Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 425: Tiệc tối

Chương 425: Tiệc tối
Sau khi Vương Ngạo tiến vào cung điện, mọi người mới tiếp tục xếp hàng đi vào.
"Thiệp mời." Sở Phong Miên đưa thiệp mời, trực tiếp tiến vào cung điện.
Ba người Sở Phong Miên với khuôn mặt xa lạ, lại gây chú ý tới một số người.
Hôm nay đến dự tiệc tối, phần lớn đều là cường giả, đệ tử đại gia tộc ở thành Đấu Huyền, ai nấy cũng đều là quen mặt.
Thấy ba người Sở Phong Miên mặt lạ hoắc, không ít người bàn tán.
"Nghe nói Hư gia nhị tiểu thư bị Ma Môn Đoạt Hoa Tôn Giả chặn giết, chính ba người này đã cứu." Một số người thông tin nhanh nhạy đã biết chuyện Hư Cận bị Đoạt Hoa Tôn Giả chặn giết.
Dù sao Hư Cận cũng không phải hạng người vô danh, người nổi bật trong thế hệ trẻ Hư gia, tin tức nàng gặp chuyện nhanh chóng lan khắp thành Đấu Huyền.
"Thật sao? Đoạt Hoa Tôn Giả thực lực đủ để đối đầu với một vài đệ tử hạt giống của Bắc Mang học viện, ba người này có thể giết được Đoạt Hoa Tôn Giả?"
"Chỉ ba người này, gặp Đoạt Hoa Tôn Giả e rằng trong nháy mắt đã bị giết rồi."
"Không rõ, nghe nói ba người này nhặt được chỗ tốt thôi, có điều ba người này lại đến Hư gia, không biết Hư gia tính sao?"
"Mời chào ư? Chỉ mấy người này muốn Hư gia mời chào, e là chưa đủ tư cách."
Tiếng chất vấn vang lên không ngớt.
"Vương huynh, chính là mấy người kia đã cứu Nhị tiểu thư."
Nơi sâu trong cung điện, mấy nam tử trẻ tuổi tụ tập một chỗ, mấy nam tử này đều có cảnh giới Thần Lực chín tầng, gần như mỗi người đều có thể vượt qua sinh tử đại kiếp.
Chỉ là vì tích lũy thực lực, đều chần chừ chưa đột phá, nhưng vẫn có thực lực của đệ tử nội môn Bắc Mang học viện.
Người cầm đầu đám người trẻ tuổi này chính là Vương Ngạo, người trẻ tuổi nhà Vương mới nổi danh.
"Hừ, ba con sâu kiến, nhặt được chỗ tốt thôi, mà lại còn muốn Cẩn Nhi cho bọn chúng lợi ích, quả thực không biết điều." Vương Ngạo liếc nhìn Sở Phong Miên, ánh mắt tràn đầy khinh thường, lạnh lùng nói.
"Tên Đoạt Hoa Tôn Giả kia, dám chặn giết Cẩn Nhi, nếu hắn không chết, ta sớm muộn cũng phải giết hắn."
"Hôm nay tiệc tối, không hiểu sao lại mời bọn chúng đến, thật là chướng mắt, được thôi, ta sẽ cho bọn chúng biết khó mà lui."
Vương Ngạo vừa nói vừa xông thẳng về phía Sở Phong Miên.
Cùng lúc đó, đoàn người Sở Phong Miên cũng chú ý tới hành động của Vương Ngạo.
"Vương Ngạo này có vẻ bất thiện, làm sao bây giờ?" Hàn Nguyệt Li hỏi bên cạnh.
Thực lực của Vương Ngạo thậm chí còn không bằng Đoạt Hoa Tôn Giả, với Hàn Nguyệt Li mà nói chỉ cần phất tay đã có thể đánh bại, mặc dù xa không vào mắt nàng.
Nhưng phía sau Vương Ngạo dù sao cũng có một gia tộc cường đại, nàng vẫn quen dựa vào Sở Phong Miên làm chủ.
Cho dù hiện tại thực lực của Hàn Nguyệt Li đã là nhân vật lão tổ nhất phương, nàng vẫn thích dựa theo lời Sở Phong Miên làm.
Sự ỷ lại này đã không thể thay đổi.
"Binh đến tướng chặn nước đến đất ngăn, không cần quá lo lắng." Sở Phong Miên hờ hững nói.
Cái tên Vương Ngạo này lai lịch gì, Sở Phong Miên không thèm để ý, chỉ cần không đến gây sự với hắn, hắn đều bỏ qua.
"Ngươi là Sở Phong Miên? Người cứu được Cẩn Nhi?" Vương Ngạo nghênh ngang đến trước mặt Sở Phong Miên, lạnh lùng hỏi.
Vương Ngạo mặc hoa phục, trông đúng là xuất thân danh môn quý tộc, cử chỉ ngạo mạn vô cùng, rất xứng với tên của hắn.
Lời nói của hắn cũng rất tự phụ, cao cao tại thượng.
"Vương huynh, huynh cũng đến rồi?" Vương Ngạo vừa lên tiếng, bên cạnh Hư Cận cũng đột ngột đi tới, nhìn Sở Phong Miên, cười nói:
"Sở công tử cũng đến, mời ngồi, hôm nay tiệc tối, mong chư vị vui vẻ."
"Cẩn Nhi, với đám phế vật này không cần khách sáo làm gì, tiệc tối hôm nay, không phải thân phận bọn chúng có thể tham gia." Vương Ngạo liếc ba người Sở Phong Miên, khinh thường nói.
"Loại phế vật này, nếu không đòi hỏi gì khi cứu nàng, có lẽ ta còn xem trọng bọn chúng, một đám phế vật tham lam, không có thực lực mà còn đòi lợi, quả là trò cười."
"Hôm nay ta giúp nàng, đuổi ba tên phế vật này đi." Vương Ngạo vừa nói vừa xoay người nhìn Sở Phong Miên, lạnh lùng nói:
"Tiệc tối hôm nay, không phải nơi ba tên phế vật các ngươi có thể đến, các ngươi cứu Cẩn Nhi một mạng, ta trả cho các ngươi ba mạng! Đây là một tỷ cửu đỉnh đan, đủ để trả ba cái mạng phế vật của các ngươi, cầm lấy cút mau! Đừng xuất hiện ở thành Đấu Huyền."
Vương Ngạo vừa nói vừa vung tay, một tỷ cửu đỉnh đan lập tức xuất hiện, bay về phía Sở Phong Miên.
Nói xong, hắn không thèm nhìn Sở Phong Miên, dường như không để ý, cảm thấy Sở Phong Miên sẽ ngoan ngoãn nhận lấy một tỷ cửu đỉnh đan rồi rời đi.
"Hửm?" Nhìn một tỷ cửu đỉnh đan bay lại đây, ánh mắt Sở Phong Miên lộ vẻ cười lạnh.
Xem ra chính hắn không muốn gây chuyện, nhưng rắc rối lại tự tìm đến đây.
Thân hình hắn hơi động, trực tiếp né tránh, một tỷ cửu đỉnh đan lập tức rơi xuống đất.
"Xoảng."
Một tỷ cửu đỉnh đan lập tức văng tung tóe, tiếng động này thu hút sự chú ý của vô số người, ai nấy đều quay đầu nhìn.
"Sao? Ba tên phế vật các ngươi dám không nhận đan dược của ta?" Vương Ngạo quay lại, nhìn đống cửu đỉnh đan dưới đất, vẻ mặt giận dữ nói:
"Cho các ngươi thêm một tỷ, cút mau!" Nói rồi, Vương Ngạo lại vung tay, lại một tỷ cửu đỉnh đan ném ra, lần này, một tỷ cửu đỉnh đan bị một cỗ linh lực ngưng tụ lại.
Trực tiếp biến thành một nắm đấm lớn vô cùng, đột ngột đập về phía Sở Phong Miên.
Lực lượng này là muốn đánh thẳng đoàn người Sở Phong Miên ra khỏi cung điện.
"Hừ." Sở Phong Miên lạnh lùng hừ một tiếng, thân hình lóe lên, hóa thành vô số hư ảnh, lập tức né tránh, một tỷ cửu đỉnh đan không có mục tiêu, lại một lần nữa vỡ vụn, lăn xuống một chỗ.
Bây giờ bên trong cung điện, đất toàn là cửu đỉnh đan lăn lóc.
"Ba tên phế vật, dám từ chối ta hai lần! Muốn chết! Tiểu tử, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, quỳ xuống, nhặt hết đống cửu đỉnh đan này lên cho ta, không được dùng linh lực, tự tay nhặt hết, sau đó lăn ra ngoài!" Vương Ngạo tức giận quát.
Hắn không ngờ Sở Phong Miên lại dám chống đối hắn, hắn là ai, thiên tài Vương gia, đệ tử nội môn võ thắng học viện, thậm chí sắp tấn thăng thành đệ tử hạt giống, địa vị cao thượng.
Trong toàn thành Đấu Huyền này, hắn là kẻ vô địch.
Sở Phong Miên là gì, hắn thấy chẳng qua chỉ là đám người nhà quê xuất thân từ quốc độ xa xôi, người như thế, cũng dám chống đối hắn?
Thánh giả ở nơi xa xôi như vậy, ngày thường hắn liếc mắt nhìn cũng chẳng thèm, bây giờ hắn cho cửu đỉnh đan, Sở Phong Miên lại không nhận, điều này khiến mặt hắn lập tức vì tức giận mà đỏ bừng lên.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ convert. Cảm ơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận