Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 259: Bá đạo

"Hàn Huyền Băng, ngươi nói ta không có tư cách chống lại Hàn Tuyết Các? Vậy ngươi hãy mở to mắt ra mà nhìn cho rõ đi!" Sở Phong Miên thấy vô số băng kiếm chém tới, mặt hắn không hề có chút e ngại nào, trong mắt càng tràn đầy vẻ thản nhiên. Trong lời hắn nói, ngữ khí vô cùng bá đạo.
"Hôm nay Hàn Nguyệt Ly, ta chắc chắn sẽ mang đi, nếu ngươi nhất quyết muốn ngăn cản, vậy hôm nay ta sẽ đánh bại ngươi, vị Các chủ Hàn Tuyết Các này trước đã!" Lời vừa dứt, trên tay Sở Phong Miên, Xích Viêm kiếm lại ngưng tụ một vòng kiếm mang màu máu, trong nháy mắt, kiếm khí màu máu dài ngàn trượng hướng thẳng Hàn Huyền Băng mà chém tới.
"Sát lục kiếm thuật! Hủy thiên diệt địa!"
"Oanh! ! !" Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, đạo kiếm khí khủng bố này hoàn toàn đánh thẳng vào người Hàn Huyền Băng. Hiện tại Sở Phong Miên đã đột phá, lực lượng của hắn mạnh hơn trước kia gấp mấy chục lần, hơn nữa gần đây hắn lại càng chém giết vô số võ giả, sát lục kiếm thuật của hắn cũng càng trở nên mạnh hơn. Giờ đây vừa ra tay đã có thể đánh ra kiếm khí ngàn trượng, uy lực cường đại như thế khiến cho cả Sở Phong Miên cũng có phần bất ngờ.
Không chỉ có Sở Phong Miên bất ngờ, mà bất kỳ ai cũng không thể ngờ rằng trong tay Sở Phong Miên lại có thể bộc phát ra lực lượng khủng khiếp như vậy. Kiếm khí hiện lên, hơn nửa lực lượng trực tiếp chém lên người Hàn Huyền Băng, lập tức phá nát lĩnh vực xung quanh bà ta. Sở Phong Miên không có lĩnh vực, nhưng hắn vẫn có cách đối kháng lĩnh vực, đó chính là dùng sức mạnh trực tiếp đánh nát lĩnh vực.
Ngay khi lĩnh vực vỡ vụn, Hàn Huyền Băng phun ra một ngụm máu tươi, đó là do lực phản phệ, khiến linh lực trong người trở nên cực kỳ hỗn loạn, bà ta bị thương không hề nhẹ.
"Một kiếm này coi như cho ngươi một bài học, nếu không nể tình Hàn Tuyết Các là sư môn của Nguyệt Ly, thì một kiếm này ngươi đã chết rồi." Nhìn Hàn Huyền Băng, Sở Phong Miên lạnh giọng nói. Vừa rồi hắn đã hạ thủ lưu tình, nếu không có mối quan hệ của Hàn Nguyệt Ly, thì bây giờ Hàn Huyền Băng đã là một người chết rồi.
"Ngươi có bản lĩnh thì g·iết bản tôn đi! Đáng tiếc ngươi g·iết bản tôn, sư tôn của Hàn Nguyệt Ly, coi như cũng phải c·hết theo."
"Sở Phong Miên, bản tôn khuyên ngươi một câu, hiện tại ngoan ngoãn rời đi, nếu không ngươi làm hại sẽ không chỉ có mình ngươi đâu." Hàn Huyền Băng lạnh lùng hừ một tiếng, không chút khách khí mà lên tiếng nói với Hàn Nguyệt Ly ở bên cạnh: "Nếu ngươi muốn sư tôn Hàn Thanh trưởng lão còn sống, hôm nay ngươi liền ngoan ngoãn ở lại đây."
"Ân? Xem ra ngươi dùng chiêu này để ép nàng tới đại hôn nhỉ." Sở Phong Miên liếc nhìn Hàn Huyền Băng, sát ý trong lời nói của hắn càng tăng thêm, hắn vốn tính cho Hàn Huyền Băng một cơ hội, lưu lại cho bà ta một mạng, nhưng Hàn Huyền Băng lại còn dám mở miệng uy h·iếp, quả thực là tự tìm đường c·hết.
"Lợi dụng tính m·ạng đệ tử của mình để uy h·iếp người khác, Hàn Tuyết Các lại có một vị Các chủ như ngươi, thật sự là bất hạnh cho tông môn." Sở Phong Miên mở miệng, ngữ khí hết sức k·h·i·n·h t·h·ư·ờ·n·g. Điều quan trọng nhất của một tông môn chính là sức ngưng tụ, vậy mà Hàn Huyền Băng lại đi lợi dụng tính m·ạng của đệ tử trong tông môn để uy h·iếp người khác, đây quả thực là một việc đáng bị k·h·i·n·h t·h·ư·ờ·n·g nhất.
"Tiểu bối, ngươi biết cái gì, vì lợi ích tông môn, hi sinh một số người cũng là việc bọn họ nên làm." Hàn Huyền Băng nói một câu, rồi lại nhìn Hàn Nguyệt Ly, lên tiếng nói: "Hôm nay nếu như ngươi dám rời đi, thì hãy chuẩn bị lo liệu hậu sự cho sư tôn ngươi đi." Nghe câu này, sắc mặt của Hàn Nguyệt Ly rõ ràng trở nên cứng đờ, đối với nàng mà nói, sư tôn là một người vô cùng quan trọng, gần như là người mẹ thứ hai của nàng vậy.
Nhìn thấy vẻ mặt khó xử của Hàn Nguyệt Ly, Sở Phong Miên bỗng nhiên lên tiếng nói: "Xem ra ngươi thật sự muốn c·hết!" Đôi mắt của Sở Phong Miên đã tràn ngập sát ý vô tận, hiện tại Hàn Huyền Băng trong lòng Sở Phong Miên đã là kẻ chắc chắn phải c·hết.
Sở Phong Miên ghét nhất là người khác uy h·iếp, uy h·iếp nữ nhân của hắn cũng tương tự như vậy. Sở Phong Miên đã hết lần này đến lần khác cho Hàn Huyền Băng cơ hội, nhưng bà ta không biết trân trọng, lại còn cho rằng Sở Phong Miên đang ở thế yếu. Người hiền bị bắt nạt thì tuyệt đối không thể chấp nhận được, vậy thì không có gì đáng nói nữa.
"Sở Phong Miên, nhưng sư tôn ta vẫn còn ở trong Hàn Tuyết Các, bọn họ có thể g·iết người bất cứ lúc nào." Hàn Nguyệt Ly vội vàng lên tiếng. "Hôm nay không thể g·iết bà ta, nếu như g·iết bà ta thì sư tôn của ta chắc chắn phải c·hết." Trải qua một thời gian, bây giờ Hàn Nguyệt Ly đối với Hàn Tuyết Các cũng đã không có chút hảo cảm nào, vì vậy nếu có g·iết Hàn Huyền Băng, thì nàng cũng không bận tâm. Nhưng sư tôn của nàng vẫn còn ở Hàn Tuyết Các, nếu hôm nay Sở Phong Miên g·iết Hàn Huyền Băng, thì sư tôn của nàng cũng sẽ vô cùng nguy hiểm.
"Hôm nay nếu nghe bà ta thì bà ta sẽ một mực dùng chiêu này để uy hiếp ngươi." Sở Phong Miên nói nhỏ với Hàn Nguyệt Ly, rồi trong khoảnh khắc đó, giọng của Sở Phong Miên bỗng nhiên khuếch đại lên vô số lần, gần như nói với tất cả các đệ tử Hàn Tuyết Các ở đây:
"Nghe cho rõ đây, nếu ai dám động đến một sợi tóc của sư tôn nàng, Hàn Thanh trưởng lão, thì hôm nay Sở mỗ xin thề, sẽ g·iết Hàn Tuyết Các không còn một mảnh giáp!" Tiếng gầm của Sở Phong Miên mang theo sát ý khiến vô số người chấn động trong lòng. Sở Phong Miên từ trước đến nay nổi tiếng là người nói được làm được, với tính cách của Sở Phong Miên, hôm nay đã nói ra thì nếu ai dám động đến một sợi tóc của Hàn Thanh trưởng lão, thì Sở Phong Miên thật sự sẽ g·iết đến tận Hàn Tuyết Các, khiến cho Hàn Tuyết Các không còn một ai sống sót. Nếu là người khác nói thì có lẽ vô số đệ tử Hàn Tuyết Các cũng không để ý, nhưng lời nói từ Sở Phong Miên thì không còn ai dám không tin.
Tiếng đồn về sự điên cuồng của Sở Phong Miên ai ai cũng biết, hắn đã nói là sẽ làm được, Võ Thắng học viện Sở Phong Miên cũng dám đại náo, hôm nay ngay cả đại hôn Sở Phong Miên cũng dám đến đập phá. Một cái Hàn Tuyết Các không thể làm Sở Phong Miên có chút kiêng kị. Vô số đệ tử Hàn Tuyết Các ánh mắt lộ ra vẻ e ngại, nếu như Hàn Thanh trưởng lão xảy ra chuyện gì thì bọn họ sẽ phải chịu tai bay vạ gió, tất cả đều sẽ chôn cùng.
"Nếu có người dám động đến một sợi tóc của sư tôn ngươi, thì ta sẽ kéo cả Hàn Tuyết Các để chôn cùng cho sư tôn ngươi, xem bọn chúng có dám động không!" Sở Phong Miên nói năng quả quyết, khiến người nghe đều thấy rùng mình trong lòng. Chỉ vì bảo vệ một người mà lại muốn hủy diệt cả Hàn Tuyết Các, đây thật sự là sự điên cuồng đến cực điểm, nhưng nhìn vào lực lượng mà Sở Phong Miên thể hiện thì không ai dám nghi ngờ lời này. Các chủ Hàn Tuyết Các, Hàn Huyền Băng, cũng đã bị Sở Phong Miên đánh bại dễ dàng, thì việc Sở Phong Miên hủy diệt Hàn Tuyết Các không phải là không có khả năng.
"Sở Phong Miên, ngươi dám!" Hàn Huyền Băng nghe thấy Sở Phong Miên, mắt bà ta trừng lớn như hai cái chuông. "Có gì mà ta không dám! Ngươi tưởng ngươi còn có thể uy hiếp ta sao? Ta đã cho ngươi vô số cơ hội rồi, nhưng ngươi không biết trân trọng, vậy thì ngươi hãy c·hết đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận