Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5337: Ngọn lửa màu đen

Một gốc cây thần thụ toàn thân phát ra ánh vàng rực rỡ. Nó đứng sừng sững giữa trời đất, nằm ngay trung tâm của kỷ nguyên Tổ Mã. Đây chính là thần thụ của kỷ nguyên Tổ Mã, Cổ Mã thần thụ. Trên những cành lá của Cổ Mã thần thụ tỏa ra sức mạnh khó tưởng tượng, có thể xem như là Chí Bảo của Kỷ Nguyên.
Giờ đây, Cổ Mã thần thụ hoàn toàn hiện ra trước mắt Sở Phong Miên, hắn mới cảm nhận được sự cường đại trong nó. Sức mạnh của Cổ Mã thần thụ gần như còn mạnh hơn một vị cường giả vô địch.
“Đây chính là thần thụ sao?” Sở Phong Miên không khỏi lẩm bẩm.
Thần thụ. Sở Phong Miên thấy nhiều nhất có lẽ chính là Kiến Mộc thần thụ trong thế giới bản thể của hắn. Tuy nhiên, Kiến Mộc thần thụ của Sở Phong Miên lại là do hắn từ nhỏ bồi dưỡng, nó liên kết với sức mạnh của Sở Phong Miên, không ngừng tăng lên theo sức mạnh của hắn. Vì vậy, Sở Phong Miên cũng không có một nhận thức rõ ràng nào về sức mạnh của Kiến Mộc thần thụ, dù sao thì Kiến Mộc thần thụ chính là một phần lực lượng của Sở Phong Miên, là nguồn gốc sức mạnh của hắn.
Còn Kiến Mộc thần thụ của kỷ nguyên Hoang Cổ thì đã hoàn toàn tan vỡ trong đại kiếp Hoang Cổ. Cổ Mã thần thụ trước mắt là lần đầu tiên Sở Phong Miên được chứng kiến, nó xứng đáng được gọi là thần thụ, và sức mạnh ẩn chứa bên trong khiến Sở Phong Miên kinh hãi không thôi. Sức mạnh đó thậm chí còn lớn hơn bản thân Sở Phong Miên.
Có thể nói, nếu Cổ Mã thần thụ có ý thức, thì nó tuyệt đối có thể trở thành một cường giả vô địch mạnh nhất trong Biển Kỷ Nguyên, đủ sức vượt qua cả Sở Phong Miên, Đạo Quân và những người khác. Về mặt sức mạnh, nó tuyệt đối là sự tồn tại mạnh mẽ nhất dưới Chúa Tể.
Tuy nhiên, Sở Phong Miên cũng hiểu. Dù là Cổ Mã thần thụ này hay Kiến Mộc thần thụ trong kỷ nguyên Hoang Cổ, chúng đều chứa đựng sức mạnh to lớn, nhưng lại không thể sản sinh ra ý thức. Đó là bởi vì sức mạnh quá lớn, sinh mệnh lực kinh khủng bẩm sinh đã khiến chúng không thể hình thành ý thức riêng. Chúng chỉ có thể tồn tại như những thần thụ bảo vệ cho kỷ nguyên này. Đó cũng là một loại thủ đoạn cân bằng của thiên đạo.
"Lại có võ giả?" Ánh mắt Sở Phong Miên ngưng lại, hắn phát hiện xung quanh Cổ Mã thần thụ đang tập trung đến mấy trăm võ giả. Những võ giả này mặc trang phục của Vạn Giới, hiển nhiên đều là võ giả Vạn Giới, nhưng chỉ cần nhìn qua là Sở Phong Miên đã nhận ra sự khác biệt. Những người này khác với đám võ giả dưới trướng Hỗn Độn Lục Vương.
“Những người này, hình như là võ giả dưới trướng vị giới vương cổ xưa kia?” Sở Phong Miên tự nhủ.
Lần này, những cường giả Vạn Giới được phái đến kỷ nguyên Tổ Mã, ngoài Hỗn Độn Lục Vương còn có một vị giới vương cổ xưa. Thân phận của vị giới vương cổ xưa kia, ngay cả đám người Hỗn Độn Chi Ngục cũng không hề biết, hình như là một tồn tại cực kỳ cổ xưa. Vị này mặc dù nói đến trước kỷ nguyên Tổ Mã, nhưng vẫn luôn không lộ mặt. Vị giới vương cổ xưa này dường như cũng không hứng thú gì với việc tìm kiếm hạch tâm, mục đích đến kỷ nguyên Tổ Mã của hắn dường như là có ý đồ khác.
Giờ đây, khi nhìn thấy đám võ giả Vạn Giới tập trung ở đây, Sở Phong Miên cũng hiểu được mục đích của vị giới vương cổ xưa. Hắn cũng hướng về phía Cổ Mã thần thụ mà đến. Cổ Mã thần thụ này mới thực sự được coi là chí bảo đệ nhất trong kỷ nguyên Tổ Mã. Có thể nói, toàn bộ bảo vật, thiên tài địa bảo của kỷ nguyên Tổ Mã cộng lại cũng kém xa so với cây Cổ Mã thần thụ này. Cho nên vị giới vương cổ xưa kia có lẽ cũng đã để mắt đến Cổ Mã thần thụ.
Từ hành động của các võ giả Vạn Giới xung quanh Cổ Mã thần thụ, Sở Phong Miên đã đoán được mục đích của họ. Trong tay mỗi người bọn họ đều cầm những viên đá màu đen. Khi họ đến gần Cổ Mã thần thụ, từ những viên đá đen này bùng phát ra ngọn lửa màu đen, thiêu đốt Cổ Mã thần thụ. Mỗi lần có ngọn lửa màu đen xuất hiện, Cổ Mã thần thụ lại phát ra một đạo kim quang dập tắt những ngọn lửa này.
Tuy vậy, các võ giả Vạn Giới vẫn chăm chỉ không ngừng, vẫn luôn xoay quanh Cổ Mã thần thụ, đốt lên những ngọn lửa màu đen. Mục đích của bọn họ rất đơn giản, chính là không ngừng dùng loại lửa màu đen này để tiêu hao sức mạnh của Cổ Mã thần thụ.
Sở Phong Miên cảm nhận được rõ ràng, mỗi khi ngọn lửa màu đen bùng lên, Cổ Mã thần thụ lại phát ra kim quang, và sức mạnh của nó mỗi lúc một suy yếu đi. Mặc dù mức độ suy yếu vô cùng nhỏ bé, đặc biệt là so với sức mạnh to lớn của Cổ Mã thần thụ, nhưng nếu cứ liên tục như vậy, sức mạnh của nó sẽ không ngừng suy giảm. Hơn nữa, có tới mấy trăm võ giả Vạn Giới cùng lúc đốt ngọn lửa màu đen để tiêu hao sức mạnh của Cổ Mã thần thụ.
Sở Phong Miên không biết ngọn lửa màu đen này rốt cuộc là thứ gì, hắn thấy nó lần đầu tiên. Nhưng Sở Phong Miên hiểu được ý đồ của vị giới vương cổ xưa, chính là làm suy yếu sức mạnh của Cổ Mã thần thụ. Chỉ khi sức mạnh của Cổ Mã thần thụ suy yếu thì mới có thể dễ dàng ra tay, thu phục nó.
Cổ Mã thần thụ mặc dù không có ý thức tồn tại, nên khi đối mặt với công kích nó chỉ biết bị động phòng thủ, không hề chủ động xuất kích. Thế nhưng, sức mạnh của nó vẫn mạnh hơn cả một cường giả vô địch, muốn thu phục nó thì cần phải có đủ sức mạnh, nếu không thì căn bản không thể lay chuyển sức mạnh của Cổ Mã thần thụ. Vị giới vương cổ xưa kia dù thực lực có mạnh đến đâu, cũng khó có thể trực tiếp thu phục Cổ Mã thần thụ, vậy nên hắn mới phái những võ giả Vạn Giới này đến, đốt lên loại lửa đen để không ngừng tiêu hao sức mạnh của Cổ Mã thần thụ.
Sở Phong Miên không rõ ngọn lửa màu đen này là gì, nhưng có thể thấy nó là một loại hỏa diễm vô cùng âm tàn. Một khi đã bùng cháy thì rất khó dập tắt, kể cả khi dùng sức mạnh của Cổ Mã thần thụ, nó cũng cần phải không ngừng tiêu hao sức lực. Và sự tiêu hao này có lẽ đã kéo dài rất lâu. Cũng không trách khi Sở Phong Miên vừa thấy Cổ Mã thần thụ, ngoài cảm giác kinh ngạc trước sức mạnh của nó, hắn lại có một cảm giác suy yếu. Hóa ra là do Cổ Mã thần thụ đã bị tiêu hao sức lực liên tục, nó đã trở nên rất suy yếu.
“Ngược lại cũng có người để mắt tới Cổ Mã thần thụ này à.” Sở Phong Miên nở một nụ cười lạnh lùng. Thực tế thì hắn cũng không ngạc nhiên khi có người nhắm tới Cổ Mã thần thụ này. Với tư cách là chí bảo thực sự của kỷ nguyên Tổ Mã, sẽ rất kỳ quái nếu như không ai thèm để ý đến nó.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận