Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2210: Nộ Kiêu

Cái này vô song kiếm thuật nếu do Chân Đế sinh ra kiếm linh, thì đừng nói Sở Phong Miên, cho dù Sở Phong Miên cùng Huyền Thương thiên, Phi kiếm Đế, Thần Mộc kiếm Đế liên thủ, cũng chưa chắc đã là đối thủ của kiếm linh vô song kiếm thuật này. Thượng cổ thập đại Chí thiên kiếm thuật cường đại, Sở Phong Miên cũng đã lĩnh hội được từ Đệ Nhất kiếm thuật, đây tuyệt đối là thứ vượt xa kiếm thuật bình thường, thậm chí vượt xa cả kiếm thuật Tiên Đế. Trong lịch sử, vô số kiếm Đế sáng tạo ra kiếm thuật, ít nhất cũng phải mấy trăm loại, chỉ có rải rác vài loại, mới có tư cách đứng vào hàng ngũ thượng cổ thập đại Chí thiên tiên thuật. Vô song kiếm thuật này đột nhiên xuất hiện, Sở Phong Miên tuyệt đối không dám xem thường sự tồn tại này.
"Không thể nào, vô song kiếm thuật muốn sinh ra kiếm linh, chỉ riêng thời gian ngàn vạn năm này thôi, còn kém xa lắm."
Nghe Sở Phong Miên nói, Tinh Huyền đột nhiên bật cười một tiếng nói: "Ngươi phải biết, càng tồn tại mạnh mẽ thì càng không được thế gian cho phép, vô song kiếm thuật muốn sinh ra kiếm linh, nếu không có hơn triệu năm thì căn bản không thể, ngươi không cần lo lắng."
Càng tồn tại mạnh mẽ, càng không được thế gian cho phép. Sở Phong Miên nghe câu này cũng im lặng. Không sai, điểm này Sở Phong Miên cũng hoàn toàn hiểu rõ, mỗi lần hắn đột phá, đều khó khăn hơn võ giả bình thường Yêu Thần gấp ngàn vạn lần, cho tới thực lực hiện tại của Sở Phong Miên, cũng không dám tùy tiện đi xung kích thiên Nhân đại kiếp. Vô song kiếm thuật này, nếu có thể sinh ra kiếm linh thì chắc chắn là một trong những tồn tại nghịch thiên nhất thế gian, tương lai thậm chí có khả năng thành tựu Tiên Đế. Chính vì vô song kiếm thuật cường đại như vậy, cơ hội nó sinh ra kiếm linh mới càng xa vời.
"Tê!"
Ngay khi Sở Phong Miên đang trầm tư thì đột nhiên một thân hình to lớn xuất hiện trước mặt Sở Phong Miên, đó là một con cự điểu cao đến ngàn trượng, bay đến bên cạnh Sở Phong Miên, dang rộng đôi cánh che kín trời đất, đột nhiên há cái miệng rộng về phía Sở Phong Miên mà nuốt tới. Trên khuôn mặt con cự điểu này thế mà lại hiện ra mấy phần giận dữ, há rộng miệng nuốt Sở Phong Miên.
"Nộ Kiêu?"
Sở Phong Miên thân hình lóe lên, lập tức tránh được công kích của cự điểu này, đồng thời ánh mắt hắn cũng nhìn vào thân thể cự điểu, đánh giá một chút, nhận ra thân phận cự điểu này. Vẻ bề ngoài của con cự điểu này, Sở Phong Miên chưa từng gặp qua, nhưng trong một số cổ tịch, Sở Phong Miên lại nghe qua vài ghi chép về loài cự điểu này, tên là Nộ Kiêu, một loại hoang thú cổ xưa. Vào thời đại Hoang cổ, chúng tung hoành một thời, một Nộ Kiêu bình thường đều có sức mạnh thiên Nhân Cảnh, vương giả Nộ Kiêu tộc thậm chí có sức mạnh không kém gì cường giả Huyền Thương thiên. Nộ Kiêu trước mắt, mặc dù không phải vương giả Nộ Kiêu tộc, nhưng vẫn có thể coi là một Nộ Kiêu cực kỳ lợi hại, đột nhiên ra tay, tốc độ còn nhanh hơn rất nhiều cường giả Tiên Tướng. Nếu như vừa rồi Sở Phong Miên phản ứng chậm một chút thì có thể đã mất mạng trong miệng Nộ Kiêu rồi.
"Loài hoang thú đã tuyệt diệt ngàn vạn năm này, ở Bích Hoang Tinh này mà lại còn tồn tại?"
Sở Phong Miên có chút kinh ngạc, nhưng kiếm trong tay hắn lại không hề ngừng lại, vút một tiếng ra khỏi vỏ, biến thành một lưỡi kiếm chém về phía Nộ Kiêu.
Vút!
Lưỡi kiếm ra khỏi vỏ, chém vào hai cánh của Nộ Kiêu, nhưng lưỡi kiếm của Sở Phong Miên lại bị đôi cánh này trực tiếp ngăn lại, trên đôi cánh chỉ để lại một vết kiếm. Một kiếm này, lại không chém đứt được cánh Nộ Kiêu.
"Quả không hổ là hoang thú chân chính, thân thể này thật là mạnh mẽ vô cùng."
Sở Phong Miên nhìn vết thương do một kiếm của mình gây ra mà trong lòng thầm cảm thán. Hoang thú, có thể coi là bá chủ thật sự trong thời đại Hoang cổ, chữ "Hoang" của thời đại Hoang cổ chỉ về hoang thú. So với yêu thú nhất tộc, hoang thú không có ý thức, bình thường chỉ có vương giả hoang thú tộc mới có ý thức, có thể nói chuyện với người, phần lớn hoang thú chỉ chiến đấu bằng bản năng. Yêu thú nhất tộc chỉ cần bước vào Thần Lực cảnh là linh trí khai mở, có thể hóa thành nhân hình, trí tuệ không hề thua kém võ giả nhân loại. Nhưng rất nhiều hoang thú tộc, dù thực lực có mạnh đến đâu thì cũng không thể hóa thành nhân hình, có ý thức, có thể nói chuyện với người là cực kỳ hiếm thấy. Chính vì vậy mà hoang thú tộc dù không có ý thức nhưng lại có bản năng chiến đấu cực mạnh, và thân thể vô cùng kiên cố, muốn đánh bại một hoang thú cùng cảnh giới thì gần như là chuyện không thể. Một kiếm vừa rồi của Sở Phong Miên, phần lớn cường giả Tiên Tướng đều có thể bị trực tiếp chém giết, nhưng chém vào cánh Nộ Kiêu, thế mà chỉ lưu lại một vết kiếm nhạt. Lông vũ của Nộ Kiêu, còn cứng rắn hơn cả tiên khí bình thường. Thực sự giao đấu với hoang thú, Sở Phong Miên mới hiểu được, những gì cổ tịch ghi chép về hoang thú đều không hề khoa trương.
"Tê!"
Nộ Kiêu bị đau, vẻ phẫn nộ trên mặt càng sâu, hai cánh vỗ mạnh, thân thể khổng lồ đột ngột đâm về phía Sở Phong Miên. Đối với hoang thú tộc, thân thể chúng chính là vũ khí tốt nhất. Cú va chạm đột ngột này của Nộ Kiêu, ngọn núi cao ngàn trượng đều có thể bị đâm nát. Nhưng Sở Phong Miên đã sớm chuẩn bị, lưỡi kiếm trong tay biến ảo, một kiếm rơi xuống ngay sau đó, hàng ngàn hàng vạn kiếm ảnh lập tức ập xuống, Nhất kiếm Vạn Trọng. Hàng vạn đạo kiếm ảnh này đều chém vào một chỗ trên cánh Nộ Kiêu, tương đương với việc Nộ Kiêu trong nháy mắt phải hứng chịu vạn đạo lưỡi kiếm, dù thân thể nó có cứng rắn đến đâu thì cũng không thể chống lại được vạn đạo kiếm này.
Vút!
Thân thể Nộ Kiêu nổ tung trong không trung.
"Nuốt!"
Sở Phong Miên tâm thần khẽ động, lập tức thôi thúc Thôn thiên Bí thuật, đem toàn bộ tinh huyết của Nộ Kiêu thôn phệ.
"Tinh huyết của loài hoang thú này chứa đựng sức mạnh to lớn, rất thích hợp để ta tăng thêm một chút sức mạnh!"
Tinh huyết chứa trong một Nộ Kiêu này gần như không thua kém tinh huyết của thiên Thánh kiếm Đế chút nào, sau khi bị Thôn thiên Bí thuật thôn phệ, lập tức tràn vào thân thể Sở Phong Miên, biến thành sức mạnh của Sở Phong Miên. Kiếm đạo của Sở Phong Miên hiện tại đã tiến thêm một bước, thực lực bây giờ của hắn đã có đủ tư cách trùng kích thiên Nhân đại kiếp, điều còn thiếu chỉ là linh lực. Thôn phệ tinh huyết của Nộ Kiêu, chính là gia tăng linh lực trên người Sở Phong Miên. Không chỉ có tinh huyết của Nộ Kiêu, toàn bộ lông vũ của nó cũng đều bị Sở Phong Miên thu vào Không Giới. Lông vũ của Nộ Kiêu còn cứng rắn hơn tiên khí bình thường, nếu tế luyện số lông vũ này, luyện hóa thành tiên khí thì chắc chắn sẽ là một kiện tiên giáp có uy lực không tầm thường.
"Tê tê!"
Ngay khi Sở Phong Miên vừa chém giết Nộ Kiêu này xong thì đột nhiên càng nhiều thân hình to lớn bay từ đằng xa tới, hóa ra lại là mấy Nộ Kiêu. Mấy Nộ Kiêu này dường như cũng bị chấn động của trận chiến vừa rồi thu hút tới, thấy Sở Phong Miên liền lộ vẻ hung tợn, há to miệng lao về phía Sở Phong Miên.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận