Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5917: Thái Cổ ghi chép

Chương 5917: Ghi chép Thái Cổ
Một số loại tiên dược đặc biệt, chỉ sinh ra tại một số kỷ nguyên đặc biệt trong Biển Kỷ Nguyên.
Lão nhân Luân Hồi khi xưa, để gom nhặt những tiên dược cần thiết cho việc luyện chế đan dược, cũng từng đến Biển Kỷ Nguyên.
Hiện tại lão nhân Luân Hồi đã mất đi nhục thân, ngược lại không thể quay về Vĩnh Hằng đại lục, tự nhiên cũng không thể đến Biển Kỷ Nguyên.
Tiên dược hắn dùng để luyện đan hiện tại, đều là thông qua việc giao dịch với những chúa tể đương thời tiến vào Cổ Tiên thành mà có.
Đa phần những chúa tể đương thời tiến vào Cổ Tiên thành đều xuất thân từ Vĩnh Hằng đại lục, nên tiên dược mang đến cũng đều sinh ra ở Vĩnh Hằng đại lục.
Những thứ đến từ Biển Kỷ Nguyên thì lại cực kỳ hiếm.
Lão nhân Luân Hồi nhìn kỹ những tiên dược Sở Phong Miên đưa ra, trong ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Đây là lần đầu tiên Sở Phong Miên thấy được lão nhân Luân Hồi lộ vẻ vui mừng.
Bởi trước đó, mặc kệ là Sở Phong Miên đưa ra Tử Sam Tiên Mộc, một loại vật liệu tế tiên đặc biệt, hay là việc luyện thành một lò thần đan của lão nhân Luân Hồi.
Trên mặt lão nhân Luân Hồi đều không có bất kỳ biểu cảm nào, không hề rung động.
Tựa hồ mọi chuyện đều không làm lão nhân Luân Hồi cảm thấy hứng thú.
Đây là lần đầu tiên Sở Phong Miên thấy được biểu cảm của lão nhân Luân Hồi.
"Không sai, những tiên dược này dù phẩm chất không cao, nhưng trong đó một số lại là những vật liệu thiết yếu trong mấy tổ đan phương của ta, rất khó tìm thấy, ta đã ở Cổ Tiên thành này qua mấy thời đại mà vẫn không tìm được."
Lão nhân Luân Hồi rất nhanh đã xem hết những tiên dược mà Sở Phong Miên lấy ra.
Với nhãn lực của một tông sư đan đạo, hắn cũng nhanh chóng tìm ra được những tiên dược mình cần trong đống tiên dược chất như núi kia.
"Mấy loại này, là những thứ ta cần thiết."
Lão nhân Luân Hồi nhẹ nhàng động tay, từ đống tiên dược đó liền bay ra mười mấy gốc, rơi xuống trước mặt hắn.
"Về phần những cái khác, đối với ta vô dụng."
Thấy lão nhân Luân Hồi đã lựa chọn xong, Sở Phong Miên không khỏi cảm thán một tiếng, ánh mắt của lão nhân Luân Hồi thật cao.
Những tiên dược Sở Phong Miên đưa ra, tối thiểu cũng là những loại tiên dược cấp cao nhất ở Biển Kỷ Nguyên.
Đáng tiếc là những thứ có thể lọt vào mắt xanh của lão nhân Luân Hồi chỉ có mười mấy gốc tiên dược này.
Nhưng cũng không sao, chỉ cần lọt vào mắt lão nhân Luân Hồi thì đều có thể đổi được một chút luân hồi điểm.
"Những tiên dược này, tổng cộng có giá trị hai mươi lăm điểm luân hồi."
Lòng bàn tay của lão nhân Luân Hồi khẽ động, trên màn nước cũng hiện lên hình ảnh của mười mấy gốc tiên dược này, đồng thời bên dưới mỗi gốc tiên dược cũng xuất hiện từng con số, tượng trưng cho giá trị của chúng.
Lão nhân Luân Hồi giao dịch từ trước đến nay đều sòng phẳng, giá trị của mỗi loại bảo vật đều được đánh dấu rõ ràng.
Sở Phong Miên cũng chỉ nhìn thoáng qua, liền gật đầu, coi như bán mười mấy gốc tiên dược này cho lão nhân Luân Hồi.
Một mặt là do Sở Phong Miên có đủ tín nhiệm đối với lão nhân Luân Hồi, hắn tin rằng lão nhân Luân Hồi sẽ không lừa gạt mình.
Tín dự của lão nhân Luân Hồi đáng để Sở Phong Miên tin tưởng.
Mặt khác cũng là bởi vì Sở Phong Miên không tu đan đạo, những tiên dược này ở trong tay Sở Phong Miên cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, thà rằng đổi lấy thần đan để Sở Phong Miên tăng cường thực lực mà sử dụng.
Mười mấy gốc tiên dược bán được hai mươi năm điểm luân hồi.
Số này không chỉ có thể mua được sáu viên thần đan, mà còn dư luôn cả năm điểm luân hồi điểm cần thiết cho năm đạo kiếm thuật, không cần Sở Phong Miên phải nỗ lực tìm kiếm Tử Sam Tiên Mộc.
Ý trong lời của lão nhân Luân Hồi rất rõ ràng, Tử Sam Tiên Mộc đối với hắn mà nói ý nghĩa không lớn, nên giá hắn đưa ra không tính là cao.
Nhưng nếu như Sở Phong Miên bán Tử Sam Tiên Mộc này cho những chúa tể đã vẫn lạc khác, đặc biệt là những chúa tể đang cần thu thập vật liệu tế tiên nghi thức, chắc chắn có thể bán được với giá cao hơn nhiều.
"Năm đạo kiếm thuật này, sáu viên thần đan, ta muốn hết."
Nghĩ đến đây, Sở Phong Miên trực tiếp nhìn về phía lão nhân Luân Hồi mở miệng nói.
"Sáu viên thần đan, đều là của ngươi, vận may của ngươi không tệ, nếu ngươi đến muộn chút nữa, những thần đan này sẽ bị người khác mua mất."
Lão nhân Luân Hồi vừa bỏ sáu viên thần đan vào trong một cái bình ngọc đặc biệt rồi đưa cho Sở Phong Miên, vừa cười nói.
Thần đan do lão nhân Luân Hồi luyện chế ra ở Vĩnh Hằng đại lục cũng có danh tiếng rất lớn, nên số lượng những chúa tể đương thời sẵn sàng đến tìm mua không phải là ít.
Dù sao một viên thần đan có thể giúp một vị chúa tể khôi phục hoàn toàn vết thương, như thương thế của Cô Loan Ngọc, một viên thần đan cũng đủ để hoàn toàn hồi phục, giá trị của nó có thể tưởng tượng.
Đương nhiên muốn luyện hóa dược lực của thần đan này cũng cần một khoảng thời gian nhất định, nhưng dù sao cũng nhanh hơn so với việc tự mình chậm rãi hồi phục thương thế.
Về phần kiếm thuật thì đều được ghi chép trong những quyển ngọc giản.
Sở Phong Miên cầm lấy ngọc giản, bình ngọc, trên mặt cũng lộ ra ý cười.
Có sáu viên thần đan trong tay, việc tu luyện thần lực đạo của Sở Phong Miên, cần tích lũy sức mạnh căn nguyên, cuối cùng cũng đủ.
Tiếp theo Sở Phong Miên cần làm là tìm một nơi an toàn, thắp lên ngọn lửa thần lực, rèn luyện sức mạnh bản thân, trùng kích thần lực đạo đệ tam trọng cảnh giới.
Một khi có thể đạt đến thần lực đạo đệ tam trọng, sức mạnh của Sở Phong Miên cũng sẽ đủ để sánh ngang với lực lượng của chúa tể, khi đó Sở Phong Miên tuy không phải chúa tể, nhưng đã không khác gì một chúa tể chân chính.
Còn về năm đạo kiếm thuật này, đều bắt nguồn từ Thái Cổ, trong đó rất nhiều điều huyền diệu mà Sở Phong Miên chưa từng gặp qua.
Việc lĩnh hội toàn bộ, dung nhập vào Kiếm Đạo Cổ Tịch, đối với kiếm đạo của Sở Phong Miên cũng sẽ có sự giúp đỡ rất lớn.
Có thể nói lần giao dịch này với lão nhân Luân Hồi, đã mang lại cho Sở Phong Miên thu hoạch rất lớn.
"Năm đạo kiếm thuật này, thêm sáu viên thần đan, tổng cộng hai mươi ba điểm luân hồi, ngươi còn hai điểm, nếu không cần bảo vật thì có thể để dành đến lần sau lại đến tìm ta."
Lão nhân Luân Hồi nhìn về phía Sở Phong Miên mở miệng nói.
"Không cần, cho ta một bản Thái Cổ ghi chép đi."
Sở Phong Miên nhìn lão nhân Luân Hồi nói.
Hắn cũng không có ý định để dành, dù sao Sở Phong Miên cũng không thường xuyên đến Cổ Tiên thành này.
Nên hắn chọn một món, cũng là nhắm trúng một quyển sách.
Thái Cổ ghi chép.
Quyển sách này chính là do lão nhân Luân Hồi trước mắt viết.
Ghi chép lại rất nhiều chuyện mà lão nhân Luân Hồi đã thấy từ thời Thái Cổ đến nay, có thể coi như là một bách khoa toàn thư từ thời Thái Cổ.
Giá vừa đúng hai điểm luân hồi.
Một quyển sách mà giá trị tới hai điểm luân hồi.
Lão nhân Luân Hồi định giá đều dựa theo quy tắc, cho nên giá ông ta đưa ra sẽ không lung tung định giá.
Quyển Thái Cổ ghi chép này, nếu đáng giá hai điểm luân hồi, chắc chắn sẽ có những điểm đặc biệt của nó.
Sở Phong Miên so với những chúa tể cổ xưa, thứ thiếu sót nhất là kinh nghiệm.
Không thì hắn đã không đến mức nói chuyện một trận với Quỷ Thánh mà đã có thu hoạch lớn đến thế, cho nên quyển Thái Cổ ghi chép này rất phù hợp với Sở Phong Miên.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận