Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 224: Cho 1 cái giáo huấn

Chương 224: Cho một cái giáo huấn
Trưởng lão nội môn học viện Võ Thắng sao? Đã là cùng người Sở gia trở mặt, Sở Phong Miên cũng không cảm thấy chuyện này có thể kết thúc êm đẹp, thì Võ Thắng học viện thì thế nào? Nếu ép Sở Phong Miên quá, hắn sẽ trực tiếp rời khỏi Võ Thắng học viện, đến nơi khác, đợi khi có thực lực rồi sẽ quay lại hủy diệt Võ Thắng học viện này. Những người Sở gia này, thật sự xem Sở Phong Miên là một quả hồng mềm, vẫn muốn bóp chết hắn, vậy hôm nay Sở Phong Miên sẽ đại náo một trận, cho bọn chúng rõ ràng, Sở Phong Miên không phải người có thể tùy tiện đụng vào. Kẻ nào dám đối phó Sở Phong Miên, cũng nhất định phải trả giá thật thê thảm.
"Các ngươi những người này, hiện tại đã dám đến cái sân này rồi thì hôm nay hãy cứ ở lại, không cần đi nữa!" Sở Phong Miên nhìn mấy đệ tử Sở gia còn lại, lớn tiếng quát, sát ý tận trời bộc phát ra.
"Thiếu chủ." Thấy cảnh này, Trần lão ban đầu còn muốn nói gì đó nhưng bị Sở Phong Miên ngắt lời ngay: "Trần lão, người Sở gia đã ép đến nước này, không giết hết bọn chúng thì chúng còn xem ta là quả hồng mềm! Hôm nay chúng dám đến một người, Sở mỗ sẽ chém một người, quyết không để danh tiếng của sư tôn và Bắc Đường bị hạ thấp!" Sở Phong Miên lớn tiếng nói.
Nghe Sở Phong Miên nói, Trần lão cũng im lặng, vốn ông còn định khuyên giải hắn. Nhưng bây giờ Sở Phong Miên nói rất đúng, giữa Sở Phong Miên và Sở gia đã là không chết không thôi, dù cho Sở Phong Miên nương tay cũng vô pháp hòa giải được mối quan hệ hai bên. Chi bằng cứ trở mặt, chém giết hết đám đệ tử Sở gia này để răn đe, cho người khác rõ ràng, Sở Phong Miên không dễ đối phó. Một tôn võ giả, nếu ngay cả chút ngạo khí cũng không có, vậy còn tu võ đạo làm gì!
"Xem ra thiếu chủ đã trưởng thành, chủ nhân rời đi lần này, thiếu chủ cũng có thể làm rạng danh Bắc Đường." Trần lão nhìn Sở Phong Miên, vui mừng nói. Khi vừa mới vào cửa, Sở Phong Miên trong mắt lão vẫn còn là một tiểu gia hỏa, mà trong thời gian ngắn Sở Phong Miên đã có thực lực thế này. Như vậy thì Bắc Đường cũng đã có người kế thừa.
"Người Sở gia, xem ra thật sự là ở Võ Thắng học viện tác oai tác quái quá, hôm nay các ngươi tự tiện xông vào Bắc Đường thì cũng nên hiểu hậu quả!" Sở Phong Miên cười lạnh một tiếng, tay hơi động đậy. "Phanh!" một tiếng.
Lại một đệ tử Sở gia bị Sở Phong Miên bóp nát, vô số huyết khí bị hắn thôn phệ vào Sát Lục kiếm thuật. Hiện tại kẻ mạnh nhất trong đám này là Sở Hoằng cũng đã chết dưới tay Sở Phong Miên, thì bọn tép riu còn lại kia có thể chống cự nổi hắn sao.
"A! Hắn muốn giết hết chúng ta ở đây!" Một tên đệ tử Sở gia quát lên, hắn hiểu được ý của Sở Phong Miên, chính là muốn dùng máu tươi của bọn hắn để dạy cho Sở gia một bài học.
"Mau ngăn tên tiểu tử này lại!"
"Báo cho người nhà, để bọn họ nhanh đến, giết tên tiểu tử này!"
"Báo cho Hình Đường, tiểu tử này đại nghịch bất đạo, phạm thượng giết trưởng lão của học viện, đã đáng tội chết, để người Hình Đường đến bắt hắn!"
Vô số đệ tử Sở gia nhao nhao lên tiếng. Cơ bản là cứ mỗi một người vừa mở miệng nói xong thì lập tức bị đại thủ linh lực của Sở Phong Miên tóm lấy rồi bóp nát.
"Hừ, Hình Đường? Các ngươi tự tiện xông vào Bắc Đường đã là đáng tội chết, giết các ngươi căn bản không vi phạm quy định của học viện, ta muốn xem ai dám ý kiến!" Sở Phong Miên cười lạnh liên tục, tâm thần vừa động, thì có một đệ tử Sở gia bị hắn chém giết. Chỉ trong mấy nháy mắt, toàn bộ đệ tử Sở gia có mặt đều bị Sở Phong Miên chém giết. Máu tươi của chúng toàn bộ đều bị hút vào Sát Lục kiếm thuật. Với tốc độ này, có lẽ Sát Lục kiếm thuật của Sở Phong Miên có thể đạt tới cấp độ đại thành cũng không chừng. Cứ mỗi khi chém giết một võ giả, thực lực của Sở Phong Miên sẽ tăng thêm một phần, hiện tại hắn ngược lại hi vọng sẽ có nhiều người muốn chết hơn đến đây. Như vậy, Sở Phong Miên mới có nhiều tinh huyết hơn để luyện Sát Lục kiếm thuật.
Trần lão đứng một bên nhìn Sở Phong Miên quyết đoán chém giết đám đệ tử Sở gia kia, trong lòng không khỏi chấn động. Một sát lục quyết đoán như vậy, tâm chí kiên định đến vậy, Sở Phong Miên căn bản không giống một người thanh niên.
"Thiếu chủ, hôm nay giết những người này, e là Sở gia sẽ không bỏ qua đâu." Trần lão mở miệng nói. Đã rất lâu rồi, kể từ khi học viện Võ Thắng được thành lập, chỉ sợ Sở gia chưa từng chịu thiệt hại thế này. Sở gia là một trong tứ đại gia tộc ở Võ Thắng học viện, ngày thường có đệ tử cũng không dám đắc tội người Sở gia, huống chi là giết người của bọn chúng. Hơn nữa, lần này Sở Phong Miên ra tay một hơi, chém giết hơn ba mươi đệ tử Sở gia, những người này đều là trưởng lão ngoại môn, trưởng lão nội môn của Võ Thắng học viện, cũng là trụ cột của Sở gia thế hệ mới, giờ đều bị Sở Phong Miên chém giết hết. Có thể nói một thế hệ đệ tử của Sở gia đều bị Sở Phong Miên chém gần hết.
"Không sao, Sở gia và ta vốn đã ở thế không đội trời chung, hiện tại cũng không cần sợ mất mặt nữa." Sở Phong Miên trầm giọng nói. Lúc này hắn quay về, vốn không muốn tìm Sở gia gây chuyện, nhưng Sở gia đã tự tìm tới cửa thì Sở Phong Miên cũng chẳng cần phải sợ.
Sở Phong Miên quay đầu nhìn Trần lão, thấy vết thương của ông gần như đã hoàn toàn hồi phục thì mới lên tiếng hỏi: "Sư tôn hiện tại đi đâu rồi? Hay là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?" Huyền Bắc Thánh Giả, hiện tại xem ra không có ở Võ Thắng học viện, nếu không dù cho người Sở gia ngông cuồng cũng không dám ra tay với một nô bộc Thánh giả. Nghe vừa nãy đám đệ tử Sở gia nói thì có vẻ như Huyền Bắc Thánh Giả có chuyện gì xảy ra, vì vậy mà người Sở gia mới dám lớn lối đến khiêu khích.
"Chủ nhân rời khỏi học viện, theo đuổi đột phá sinh tử vô thượng, theo đuổi con đường vĩnh sinh." Trần lão nói.
"Chủ nhân gặp đại kiếp sinh tử đột ngột, vì vậy mà mới vội vàng rời đi, cũng không kịp báo cho thiếu chủ, chỉ để lão nô trở về nói cho thiếu chủ thôi."
"Theo đuổi con đường vĩnh sinh, sư tôn bất ngờ đến Thần Lực cảnh, muốn vượt qua đại kiếp sinh tử, bước vào Sinh Tử cảnh sao?" Nghe Trần lão nói, Sở Phong Miên kinh hãi nói.
Sinh Tử cảnh là cảnh giới cao hơn Thần Lực cảnh, tương truyền Thần Lực cảnh có tất cả chín tầng, sau khi đạt đến Thần Lực cửu trọng thì sẽ đến đại kiếp sinh tử. Có thể vượt qua đại kiếp sinh tử, thì có thể bước vào Sinh Tử cảnh, một khi đạt đến Sinh Tử cảnh, võ giả đều có vài vạn năm tuổi thọ, tương đương với vĩnh sinh bất tử. Võ giả bình thường, kể cả là Thánh giả, cũng chỉ có mấy nghìn năm tuổi thọ, nhưng khi đã bước vào Sinh Tử cảnh thì ít nhất cũng sẽ có mấy vạn năm tuổi thọ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận