Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2324: Thánh Vương Tông giúp đỡ

"Võ Đế, chỉ bằng một mình ngươi, cũng muốn ngăn cản ta sao?"
Sở Phong Miên nhìn thấy bóng dáng Võ Đế, trong ánh mắt lộ ra vài phần vẻ cười lạnh. Thực lực vô địch, cũng chỉ sàn sàn với Công Dương Huyền, bên trong Thánh Vương Tông, vốn có Võ Đế, Võ Ngân Linh hai vị cường giả Tiên Vương đỉnh cao.
Nhưng Võ Ngân Linh vừa mới đánh lén Sở Phong Miên, đã bị Sở Phong Miên đánh trọng thương. Hiện tại chỉ còn lại một mình Võ Đế, thì có thể làm gì?
"Hừ! Thêm cả lão phu nữa thì sao?"
Ngay khi tiếng nói của Sở Phong Miên vừa dứt, đột nhiên một lão giả gầy gò, từ không gian xung quanh chậm rãi bước ra, đứng cạnh Võ Đế.
Lão giả gầy gò này, gần như vô thanh vô tức xuất hiện bên người Võ Đế, sự xuất hiện đột ngột của hắn khiến mọi người đều giật mình. Dù cho là rất nhiều Tiên Hậu, cường giả Tiên Vương có mặt ở đây, trong nhất thời trong ánh mắt cũng đều lộ ra vài phần kinh hãi. Cho dù là bọn họ, cũng không cảm giác được một chút xíu khí tức của lão giả gầy gò này, tựa như từ không trung nhảy ra một người vậy.
"Võ Ngân Linh, ngươi thế mà còn dám xuất hiện?"
Bên cạnh Sở Phong Miên, Diêu Quang Tinh Đế thấy lão giả gầy gò này, trong ánh mắt lộ rõ sát ý, lạnh giọng quát.
Lão giả gầy gò này, chính là Võ Ngân Linh đã từng ra tay đánh lén Sở Phong Miên, trước hắn bị Sở Phong Miên truy kích, trọng thương mà bỏ chạy, vốn tưởng rằng đang tìm chỗ dưỡng thương, không ngờ nhanh như vậy, Võ Ngân Linh đã xuất hiện.
Hơn nữa trên người Võ Ngân Linh hiện giờ, nhìn không ra một chút xíu thương thế nào, khí tức trên người hắn, đã hoàn toàn khôi phục về đỉnh phong.
Trong thời gian ngắn như vậy, thương thế của Võ Ngân Linh lại có thể khôi phục như vậy.
"Thương thế khôi phục nhanh như vậy, xem ra là lão già Dược Vương Cốc ra tay rồi."
Sở Phong Miên liếc mắt nhìn Võ Ngân Linh, cũng đoán được đôi chút về việc thương thế của Võ Ngân Linh khôi phục nhanh như vậy.
Võ Ngân Linh không tu luyện thể thuật, mặc dù Sở Phong Miên chỉ ra tay một lần, nhưng cũng đủ để trọng thương Võ Ngân Linh, với thương thế như vậy, phải mất vài năm mới có thể khôi phục được mới đúng.
Nhưng hiện giờ Võ Ngân Linh đã hoàn toàn khôi phục, trong thời gian ngắn như vậy, ở Cửu Vực người có thể làm được chuyện này, chỉ có lão già Dược Vương Cốc, sống gần trăm ngàn năm, dược chủ.
Y thuật của Dược Chủ, đứng hàng đỉnh phong ở Cửu Vực, từ trước tới nay không ai có thể khiêu chiến được hắn. Thương thế của Võ Ngân Linh, cũng chỉ có dược chủ đích thân ra tay mới có thể chữa khỏi.
Dược Chủ đã sống gần trăm ngàn năm, cho dù có y thuật kinh thiên, tuổi thọ cũng đã gần hết, luôn bế quan khổ tu, trận chiến vây công Kiếm Đạo Môn vạn năm trước, Dược Chủ đều không xuất thủ. Không ngờ lần này lại vì Sở Phong Miên mà xuất quan.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì Sở Phong Miên cũng hiểu ra mọi chuyện. Trận chiến vây công Kiếm Đạo Môn, là bảy đại tông môn chủ động xuất kích, đối với bảy đại tông môn không có bao nhiêu nguy hiểm.
Nhưng lần này Sở Phong Miên xuất thủ, ai cũng biết Sở Phong Miên muốn triệt để hủy diệt bảy đại tông môn, từ việc Thiên Kiếm Tông bị hủy diệt, đủ để nghĩ tới điều này. Đối với Dược Vương Cốc, đây cũng là thời khắc sinh tử tồn vong, nên Dược Vương Cốc mới mời được dược chủ xuất hiện.
"Dược Chủ đã xuất quan, vậy thì xin hiện thân đi."
Sở Phong Miên liếc qua Võ Đế, Võ Ngân Linh một chút, ánh mắt rơi vào một vị trí bên cạnh họ.
Sở Phong Miên khống chế Không Gian Chi Đạo, tự nhiên cảm giác được rõ ràng, bên cạnh Võ Đế, Võ Ngân Linh còn có một đạo khí tức, thực lực đạo khí tức này không kém gì Võ Đế, Võ Ngân Linh, hẳn là Dược Chủ của Dược Vương Cốc.
"Hậu sinh khả uý."
Ngay khi ánh mắt Sở Phong Miên nhìn về phía kia, một bóng dáng từ trong không gian chậm rãi nhô lên, chỉ là một lão giả tóc trắng, sắc mặt cứng ngắc, mặc dù già nua, nhưng ánh mắt vẫn hữu thần khi nhìn về phía Sở Phong Miên.
Khi Dược Chủ xuất hiện, liền đánh giá Sở Phong Miên, ánh mắt của hắn thâm thúy, tựa hồ có thể thấy được những huyền bí trên người Sở Phong Miên. Đánh giá vài lần, Dược Chủ liền thu hồi ánh mắt, chậm rãi mở miệng.
"Yêu nghiệt."
Tuy chỉ thốt ra hai chữ, nhưng sự chấn kinh trong mắt Dược Chủ không thể che giấu được với bất kỳ ai. Cho dù là Dược Chủ đã sống gần trăm ngàn năm, cũng chưa từng thấy người nào như Sở Phong Miên.
Trước đó hắn đã nghe được vài lời đồn liên quan tới Sở Phong Miên, trong lòng còn có chút không tin, cho rằng Sở Phong Miên đã che giấu cảnh giới của mình. Bởi lẽ, một võ giả nửa bước Thiên Nhân Cảnh không thể nào mạnh đến vậy.
Hôm nay tận mắt chứng kiến, hắn mới xác định, Sở Phong Miên thực sự chỉ có cảnh giới nửa bước Thiên Nhân Cảnh, nhưng thực lực của Sở Phong Miên, lại cường đại đến mức không thể tưởng tượng được. Với cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong, hắn cảm thấy khi đối mặt Sở Phong Miên, hắn hoàn toàn không chiếm được ưu thế.
"Thảo nào có tự tin như vậy, thì ra là mời được Dược Chủ đến trợ giúp."
Sở Phong Miên liếc Võ Đế rồi lên tiếng.
Giọng điệu của hắn lạnh nhạt vô cùng, khiến người ta không thể nào đoán được thái độ của Sở Phong Miên lúc này.
"Tiểu tử, lần trước ngươi đánh bị thương lão phu, mối thù này, lão phu vẫn còn nhớ đấy!"
Võ Ngân Linh nhìn chằm chằm Sở Phong Miên, âm lãnh lên tiếng, đôi mắt nhỏ của hắn lộ ra vài phần vẻ âm tàn.
Võ Ngân Linh tính cách thù dai, từ khi hắn bắt đầu ra tay, từ trước đến nay luôn thuận lợi, cũng đủ để toàn thân trở ra, nhưng lần trước hắn lại bị Sở Phong Miên cho ăn một vố đau như thế, mối thù này hắn vẫn nhớ kỹ.
"Chỉ là kẻ bại dưới tay ta mà thôi."
Sở Phong Miên nghe lời Võ Ngân Linh, khóe miệng lộ ra vài phần khinh thường.
"Lần trước ta không có giết ngươi, để ngươi chạy thoát, lần này ngươi xuất hiện, vậy vừa lúc miễn cho ta ngày sau đi tìm phiền phức ngươi."
Sở Phong Miên lên tiếng, hoàn toàn không để Võ Ngân Linh vào mắt.
"Đáng chết tiểu tử..."
Trên mặt Võ Ngân Linh đều lộ ra vẻ giận dữ, vừa định mở miệng, nhưng hắn lại thấy, sau khi Sở Phong Miên nói xong thì căn bản không nhìn hắn, hoàn toàn coi hắn không ra gì.
Cái tên Võ Ngân Linh này, chỉ là kẻ bại dưới tay hắn mà thôi, lần đầu hắn suýt chút thành công, cũng là do Sở Phong Miên nhất thời không có phòng bị. Hiện tại Sở Phong Miên đã phòng bị, Võ Ngân Linh không đáng để lo ngại.
Ánh mắt của hắn, chậm rãi rơi vào trên người Dược Chủ, mở miệng nói.
"Dược Chủ xưa nay không màng thế sự, chỉ cầu tu luyện đan đạo, lần này Dược Chủ vì sao lại muốn nhúng tay vào?"
Đối với Dược Chủ, Sở Phong Miên lại không có bao nhiêu ác ý, trận chiến vây công Kiếm Đạo Chi Chủ, vây công Kiếm Đạo Môn vạn năm trước, Dược Chủ đều không tham gia. Võ Ngân Linh, Võ Đế bọn người, trong lòng Sở Phong Miên từ lâu đã là người phải giết. Nhưng mà Dược Chủ, Sở Phong Miên ngược lại không có ý định làm địch.
"Do nhu cầu thôi."
Dược Chủ nghe Sở Phong Miên hỏi thăm, cũng không giấu diếm nguyên nhân, với thân phận của hắn, quả thực không có gì đáng để hắn phải giấu diếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận