Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2502: Hàng phục Côn Bằng

Chương 2502: Hàng phục Côn Bằng.
Chư Thiên Sinh Tử Ấn, đánh vào bên trong thân thể Côn Bằng. Đồng thời, sức mạnh của tứ đại Tiên Thiên Thần Thú cũng lập tức tràn vào cơ thể Côn Bằng, huyết mạch và toàn bộ tinh huyết của hắn đều bị sức mạnh của tứ đại Tiên Thiên Thần Thú khống chế. Chỉ cần tâm thần Sở Phong Miên khẽ động, Côn Bằng sẽ bị sức mạnh này xé rách, ngay cả một giọt tinh huyết cũng không còn, chôn vùi tại chỗ. Chư Thiên Sinh Tử Ấn vốn là một loại sức mạnh vô cùng bá đạo. Bây giờ, Sở Phong Miên lại dung nhập sức mạnh của tứ đại Tiên Thiên Thần Thú vào bên trong Chư Thiên Sinh Tử Ấn. Trừ phi có người có thể trong nháy mắt đánh vỡ được sức mạnh của tứ đại Tiên Thiên Thần Thú, nếu không dù là ai cũng không thể hóa giải Chư Thiên Sinh Tử Ấn này. Mà sức mạnh của tứ đại Tiên Thiên Thần Thú, dù cho một vị Tiên Đế ra tay cũng khó mà đánh vỡ trong thời gian ngắn. Huống chi, chỉ cần có người dám động thủ với Chư Thiên Sinh Tử Ấn, Sở Phong Miên trong nháy mắt sẽ phát hiện ra. Đến lúc đó, tâm thần Sở Phong Miên khẽ động, Côn Bằng chỉ có kết cục vẫn lạc. Côn Bằng cũng cảm nhận được sức mạnh kinh khủng ẩn chứa bên trong Chư Thiên Sinh Tử Ấn, biết một khi đã bị đánh nhập Chư Thiên Sinh Tử Ấn, hắn sẽ không còn tự do nữa. Nhưng bây giờ, đối với Côn Bằng mà nói, hắn không có con đường thứ hai, ngoài thần phục chỉ có vẫn lạc. Hắn không muốn chết. Thân là một trong những huyết mạch tôn quý nhất của Hoang thú, Côn Bằng khổ tu mấy chục vạn năm, nhưng không muốn hôm nay vẫn lạc ở đây, không muốn chết, nên chỉ có thể thần phục. Chư Thiên Sinh Tử Ấn đánh vào trong cơ thể Côn Bằng, ánh mắt Côn Bằng nhìn Sở Phong Miên đều trở nên vô cùng tôn kính. Ban đầu, Sở Phong Miên không hề có ý định hàng phục Côn Bằng, hắn định oanh sát Côn Bằng, trực tiếp thôn phệ toàn bộ tinh huyết của Côn Bằng. Hiện tại, Sở Phong Miên mới ngưng tụ ra đạo thứ sáu Thiên Vu chân mệnh, với cấp bậc Thần Huyết cấp chín của Sở Phong Miên, hắn vẫn còn có thể ngưng tụ thêm ba đạo Thiên Vu chân mệnh nữa. Ngưng tụ Thiên Vu chân mệnh, thứ cần thiết nhất chính là tinh huyết. Huyết mạch càng cao quý, thực lực càng cường đại thì tinh huyết lại càng có tác dụng lớn giúp Sở Phong Miên ngưng tụ Thiên Vu chân mệnh. Mà tinh huyết của Côn Bằng lại vừa đúng đáp ứng hai điểm này. Về thực lực, Côn Bằng là một cường giả Tiên Tôn chân chính, mặc dù chưa đạt đến đỉnh phong Tiên Tôn, nhưng cũng được coi là một vị Tiên Tôn cường giả có uy danh lâu năm. Về huyết mạch, huyết mạch của Côn Bằng càng mạnh mẽ không thể bắt bẻ, huyết mạch của Côn Bằng là một trong những huyết mạch mạnh mẽ nhất của Hoang Thú nhất tộc. Trước đây, Sở Phong Miên chỉ nhận được một chút tinh huyết từ đôi cánh của Côn Bằng, vậy mà đã trực tiếp ngưng tụ ra đạo Thiên Vu chân mệnh thứ sáu. Nếu có thể thôn phệ toàn bộ tinh huyết của Côn Bằng, Sở Phong Miên thậm chí có khả năng trực tiếp đi ngưng tụ đạo Thiên Vu chân mệnh thứ bảy. Thế nhưng, việc Côn Bằng thần phục ngược lại làm Sở Phong Miên thay đổi chủ ý. Côn Bằng cũng được coi là một cường giả Tiên Tôn, khi đầu quân cho Sở Phong Miên cũng coi như một sự giúp đỡ lớn. Hơn nữa, mặc dù Sở Phong Miên đã đến Bắc cảnh, nhưng vẫn chưa hiểu rõ sâu về Bắc cảnh, về Ba Đại Thánh Vực. Hiện tại, tuy rằng Sở Phong Miên có Vu Thạch, tiểu Đấu Vương làm thuộc hạ, nhưng bọn họ hiểu biết về Bắc cảnh chủ yếu là ở Nam Hoang. Rời khỏi Nam Hoang, bọn họ cũng không hiểu rõ nhiều, huống chi Sở Phong Miên nhất định sẽ rời khỏi Bắc cảnh để đến Ba Đại Thánh Vực. Sở Phong Miên đang rất cần một người dẫn đường. Và Côn Bằng đúng lúc lại là một người dẫn đường như vậy. Côn Bằng sống trọn vẹn mấy chục vạn năm, đã từng chu du nhiều nơi, hiểu biết rất rõ về Bắc cảnh, về cả Ba Đại Thánh Vực. Nghĩ đến đây, Sở Phong Miên quyết định từ bỏ ý định oanh sát Côn Bằng, mà chọn hàng phục Côn Bằng. Việc hàng phục một vị Tiên Tôn không hề dễ dàng. Ở Ba Đại Thánh Vực, ở cả Bắc cảnh, một vị Tiên Tôn đều là một cường giả vô địch, ở Bắc Cảnh, một vị Tiên Tôn đều là một vực chi chủ. Cường giả như vậy, phần lớn đều tâm cao khí ngạo. Cho dù chết, cũng sẽ không chịu thần phục. Côn Bằng lại là một ngoại lệ, sự cường đại của Côn Bằng phần lớn đến từ sức mạnh kinh khủng trong huyết mạch, có thể nói, Côn Bằng không hề gặp phải nhiều trở ngại đã có được sức mạnh như vậy. Đạo tâm của hắn, tự nhiên không bằng những cường giả được sinh ra từ trong những lần chém giết, cho nên, khi đối mặt với tình thế sinh tử, Côn Bằng lập tức lựa chọn thần phục trước Sở Phong Miên. Sau khi hàng phục được Côn Bằng, ánh mắt Sở Phong Miên liền nhìn về phía Gia Dương. Nhìn thấy Bạch Tượng Chi Huyết bị Sở Phong Miên cướp đi, Gia Dương đã xoay người bỏ chạy, nhưng bây giờ, không có Bạch Tượng Chi Huyết, ma linh bên trong Ngũ Hành đại lục đã trở thành trở ngại lớn đối với hắn. Gia Dương có thể vượt qua vô số ma linh bên trong Ngũ Hành đại lục dựa vào sự khắc chế ma linh của Bạch Tượng Chi Huyết. Bây giờ đã mất đi Bạch Tượng Chi Huyết, những ma linh bên trong Ngũ Hành đại lục này đều trở thành chướng ngại lớn của Gia Dương. Khi đã mất đi Thần Tượng Chi Lực gia trì, thực lực của Gia Dương cũng chỉ là một Tiên Thánh bình thường. Gia Dương không am hiểu chiến đấu, thậm chí thực lực chân chính của hắn còn yếu hơn so với nhiều Tiên Thánh. Mà ma linh ở Ngũ Hành đại lục này, ngay cả những cường giả Tiên Tôn Vu Vương như Nam Hoang Vương, Kim Diệt Vương còn khó có thể đột phá. Việc Gia Dương muốn chạy trốn khỏi Ngũ Hành đại lục gần như rất nhanh đã bị ma linh bên ngoài buộc phải lui trở về. “Không cần vùng vẫy vô ích.” Sở Phong Miên nhìn Gia Dương với một nụ cười lạnh. Lần này tranh đoạt Thần Tượng Chi Cốt, người gây áp lực lớn nhất cho Sở Phong Miên có vẻ như là Côn Bằng, nhưng trên thực tế, khoảnh khắc Sở Phong Miên nguy hiểm nhất lại là do Gia Dương đánh lén. Nếu như Sở Phong Miên không trải qua quá nhiều sinh tử chi chiến, không có một cảm giác nhạy cảm đối với những đợt đánh lén như thế mà né tránh được một kích trí mạng của Gia Dương, có lẽ Sở Phong Miên thật sự đã chết dưới tay Gia Dương. Hiện tại, Thần Tượng Chi Cốt đã rơi vào tay Sở Phong Miên, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua Gia Dương. “Côn Bằng, đi, giết hắn.” Sở Phong Miên nhìn Côn Bằng bên cạnh và đột nhiên nói. "Vâng." Côn Bằng cười lạnh một tiếng, bóng dáng to lớn của hắn hướng về Gia Dương mà xông tới. Đối với Gia Dương, trong lòng Côn Bằng cũng vô cùng phẫn nộ. Hắn đã hoàn toàn bị Gia Dương tính kế, tất cả chuyện hôm nay, Gia Dương có thể nói là kẻ cầm đầu. Trong lòng Côn Bằng, Gia Dương và Sở Phong Miên đều là những người mà hắn nhất định phải giết. Chẳng qua hiện tại, Côn Bằng đã thần phục Sở Phong Miên, việc muốn tìm Sở Phong Miên báo thù là không thể, nhưng ân oán với Gia Dương, hắn vẫn muốn tính toán một chút. Côn Bằng thi triển đôi cánh, hai cánh khẽ động, từng đạo phong nhận ngưng tụ rồi đột ngột chém giết về phía Gia Dương. Côn Bằng mặc dù đang bị trọng thương, chỉ còn lại hai thành lực lượng, nhưng hai thành lực lượng này, đối phó với một Tiên Thánh nhỏ bé tự nhiên là quá đủ. Với hai đạo phong nhận này, Gia Dương cơ hồ muốn tránh cũng không được. "Côn Bằng, ngươi dám càn!" Ngay lúc Côn Bằng động thủ, từ phía sau Gia Dương, một bóng dáng to lớn đột nhiên xuất hiện.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận