Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3196: Chí bảo

Chương 3196: Chí bảo "Không ổn rồi, quân đội võ giả đến rồi!"
"Ngăn chúng lại!"
Cùng lúc Bạch Vụ tướng quân và Long Chân, một đạo kiếm quang, một bóng dáng rồng, đồng thời hướng về phía cái kia bảo tháp vạn tầng bay tới, các võ giả phe tông môn cũng chú ý đến sự xuất hiện của hai người bọn họ, mấy vị Tiên Tôn trong số đó đều biến sắc. Bọn họ ẩn mình trong dãy núi Cự Phong này, danh nghĩa là tụ tập liên minh, nhưng trên thực tế là vì cái Giáp Tông Bảo Tháp này mà đến.
Bây giờ các tông liên hợp lại với nhau, lại có một vị thiên tôn, Lê Tuyết thiên tôn tọa trấn, trong thời gian ngắn, có thể khiến quân đội võ giả không dám tùy tiện động thủ. Mục đích của bọn họ vốn là tranh thủ thời gian để thu lấy Giáp Tông Bảo Tháp.
Nhưng không ai ngờ rằng Giáp Tông Bảo Tháp lại khó thu đến vậy, hiện tại cho dù là Lê Tuyết thiên tôn tự mình ra tay cũng không thể trong thời gian ngắn phá vỡ cấm chế của Giáp Tông Bảo Tháp. Ngược lại là quân đội võ giả đã kéo đến dãy núi Cự Phong này.
Trong chốc lát mấy chục bóng người cùng lúc bay lên không trung, những bóng người này không ai khác đều là các cường giả Tiên Tôn, chính là các trưởng lão của mười tông môn trong liên minh đồng loạt ra tay, liên thủ hướng về phía Bạch Vụ tướng quân và Long Chân đánh tới.
Bạch Vụ tướng quân và Long Chân lại không hề sợ hãi, hai người đồng thời xuất kiếm, trong khoảnh khắc vô số mũi kiếm đan xen va chạm lẫn nhau. Các mũi kiếm giao nhau khiến không gian xung quanh bị xé toạc ra. Bất kể là Bạch Vụ tướng quân, Long Chân hay các vị Tiên Tôn của phe tông môn, đều thi triển những sát chiêu mạnh nhất của mình, dùng toàn bộ át chủ bài, không hề che giấu.
"Giáp Tông Bảo Tháp?"
Sở Phong Miên nấp mình một bên, quan sát Bạch Vụ tướng quân, Long Chân cùng các Tiên Tôn của phe tông môn tranh đấu, ánh mắt của hắn vẫn luôn hướng về tòa tháp cao vạn tầng được gọi là Giáp Tông Bảo Tháp.
Giáp Tông Bảo Tháp. Đối với Sở Phong Miên mà nói là một cái tên xa lạ. Nhưng thấy những người như Bạch Vụ tướng quân, Long Chân và cả các cường giả của phe tông môn đều liều mạng tranh đoạt Giáp Tông Bảo Tháp này, Sở Phong Miên cũng hiểu rằng đây chắc chắn là một chí bảo.
Hơn nữa Sở Phong Miên còn nghe rõ được Bạch Vụ tướng quân đã nói một mình, cái Giáp Tông Bảo Tháp này, thậm chí còn có hy vọng giúp hắn bước vào cảnh giới Tiên Đế. Bạch Vụ tướng quân thực lực tuy mạnh nhưng đã trải qua một thời đại mà vẫn chưa thể bước vào cảnh giới Tiên Đế, cũng đủ để thấy tiềm lực của hắn gần cạn. Trong tình huống này, Bạch Vụ tướng quân muốn bước vào cảnh giới Tiên Đế, lại càng khó khăn, cho dù Sở Phong Miên tương trợ hắn, cũng chưa chắc đã nắm chắc có thể giúp hắn bước vào cảnh giới Tiên Đế.
Giáp Tông Bảo Tháp này lại có năng lực như vậy, giá trị của nó đã vượt xa sức tưởng tượng của Sở Phong Miên.
"Bất kể thế nào, dạng chí bảo này tuyệt đối không thể rơi vào tay người khác!"
Ánh mắt Sở Phong Miên ngưng tụ. Dù chí bảo này rơi vào phe tông môn hay quân đội, đối với Sở Phong Miên đều không phải là chuyện tốt. Chỉ khi nó rơi vào tay hắn thì mới là chuyện tốt nhất.
Việc Bạch Vụ tướng quân, Long Chân và các cường giả của các tông môn đang kịch liệt tranh giành Giáp Tông Bảo Tháp càng chứng minh giá trị của nó. Sở Phong Miên lần này ẩn thân lẻn vào dãy núi Cự Phong, không ngờ lại có thu hoạch bất ngờ.
"Cấm chế trên tòa Giáp Tông Bảo Tháp này."
Ánh mắt Sở Phong Miên tập trung. Hiện tại, Giáp Tông Bảo Tháp còn đang bị các đạo minh văn cổ xưa hóa thành cấm chế bao phủ, khiến mọi người không thể thật sự tiếp cận nó.
Trên đỉnh Giáp Tông Bảo Tháp, Lê Tuyết thiên tôn và mấy vị tông chủ cùng liên thủ để hóa giải cấm chế. Cấm chế này, Sở Phong Miên cảm thấy vô cùng khó giải quyết. Nhưng Lê Tuyết thiên tôn dường như có phương pháp, Sở Phong Miên nhận thấy cấm chế đang dần tiêu tán. Vì vậy, Sở Phong Miên không vội xuất thủ. Hắn sẽ đợi cấm chế trên Giáp Tông Bảo Tháp bị hóa giải hoàn toàn mới động thủ.
Tọa sơn quan hổ đấu. Quân đội võ giả và phe tông môn chắc chắn sẽ có một trận ác chiến.
Oanh!
Trên bầu trời, Bạch Vụ tướng quân, Long Chân cùng mấy chục vị trưởng lão của tông môn liên tục giao chiến. Đột nhiên, từ bên ngoài dãy núi Cự Phong lại có mấy bóng người xông vào. Hai tôn Tuyết Viên Vệ canh giữ ở ngoài dãy núi Cự Phong cũng đã bị chém giết, vô số tướng quân quân đội đều ào ạt xông vào dãy núi Cự Phong. Ánh mắt của họ ngay khi vừa vào dãy núi Cự Phong liền bị tòa tháp cao vạn tầng thu hút.
"Giáp Tông Bảo Tháp!"
"Thật sự là Giáp Tông Bảo Tháp!"
"Chí bảo như thế!"
"Xông lên! Tiêu diệt đám võ giả tông môn trước, Giáp Tông Bảo Tháp là của chúng ta!"
Trong nháy mắt, mấy bóng người xông thẳng lên trời, mấy vị tướng quân đồng loạt xuất thủ, tấn công các trưởng lão của tông môn kia, vô số kiếm quang chém tới.
"A!"
Trong giây lát, mấy trưởng lão của tông môn bị chém giết ngay tại chỗ. Đại lượng võ giả quân đội tràn vào, phe tông môn hoàn toàn không thể chống đỡ nổi, bắt đầu bại lui.
"Giáp Tông Bảo Tháp này là của ta!"
Bạch Vụ tướng quân thừa dịp hỗn loạn, cũng nhanh chóng ép lui các trưởng lão của tông môn đang đứng trước mặt, bước ra một bước, thân hình hắn như kiếm quang, bay thẳng lên đỉnh tháp vạn tầng.
"Hừ! Một Tiên Tôn nhỏ bé mà cũng dám tranh đoạt với bản tôn?"
Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh vang lên. Khi tiếng hừ lạnh vang lên, nhiệt độ cả dãy núi Cự Phong như đột ngột hạ xuống. Lê Tuyết thiên tôn, một ông lão tóc trắng, từ đỉnh tháp vạn tầng, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Bạch Vụ tướng quân, hắn khẽ động lòng bàn tay, một tảng băng xuất hiện, bất ngờ đập tới. Tảng băng này, nhìn chỉ có ba thước, nhưng ẩn chứa bên trong một sức mạnh kinh khủng, có thể khiến cả một đại dương đông cứng lại.
Một vị cường giả thiên tôn xuất thủ!
Thiên Tôn và Tiên Tôn hoàn toàn khác nhau về cảnh giới. Quân đội hiện có hơn trăm Tiên Tôn. Nhưng dù cả trăm vị Tiên Tôn liên thủ cũng khó lòng là đối thủ của Lê Tuyết thiên tôn.
Sở Phong Miên lại tò mò, Bạch Vụ tướng quân rốt cuộc có át chủ bài gì mà dám đối đầu trực diện với Lê Tuyết thiên tôn.
Đối diện với tảng băng ba thước lạnh lẽo đang lao xuống, Bạch Vụ tướng quân sắc mặt không hề thay đổi. Hắn vung tay lên, một mảnh kim quang đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận