Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1507: Sinh linh đồ thán

Giống như là Quy Khư thiên, nó nằm trong tinh vực của Đại La thiên. Theo lý mà nói, Ma tộc bình thường sẽ không xâm nhập vào lãnh địa của võ giả. Dù sao, hai bên là kẻ thù không đội trời chung, nhưng lần này, cửu vực lại thu hút nhiều Ma tộc đến như vậy. Xem ra, trong Quy Khư thiên này, thật sự có thứ gì đó đang hấp dẫn Ma tộc. "Ma tộc cường giả kia có thực lực như thế nào?" Sở Phong Miên truy hỏi. Thực lực hiện tại của Sở Phong Miên, Vân lão hiểu rõ, có thể căn cứ vào ý tứ trong lời của Vân lão. Chỉ sợ là cường giả Ma tộc này sẽ mang đến phiền toái cực lớn cho Sở Phong Miên, nên mới lên tiếng nhắc nhở Sở Phong Miên vào lúc này. "Ít nhất là một vị Cửu Kiếp Cổ Đế, thậm chí có thể là nửa bước Thiên Nhân Cảnh, hơn nữa người này có địa vị cực cao, những kẻ đi cùng hắn đều là Cửu Kiếp Cổ Đế, lại vô cùng cung kính với người này." Vân lão hồi ức lại một chút, rồi mở miệng nói. "Cửu Kiếp Cổ Đế... Nửa bước Thiên Nhân Cảnh?" Sở Phong Miên nghe được lời của Vân lão, nhíu mày. Cửu Kiếp Cổ Đế đã không phải đối thủ mà Sở Phong Miên có thể đương đầu. Dù bây giờ thực lực của Sở Phong Miên sau khi giết người nhà họ Trần lại tăng trưởng, nhưng tự tin lớn nhất của Sở Phong Miên cũng chỉ là có thể tự bảo vệ mình trước Cửu Kiếp Cổ Đế. Còn về việc chiến một trận với Cửu Kiếp Cổ Đế, Sở Phong Miên không chắc chắn, Cửu Kiếp Cổ Đế đã thế, nếu Ma tộc cường giả này lại là nửa bước Thiên Nhân Cảnh thì thật sự quá phiền toái. Dù Sở Phong Miên chưa từng được chứng kiến nửa bước Thiên Nhân Cảnh chân chính, nhưng hiện tại Cửu Kiếp Cổ Đế đã khó có thể đối phó, còn nửa bước Thiên Nhân Cảnh lại còn mạnh hơn Cửu Kiếp Cổ Đế nhiều. Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của Vân lão, Ma tộc trong Quy Khư thiên không chỉ có một vị Cửu Kiếp Cổ Đế. "Nửa bước Thiên Nhân Cảnh? Địa vị cực cao, chẳng lẽ là thiếu đế?" Trong đầu Sở Phong Miên chợt hiện ra một bóng dáng, khi ở U Quỷ Vực, bản thân Sở Phong Miên từng nhìn thấy thiếu đế. Một đạo hóa thân tùy ý của thiếu đế cũng đủ để oanh sát Cổ Đế, thực lực chân chính của hắn e rằng đã gần đạt tới nửa bước Thiên Nhân Cảnh. Mà trong Ma tộc, địa vị của thiếu đế cũng cực kỳ cao. "Nếu thật là thiếu đế thì phiền phức rồi." Nghĩ đến đây, Sở Phong Miên đều thấy vô cùng khó giải quyết, nếu như là Ma tộc không quen biết thì còn đỡ. Nhưng nếu là thiếu đế thì... Thù hận giữa Sở Phong Miên và thiếu đế có thể nói là không đội trời chung, Sở Phong Miên đã cướp đi hài cốt Thanh Đồng Thiên Ma, chí bảo của Ma tộc, từ tay của thiếu đế. Nếu thật sự đụng phải thiếu đế, e rằng hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để giết Sở Phong Miên. Nhưng Quy Khư thiên này, Sở Phong Miên không thể không đi, hắn không thể vì lo lắng mà không đi, dù sao thực lực mới là biện pháp giải quyết tất cả. Trốn tránh được nhất thời không thể trốn tránh được cả đời, chỉ có khi thật sự bước vào Đế Tôn cảnh, Sở Phong Miên mới có vốn liếng chống lại thiếu đế. "Môn chủ vẫn dự định đi?" Vân lão cũng chú ý đến sự biến hóa trong ánh mắt của Sở Phong Miên, nhìn ra quyết tâm của hắn. "Không sai." Sở Phong Miên gật đầu nói. Để đột phá Đế Tôn cảnh, Quy Khư thiên hắn nhất định phải đi, nếu không đi Quy Khư thiên, Sở Phong Miên muốn đột phá sẽ còn mất thêm một khoảng thời gian rất lâu nữa. Hiện tại Sở Phong Miên không thể chậm trễ thêm được ngần ấy thời gian. Dù thế nào đi nữa, nửa năm sau, Sở Phong Miên cũng sẽ phải đối mặt với cơn giận của một vị Cửu Kiếp Cổ Đế. Sở Phong Miên hủy Chấp pháp đường, nhất định sẽ khiến đường chủ tiền nhiệm của Chấp pháp đường, Pháp Lý Cổ Đế nổi giận, đó chính là một vị Cửu Kiếp Cổ Đế uy tín lâu năm. Đến khi các cao tầng Thánh Long bí cảnh đều xuất quan, Long Thiên Tuyệt cũng không thể bảo vệ được Sở Phong Miên. Chỉ khi Sở Phong Miên bước vào Đế Tôn cảnh mới có thể tự bảo vệ mình, dù thế nào thì Sở Phong Miên cũng không còn thời gian để trì hoãn. "Chúng ta đi cùng ngươi." Lạc Tịch nghe được câu trả lời của Sở Phong Miên thì mở miệng nói. "Ba người chúng ta liên thủ cũng đủ để chống lại một Cửu Kiếp Cổ Đế." Hàn Nguyệt Li cũng lên tiếng. "Không, lần này đi Quy Khư thiên, ta đi một mình." Một hồi lâu, Sở Phong Miên nhìn Lạc Tịch và Hàn Nguyệt Li rồi mới lên tiếng. Nếu thật sự là thiếu đế, thì việc Sở Phong Miên đi một mình sẽ vô cùng nguy hiểm, hắn không thể để Hàn Nguyệt Li và Lạc Tịch cũng lâm vào nguy hiểm. Hơn nữa, dù Sở Phong Miên có thực lực không bằng Cửu Kiếp Cổ Đế, nhưng bằng vào nửa bước Bất Hủ chân thân, huyết mạch Thủy Tổ Thiên Long, những thủ đoạn bảo toàn tính mạng không thua gì Cửu Kiếp Cổ Đế. Sở Phong Miên đi một mình mới là lựa chọn tốt nhất. "Hai người các ngươi đều vừa mới đột phá, bây giờ là lúc ở Kiếm Đạo Môn củng cố cảnh giới, hơn nữa Kiếm Đạo Môn cũng không thể không có người trông coi." Sở Phong Miên trầm giọng nói. "Cửu vực rung chuyển, nhất định phải nắm chặt thời gian tăng thực lực mới được." Lạc Tịch và Hàn Nguyệt Li đều trầm mặc một chút. Việc Sở Phong Miên không cho hai người bọn họ cùng đi khẳng định là có cân nhắc trong đó. Với lại ý tứ trong lời của Sở Phong Miên cũng không sai, hiện tại cửu vực đang vô cùng rung chuyển, đã ngày càng hỗn loạn, tăng thực lực mới là trọng điểm. "Cẩn thận." Một lúc lâu sau, Hàn Nguyệt Li mới mở miệng nói. "Gặp nguy hiểm, thì dùng ngọc phù báo cho chúng ta biết." Lạc Tịch cũng lên tiếng. "Được." Sở Phong Miên gật đầu. "Yên tâm đi, với thủ đoạn của ta, thiên hạ không ai có thể giết được ta." Sở Phong Miên cười rồi thân thể chợt lóe lên, biến thành một đạo độn quang, phóng lên tận trời, rời khỏi Kiếm Đạo Môn, một đường bay về hướng Quy Khư thiên. Trước kia Sở Phong Miên muốn về Quy Khư thiên thì chỉ cần thông qua Vân Vũ Thiên Cung là được, nhưng bây giờ Vân Vũ Thiên Cung đã tới Kiếm Đạo Môn. Sở Phong Miên muốn đi Quy Khư thiên thì phải giống như lần đầu tiên tiến vào, đi tới Quy Khư thành ở Tây Vực, sau đó thông qua vết nứt không gian mà tiến vào Quy Khư thiên. Trên đường đi, sự rung chuyển ở Bắc Vực cũng không nhiều, Bắc Vực ở cửu vực vốn dĩ cũng được coi là trung hạ, lại không có nhiều thế lực. Chỉ trước kia chỉ có Hàn Tuyết Các và Bắc Mang học viện tranh đấu nhau. Hiện tại Hàn Tuyết Các và Bắc Mang học viện hợp lại làm một, đều trở thành một chi nhánh của Kiếm Đạo Môn, việc tranh đấu đó đã biến mất, bây giờ vô cùng yên bình. Sau khi vừa mới bước ra khỏi Bắc Vực, đi vào Tây Vực, Sở Phong Miên đã cảm thấy từng trận dao động linh lực. Rõ ràng là ngay gần đây, có không ít trận chiến đấu đang diễn ra, mà trong không khí luôn tràn ngập một mùi máu tươi. Mùi máu tươi này không chỉ là do giết một hai người mới có thể xuất hiện, ít nhất phải là mấy vạn người, thậm chí mấy chục vạn người chết, thì mới khiến trong không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng đậm như vậy. "Cửu vực hạo kiếp." Sở Phong Miên cảm thán một tiếng, độn quang vẫn không dừng lại, tiếp tục bay về hướng Quy Khư thành. "Mùi máu tươi nồng quá!" Sở Phong Miên càng đến gần Quy Khư thành, thì càng cảm thấy mùi máu tươi chung quanh càng dày đặc, hiển nhiên là ở chỗ này vừa mới có rất nhiều người chết. Lập tức linh thức của Sở Phong Miên quét qua, ngay tại một nơi cách đó không xa, một đám người áo đỏ đang trắng trợn đồ sát một đám võ giả. Quần áo của đám võ giả này cũng không giống nhau, xem ra là người của các thế lực khác nhau, nhưng tất cả đều bị đám người áo đỏ này truy sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận