Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 168: Phong Nhiêu Đại Đế lăng mộ

Chương 168: Lăng mộ Phong Nhiêu Đại Đế
Bây giờ thiên tài đệ nhất Võ Thắng quốc gia, thái tử Chí Lăng Thiên của Võ Thắng học viện, e rằng cũng không thể so được với Sở Phong Miên bây giờ, còn đáng sợ hơn. Năm đó Chí Lăng Thiên, dù cũng là người xuất chúng, nhưng nếu để hắn dùng cảnh giới Đoán Thể Cảnh đi nghênh chiến võ giả Thần Hải Cảnh đỉnh phong, e rằng cũng không thể làm được. Loại kỳ tích này, nhất định đủ để được xưng tụng chỉ có Phong Nhiêu Đại Đế tái thế mới có thể làm được.
"Viêm Huyền này, cũng không tính là cường giả gì." Sở Phong Miên bình thản nói. Viễn cổ hoàng tộc, quả thực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng chỉ với chút huyết mạch mỏng manh của Viêm Huyền, so với viễn cổ hoàng tộc chân chính còn kém rất xa. Huống chi dù là viễn cổ hoàng tộc chân chính, cũng không phải đối thủ của viễn cổ chiến long, viễn cổ hoàng tộc chỉ có thể được coi là người nổi bật trong viễn cổ bách tộc. Mà viễn cổ chiến long là bá chủ chí cao vô thượng thời đó, xét tình xét lý thì Viêm Huyền này không tính là gì. Sở Phong Miên có thể chém giết hắn, cũng không có gì đáng nghĩ. Nếu không có Xích Viêm kiếm, có lẽ Sở Phong Miên sẽ tốn một chút thủ đoạn, nhưng khi có Xích Viêm kiếm, chém giết Viêm Huyền không có gì to tát.
Nghe Sở Phong Miên nói, Hàn Nguyệt Ly trong lòng cũng thấy bất đắc dĩ. Viêm Huyền đủ để được xưng tụng là người nổi bật trong thế hệ trẻ này, có thể trở thành người dẫn đầu của Chúc Viêm Môn lần này, thực lực của hắn tự nhiên không cần bàn cãi. Ít nhất Hàn Nguyệt Ly hiểu rõ, thực lực của Viêm Huyền còn trên cả nàng, nàng đối mặt với Viêm Huyền, dù không thua, nhưng cũng không đánh bại được. Nếu người khác nói câu này, Hàn Nguyệt Ly không nghi ngờ sẽ cho người đó là cuồng vọng. Nhưng bây giờ Sở Phong Miên nói ra, Hàn Nguyệt Ly lại không có lý do phản bác, Sở Phong Miên vừa mới dễ dàng chém giết Viêm Huyền, hắn nói ra lời này không thể nào bị phản bác.
"Chém giết Viêm Huyền, ngươi cũng phải cẩn thận một chút, Viêm Huyền dù sao cũng là đệ tử của môn chủ Chúc Viêm Môn, tin hắn bị giết truyền đi, các đệ tử Chúc Viêm Môn trong thánh địa sẽ không tiếc bất cứ giá nào để giết ngươi." Hàn Nguyệt Ly lên tiếng nhắc nhở. Thân phận Viêm Huyền không phải đệ tử Chúc Viêm Môn bình thường, tin hắn chết đi tuyệt đối sẽ rất nhanh truyền đi. Ít nhất Hàn Nguyệt Ly rõ, trong thánh địa này, vẫn có vài tôn đệ tử hạch tâm của Chúc Viêm Môn. Những người có thể tiến vào hàng đệ tử hạch tâm của tứ đại tông môn đều đạt đến cảnh giới Ngự Phong Cảnh. Thần Hải Cảnh đỉnh phong dù chỉ kém Ngự Phong Cảnh một cảnh giới, nhưng Hàn Nguyệt Ly thân là võ giả Thần Hải Cảnh đỉnh phong rõ ràng, giữa hai cảnh giới có bao nhiêu chênh lệch. Gặp Viêm Huyền, Hàn Nguyệt Ly vẫn có thể bất bại, nhưng gặp bất cứ võ giả Ngự Phong Cảnh nào, trong vòng mười chiêu, Hàn Nguyệt Ly chắc chắn thua.
"Hoàn toàn chính xác, nếu đoán không sai, những võ giả Chúc Viêm Môn kia đã biết tin Viêm Huyền vẫn lạc rồi." Sở Phong Miên nhỏ giọng nói.
"Nhất định phải rời khỏi đây thôi." Sở Phong Miên ánh mắt thoáng chút do dự, vẫn là lên tiếng. "Không biết Hàn cô nương có muốn đồng hành cùng ta không?" Ở Hàn Nguyệt Ly, có một điểm làm Sở Phong Miên để ý, khiến hắn muốn tìm hiểu.
"Được thôi, Viêm Huyền giờ đã vẫn lạc, ta muốn thoát thân, cũng không dễ." Hàn Nguyệt Ly gật đầu. Khí tức Viêm Huyền vẫn lạc, lập tức đủ để người khác biết rõ ai là người giết Viêm Huyền. Với những người có thuật suy đoán, đối với võ giả Ngự Phong Cảnh không hề khó khăn.
"Trước tiên hãy quay lại xem sao." Sở Phong Miên không vội thoát đi, mà độn quang lóe lên, quay lại chỗ chiến đấu vừa rồi.
"Không biết Sở đại ca thế nào rồi?" Hạo Lam tự nhủ khi nhìn theo hướng Sở Phong Miên vừa đuổi theo. Lần thứ hai, không ngờ lúc gặp nguy cơ lần thứ hai, vẫn là Sở Phong Miên ra tay cứu giúp. Thấy Sở Phong Miên đánh bại Viêm Huyền, thậm chí ép Viêm Huyền phải bỏ chạy, Hạo Lam có chút không tin nổi. Trong thời gian ngắn như vậy, bọn họ vốn cho rằng thực lực mình tiến bộ rất nhanh, nhưng so với Sở Phong Miên thì đúng là cặn bã. Bọn họ vừa mới bước vào Thần Hải Cảnh, Sở Phong Miên đã đủ sức đánh bại võ giả Thần Hải Cảnh đỉnh phong, đặc biệt là khi cảnh giới của Sở Phong Miên vẫn là Đoán Thể Cảnh. Vượt qua mười mấy cảnh giới, thực sự là điều võ giả có thể làm được sao? Sở Phong Miên hiện tại còn yêu nghiệt hơn cả lần trước họ gặp.
"Không cần lo lắng, lực lượng của Sở huynh đệ, các ngươi còn không rõ sao?" Mạc Trường Hận bình thản nói. Sở Phong Miên có thủ đoạn, hắn hiểu rõ, đã đuổi theo giết, dù Viêm Huyền không chết, Sở Phong Miên toàn thân trở ra cũng không khó.
"Chư vị, đã lâu không gặp." Một âm thanh bất thình lình vang lên, khiến cả bọn Mạc Trường Hận trên mặt đều lộ vẻ kích động.
"Sở đại ca." Hạo Lam ngạc nhiên nói.
"Hạo Lam, đã lâu không gặp, trong thời gian ngắn mà đã trưởng thành đến Thần Hải Cảnh." Sở Phong Miên cười lớn, thân hình rơi xuống trước mặt mọi người, nhìn Hạo Lam vừa cười vừa nói.
"Sở huynh đệ, Viêm Huyền đã chết rồi sao?" Mạc Trường Hận nhìn Sở Phong Miên, hỏi. Viêm Huyền không chết, chung quy là mối họa ngầm, với tính cách của Viêm Huyền, tương lai không nghi ngờ sẽ tìm cách trả thù. Sở Phong Miên thực lực cường đại không sợ, nhưng bốn người bọn họ, Viêm Huyền một tay có thể tiêu diệt hết.
"Không tệ, Viêm Huyền đã bị ta tiêu diệt." Sở Phong Miên nhẹ gật đầu nói.
"Tuy nhiên các ngươi không thể khinh thường, đệ tử Chúc Viêm Môn rất có thể đã biết chuyện này, các ngươi vẫn nên trốn ra khỏi thánh địa thì hơn."
"Với thực lực của các ngươi, không gặp đệ tử Chúc Viêm Môn thì gặp đệ tử tông môn khác cũng sẽ gặp nguy hiểm lớn." Sở Phong Miên dặn dò. Thần Hải Cảnh, trong Võ Thắng quốc gia không tính là kém, nhưng ở thánh địa này, ai có thể vào đều là kỳ tài ngút trời, không ai không phải là thiên tài. Cảnh giới Thần Hải Cảnh tam trọng chỉ có thể coi là thấp nhất, gặp các võ giả tông môn khác cũng sẽ gặp nguy hiểm. Bốn người này với Sở Phong Miên cũng có chút giao tình, Sở Phong Miên vẫn không muốn bọn họ gặp chuyện gì bất trắc.
Nghe Sở Phong Miên nói, Mạc Trường Hận không khỏi cười khổ. Bọn họ ở cảnh giới Thần Hải Cảnh, bị Sở Phong Miên cảnh giới Đoán Thể Cảnh dặn dò, thực sự có chút kỳ lạ, nhưng thực lực của Sở Phong Miên hoàn toàn có tư cách. Có thể đánh bại Viêm Huyền, thực lực như vậy trong thánh địa có thể xem như ở mức trung, không đến mức gặp võ giả là gặp nguy hiểm.
"Kỳ thật ban đầu chúng ta đều ở ngoại vi, nhưng gần đây trong thánh địa xuất hiện dị biến, cho nên mới chọn đi vào sâu, chỉ là không ngờ vừa đến đã gặp bọn Viêm Huyền."
"Dị biến? Ý ngươi là lăng mộ của Phong Nhiêu Đại Đế?" Hàn Nguyệt Ly bất ngờ lên tiếng.
"Không sai, chính là lăng mộ của Phong Nhiêu Đại Đế." Mạc Trường Hận gật đầu. "Chúng ta cũng muốn tiến vào bên trong tìm chút may mắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận