Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 340: Đánh lén kiếm quang

"Đại thống lĩnh lại bị người này chế ngự."
"Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ nói quân đoàn Diệt Phách của chúng ta không có ai chống lại được người này sao?" Vô số cường giả của quân đoàn Diệt Phách nhìn trận chiến giữa Sở Phong Miên và Ngạo Trấn Viễn, ai nấy đều ngẩn người.
Ngạo Trấn Viễn, một Thần Lực Cảnh thất trọng lại bị Sở Phong Miên chế ngự, thậm chí năm con quỷ thần mà Ngạo Trấn Viễn nuôi dưỡng cũng đều bị Sở Phong Miên thôn phệ, luyện hóa.
Đây là cường giả đệ nhất của quân đoàn Diệt Phách bọn họ, một nhân vật có danh tiếng trong toàn Tần Hoàng Quốc Độ, không ai ngờ được lại rơi vào kết cục này.
"Người này rốt cuộc có lai lịch gì? Sao lại xuất hiện một người mạnh đến vậy một cách vô thanh vô tức thế này? Thực sự là còn đáng sợ hơn cả Triệu Vô Địch!" Phó thống lĩnh Phong Viêm nhìn Sở Phong Miên, lẩm bẩm nói.
Triệu Vô Địch đích thật là cường đại, nhưng Triệu Vô Địch lại quật khởi từ trong Tần Hoàng Quốc Độ, mọi người đều biết rõ lai lịch của Triệu Vô Địch, cho dù hắn có mạnh mẽ thì trong lòng mọi người cũng không quá e ngại.
Nhưng hiện tại, Sở Phong Miên giống như là một người từ trong khe đá chui ra, bọn họ ngay cả lai lịch của Sở Phong Miên cũng không biết.
Nếu như một vị Thánh giả mạnh hơn cả Ngạo Trấn Viễn đánh bại hắn thì đám người cũng không cảm thấy thế này, vì đó là điều dễ hiểu.
Nhưng bây giờ, Sở Phong Miên chỉ là một võ giả Ngự Phong Cảnh, giống như một con kiến nhỏ bé, vậy mà lại có thể đánh bại Ngạo Trấn Viễn.
Sự thần bí này mới khiến mọi người e ngại.
"Tần Hoàng Quốc Độ, thật sự là sắp đổi trời rồi."
Trên bầu trời, Sở Phong Miên đã bức lui Ngạo Trấn Viễn, hắn lại khẽ động thân, lần nữa lao đến.
Hắn không cam tâm, cho dù hắn rõ ràng năm con quỷ thần này đã bị Sở Phong Miên thôn phệ, hắn đã mất thế.
Nhưng hắn tuyệt đối không cam lòng! Một cường giả đáng sợ Thần Lực Cảnh thất trọng như hắn, chúa tể một phương, sao có thể bị một võ giả Ngự Phong Cảnh đánh bại?
Hôm nay dù thế nào đi nữa, hắn cũng sẽ không đầu hàng, hắn muốn liều hết sức lực, đánh bại Sở Phong Miên.
"Tiểu súc sinh, ta không tin hôm nay ngươi có thể đánh bại ta! Quỷ thần giận dữ! Thương Sinh Diệt!" Ngạo Trấn Viễn bộc phát linh lực toàn thân, giống như một con quỷ thần thật sự, hai tay ngưng tụ, một chưởng oanh sát về phía Sở Phong Miên, phải dùng hết sức lực cuối cùng để oanh sát Sở Phong Miên.
Chỉ là Sở Phong Miên rõ ràng, Ngạo Trấn Viễn này đã là nỏ mạnh hết đà, mặt hắn bình tĩnh, chân khẽ động, cả người liền đến trước mặt Ngạo Trấn Viễn.
Chỉ thấy Sở Phong Miên lần nữa thúc giục Phong Nhiêu Bi, lại là một lần oanh kích, sức lực cuối cùng ngưng tụ thành một chưởng đã bị Phong Nhiêu Bi hóa giải.
Đồng thời trong lòng bàn tay Sở Phong Miên cũng ngưng tụ một đạo ấn ký màu đen, đột nhiên đánh về phía Ngạo Trấn Viễn.
"Ngươi không phải muốn luyện ta thành quỷ thần sao? Vậy thì tốt, ta sẽ biến ngươi thành nô lệ của ta! Một tiếng thần phục ta, làm việc cho ta, thực lực của ngươi không phải cường đại sao, giữ lại ngươi cũng có tác dụng!" Sở Phong Miên vừa nói vừa vận chuyển linh lực, hóa thành một đạo Chư Thiên Sinh Tử Ấn, trực tiếp đánh về phía Ngạo Trấn Viễn.
Hắn muốn khắc Chư Thiên Sinh Tử Ấn này vào sâu trong tâm thần Ngạo Trấn Viễn, khiến cho cả thể xác và tinh thần hắn thần phục Sở Phong Miên, làm nô lệ cho Sở Phong Miên, mãi mãi thần phục Sở Phong Miên.
"Không thể nào! Ta là Thánh giả! Chúa tể một phương! Sao lại bị người khống chế! Không thể nào, ngươi đừng hòng khống chế ta!" Ngạo Trấn Viễn cảm nhận được sự khủng bố của Chư Thiên Sinh Tử Ấn mà Sở Phong Miên đánh ra, điên cuồng gào lên.
Hắn cảm giác được, một khi Chư Thiên Sinh Tử Ấn này khắc sâu vào nội tâm hắn, cả đời hắn sẽ trở thành nô lệ của Sở Phong Miên, thậm chí bị khống chế tư tưởng, trong lòng không thể nào sinh phản tâm với Sở Phong Miên.
Phải vĩnh viễn phục vụ kẻ mà hắn hận nhất, đây quả thực là một sự giày vò đến cực điểm, Ngạo Trấn Viễn dù có chết cũng không muốn rơi vào tình cảnh này.
Trong cơ thể hắn, lại bộc phát ra một nguồn lực lượng kinh khủng hơn so với tuyệt cảnh.
Ngạo Trấn Viễn, một cường giả Thần Lực Cảnh thất trọng, lòng tự trọng của chúa tể một phương hoàn toàn bộc phát ra, hắn phải dùng hết tất cả sức lực cuối cùng, phải phản kháng Sở Phong Miên.
"Quỷ thần bất diệt! Nhân nhân vi quỷ!" Ngạo Trấn Viễn bộc phát lực lượng cuối cùng, liều mạng.
Thân thể hắn bắt đầu biến đổi theo hình dáng quỷ thần, khí tức trên người đã không còn sinh cơ mà chỉ có quỷ khí.
Hàng vạn loại võ kỹ trong nháy mắt đều bị Ngạo Trấn Viễn bộc phát ra, oanh giết về phía Sở Phong Miên.
Đây là đòn phản kích tuyệt cảnh cuối cùng của hắn, liệu có thể chống lại hay không, chỉ còn một bước này.
"Muốn phản kháng? Giãy giụa cũng chỉ phí công! Vô thượng long uy! Trấn áp! Chư Thiên Sinh Tử Ấn! Khắc vào!" Sở Phong Miên cũng lập tức bộc phát toàn bộ linh lực trên người, vô thượng long uy trấn áp quỷ khí của Ngạo Trấn Viễn, đồng thời Chư Thiên Sinh Tử Ấn cũng bị Sở Phong Miên đánh ra.
Muốn cưỡng ép khắc vào sâu trong nội tâm của Ngạo Trấn Viễn!
Cuộc đối đầu này là một trận chiến liều mạng thật sự, Sở Phong Miên thắng thì sẽ khắc Chư Thiên Sinh Tử Ấn vào người Ngạo Trấn Viễn, hàng phục Ngạo Trấn Viễn.
Còn Ngạo Trấn Viễn thắng thì có thể hoàn toàn phản sát Sở Phong Miên, chiếm đoạt hết kỳ ngộ trên người Sở Phong Miên, leo lên đỉnh phong.
Ván cược này, cả hai người đều bộc phát lực lượng mạnh nhất, không hề giữ lại.
Tinh huyết chiến long viễn cổ trên người Sở Phong Miên cũng bắt đầu sôi trào, đây là hình ảnh sức mạnh của hắn được thúc đẩy đến cực điểm.
Ngạo Trấn Viễn tuyệt đối là đối thủ mạnh nhất mà Sở Phong Miên từng gặp khi đến Tần Hoàng Quốc Độ.
Đại thống lĩnh của một trong tam đại quân đoàn Diệt Phách, quả thật là một nhân vật cực kỳ cường đại.
Cũng may là lúc nãy Sở Phong Miên thôn phệ sức mạnh của năm con quỷ thần, giúp hắn ngưng tụ thêm một trăm tích tinh huyết chiến long viễn cổ, thực lực lại tăng lên, bây giờ mới có thể ngăn chặn được Ngạo Trấn Viễn.
Nếu không, có lẽ trận chiến này Sở Phong Miên sẽ thua, chút nữa nữa là lật thuyền trong mương rồi.
Nhưng bây giờ, lực lượng của Sở Phong Miên đã bắt đầu vững vàng chế ngự lực lượng của Ngạo Trấn Viễn, hắn có muốn phản kháng cũng không còn quá nhiều sức lực nữa.
Ngạo Trấn Viễn sắp đạt đến cực hạn sức mạnh, sắp bại ngay thôi.
Nhưng ngay tại khoảnh khắc nghẹt thở đến cực hạn này, một vòng kiếm quang gần như là vô thanh vô tức giữa không gian đột ngột lao tới.
Nhắm chuẩn vào thân thể Sở Phong Miên, một kiếm chém tới.
Một kiếm này là một kiếm tất sát thật sự, không biết đã chờ đợi bao lâu cơ hội, mới chọn đúng thời điểm Sở Phong Miên và Ngạo Trấn Viễn thật sự liều mạng mà đánh ra.
"Tiểu súc sinh, ngươi chết đi!" Một tiếng cười dữ tợn điên cuồng vang lên, theo kiếm quang này, một bóng người xuất hiện.
Viên Siêu Quần.
Chính là người này, hiện tại thừa dịp Sở Phong Miên và Ngạo Trấn Viễn đang đối kháng, không rảnh phân thân, lại tìm được cơ hội tuyệt hảo này, một kiếm muốn đâm thủng Sở Phong Miên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận