Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5992: Luân Hồi lão nhân nhiệm vụ

Chương 5992: Nhiệm vụ của Luân Hồi lão nhân Nhưng một khi rời khỏi Cổ Tiên thành.
Ở Vĩnh Hằng đại lục, yêu tôn lực này lại có tác dụng lớn.
Đối với những kẻ có nhục thân chúa tể mà nói, yêu tôn lực là đại sát khí, một khi đánh vào trong thân thể, đủ để tùy tiện hủy diệt nhục thân của một vị chúa tể.
Ở Vĩnh Hằng đại lục, Chấn Trụ chúa tể bị cửu đại thế gia kiêng kỵ cũng là vì bọn họ nắm giữ yêu ma lực.
Mà Sở Phong Miên nắm giữ lại là yêu tôn lực mạnh hơn cả yêu ma lực.
Yêu tôn lực này cũng là một trong những sát chiêu của Sở Phong Miên khi đối mặt với chúa tể của cửu đại thế gia trong tương lai.
Nếu có thể tu hành thần lực đạo đến tầng thứ tư, thắp lên thần lực chi hỏa để rèn luyện yêu tôn lực này, thì yêu tôn lực này dù đối với ngàn pháp chúa tể cũng sẽ có uy hiếp cực lớn.
Sở Phong Miên không muốn không công chôn vùi tính mạng.
Luân Hồi lão nhân là một vị vạn pháp chúa tể, việc có thể khiến hắn chủ động mở lời muốn làm, tuyệt đối không phải chuyện nhỏ.
Nhưng Chấn Phong Châu lại là một kiện bảo vật chỉ dùng được một lần, sau khi lực lượng bên trong thôi động sẽ hao hết.
Sở Phong Miên liếc qua giá của Chấn Phong Châu.
Huống chi lần này Sở Phong Miên có được hai viên nguyên giới thạch, đã gom đủ nguồn lực cần thiết để tu hành thần lực đạo ở cảnh giới thứ tư.
Sở Phong Miên có nắm chắc.
Hắn cũng chuẩn bị bế quan ở Vĩnh Hằng đại lục để trùng kích thần lực đạo ở cảnh giới thứ tư, việc này cần không ít thời gian, cho nên trong thời gian ngắn, Sở Phong Miên không có ý định quay lại Cổ Tiên thành.
Ánh mắt Sở Phong Miên hiện lên một chút vẻ ngoài ý muốn, quay đầu nhìn về phía Luân Hồi lão nhân.
Chỉ có thể dùng một lần.
Sở Phong Miên cũng không bị những lợi ích mà Luân Hồi lão nhân hứa hẹn làm mờ mắt.
"Lần này giao dịch xong, vậy phải nhanh rời khỏi Cổ Tiên thành, ít nhất phải tránh bão."
Mà là cẩn thận dò hỏi.
Hai viên nguyên giới thạch, Sở Phong Miên không chút do dự mua hết.
Cho nên Sở Phong Miên cũng không do dự mà mua luôn Chấn Phong Châu.
"Ta hi vọng ngươi giúp ta làm một chuyện."
Đánh bại một vị ngàn pháp chúa tể thì dễ.
Lần này chém giết Hắc Ám Chi Chủ, náo ra động tĩnh quá lớn, Sở Phong Miên để ý thấy có rất nhiều ngàn pháp chúa tể đã nhắm đến hắn.
Việc hắn chém giết Hắc Ám Chi Chủ gây ra không ít phiền phức, Sở Phong Miên cũng có ý định rời khỏi Cổ Tiên thành để tránh sóng gió.
Chấn Phong Châu.
Mặc dù lực lượng ẩn chứa bên trong viên Chấn Phong Châu này có thể miễn cưỡng có một thành lực của Không Chi Chủ, nhưng đủ để phong tỏa một vùng không gian lớn bên trong Cổ Tiên thành, đủ để ngăn cách một vị ngàn pháp chúa tể với dòng sông thời gian, với liên hệ bên trong Cổ Tiên thành.
50 điểm luân hồi.
Dù vậy, Sở Phong Miên vẫn không chút do dự mua Chấn Phong Châu.
Vì Sở Phong Miên có nắm chắc rằng với sự trợ giúp của Chấn Phong Châu, hắn hoàn toàn có thể chém giết một vị ngàn pháp chúa tể.
Hắn cũng phát hiện một món bảo vật quen thuộc.
Còn lại bốn mươi điểm luân hồi cuối cùng, Sở Phong Miên cũng không có gì đáng mua, chỉ mua vài món bảo vật có giá trị cao, thu vào trong bản thể thế giới.
Sở Phong Miên cũng nói một mình.
Dù Chấn Phong Châu là chí bảo do vạn pháp chúa tể để lại.
Luân Hồi lão nhân tính tình đạm mạc, thường chỉ nói vài câu khi giao dịch, giao dịch xong liền im lặng.
Nhưng khi có Chấn Phong Châu rồi, mọi thứ sẽ hoàn toàn khác, không gian bị phong tỏa hoàn toàn, dù bản sự lớn đến đâu cũng khó có thể chạy thoát.
Luân Hồi lão nhân nhìn Sở Phong Miên bình tĩnh mở miệng.
Dù sao những bảo vật này giá trị cao, sau này cũng có thể dùng để giao dịch.
"Hả?"
"Không biết tiền bối còn có chuyện gì?"
Trừ phi là cường giả đỉnh cao của ngàn pháp chúa tể, còn lại đại bộ phận ngàn pháp chúa tể khi đối mặt với việc không gian bị Chấn Phong Châu phong tỏa thì không có biện pháp.
"Có không gian phong tỏa của Chấn Phong Châu, tuyệt đối đủ để ta chém giết một vị ngàn pháp chúa tể."
"Ngươi hẳn là định rời khỏi Cổ Tiên thành một thời gian nhỉ..."
"Chờ chút."
Tiêu hết toàn bộ hai trăm chín mươi điểm luân hồi, Sở Phong Miên chuẩn bị rời khỏi Cổ Tiên thành.
Thật quý.
"Đương nhiên, đây cũng là một cuộc giao dịch, chỉ cần ngươi đồng ý giúp ta việc này, ta có thể cho ngươi một ít bảo vật có lợi cực lớn cho tinh thể võ đạo của ngươi."
Cho nên Sở Phong Miên cũng định sau khi giao dịch xong với Luân Hồi lão nhân sẽ nhanh chóng rời khỏi Cổ Tiên thành để tránh bão.
"Không biết tiền bối cần ta làm gì?"
"Đó là một tòa bảo tàng ta để lại khi còn sống."
Ngay lúc này, Luân Hồi lão nhân lại đột nhiên mở lời.
Nhưng việc muốn chém giết một vị ngàn pháp chúa tể lại vô cùng khó khăn, dù đối phương một lòng muốn bỏ chạy thì Sở Phong Miên cũng khó mà ngăn cản.
"Không sai, ta định rời khỏi Cổ Tiên thành để tránh sóng gió."
Chí bảo do Không Chi Chủ để lại.
50 điểm luân hồi, gần bằng giá một thanh thần binh ngũ đẳng.
Trong tay bất cứ vị ngàn pháp chúa tể nào cũng có thần binh, dù thần binh của đối phương là thần binh ngũ đẳng kém nhất thì cũng đủ để bù lại hao phí của Chấn Phong Châu.
Nếu đối phương có thần binh tứ đẳng, hoặc như Hắc Ám Chi Chủ còn có những bảo vật khác, thì việc Sở Phong Miên sử dụng Chấn Phong Châu chắc chắn sẽ lời lớn.
Giống như Hắc Tầm Chi Chủ trước kia, thực lực kém xa Sở Phong Miên nhưng khi hắn muốn trốn vào dòng sông thời gian thì Sở Phong Miên cũng không cách nào ngăn cản.
Sở Phong Miên gật đầu đáp lời.
Nhưng lần này Luân Hồi lão nhân lại chủ động mở lời với Sở Phong Miên.
Chấn Phong Châu này thực chất chỉ là một loại bảo vật Không Chi Chủ tiện tay luyện chế, vì vậy số lượng còn sót lại không ít.
"Rất đơn giản, ta cần ngươi đến một nơi, lấy một món đồ rồi mang đến Cổ Tiên thành giao cho ta."
Mua hai viên nguyên giới thạch mất hai trăm điểm luân hồi, còn lại chín mươi điểm.
"A? Chấn Phong Châu?"
Dùng một lần mất 50 điểm luân hồi, cái giá này quả thực không rẻ.
Sở Phong Miên không khỏi mở miệng hỏi.
Sở Phong Miên xem kỹ trong màn nước kho bảo vật của Luân Hồi lão nhân.
Luân Hồi lão nhân đi thẳng vào vấn đề.
Trong những ngàn pháp chúa tể này, không thiếu loại khí tức sức mạnh kia, khiến Sở Phong Miên cảm giác như ngồi trên đống lửa, cực kỳ nguy hiểm.
Sở Phong Miên cũng đã từng trải nghiệm sức mạnh của Chấn Phong Châu, nên hiểu rõ điều này, dù hắn dốc toàn lực cũng không thể phá vỡ phong tỏa không gian của Chấn Phong Châu.
Luân Hồi lão nhân bình tĩnh mở miệng nói.
"Tòa bảo tàng kia hẳn là đang ở Kỷ Nguyên Cuối Cùng, ngươi tu hành tinh thể võ đạo, Kỷ Nguyên Cuối Cùng đối với ngươi không tính là quá nguy hiểm, với thực lực của ngươi chắc là làm được."
"Trong tòa bảo tàng đó, ta chỉ cần ngươi thu một món đồ lại cho ta, những thứ khác ngươi có thể giữ, trong đó rất nhiều bảo vật có lợi lớn cho tinh thể võ đạo của ngươi."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận