí này lập tức cuồn cuộn kéo đến, vô số kiếm khí điên cuồng chém giết giữa không trung.
"Tê! Tê!" Kiếm khí đầy trời từ không trung chém xuống, tất cả các võ giả trong thành Thiên Võ đều run sợ. Trước mắt Sở Phong Miên và Kiếm Thương Khung mặc dù đều là võ giả phàm tử cảnh nhưng giữa bọn họ giao chiến lại vượt xa sự tưởng tượng của vô số võ giả ở đây. Nếu bị liên lụy vào một chút cũng có thể là con đường chết.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận