Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2404: Khôn Vu bộ lạc

Chương 2404: Khôn Vu bộ lạc.
Tiếng xấu của bộ lạc Ác Thạch ai ở Nam Hoang cũng đều biết, bộ lạc Ác Thạch, dũng mãnh thiện chiến, lại còn cực kỳ bao che khuyết điểm, đừng nói là gϊếт người, cứ xem như ai làm tổn thương người của bộ lạc Ác Thạch, thì đều sẽ gặp phải vô tận rắc rối. Tại toàn bộ các Vu tộc khác của Nam Hoang, khi đụng phải người của bộ lạc Ác Thạch, đều là kính nhi viễn chi.
"Không sai, chúng ta chính là người của bộ lạc Ác Thạch, ngươi dám gϊếт ta, ngươi cũng phải cнếт, đừng nói ngươi còn không phải là một vu chiến tướng, coi như ngươi là một vu chiến tướng thật sự, thì cũng trốn không khỏi sự truy sάt của bộ lạc Ác Thạch chúng ta!"
Nhìn thấy Vu Ma do dự, hai tên vu chiến sĩ của bộ lạc Ác Thạch kia, trên mặt đều lộ ra một chút vẻ hung ác.
"Bộ lạc Ác Thạch?"
Đối với sự uy hϊếρ của hai tên vu chiến sĩ bộ lạc Ác Thạch này, sắc mặt Sở Phong Miên lại không hề dao động.
"Thì sao?"
"Ngươi!"
Hai tên vu chiến sĩ bộ lạc Ác Thạch kia, còn muốn lớn tiếng nói thêm gì đó, thì bị Sở Phong Miên một lời ngắt lời.
"Động thủ."
Trong giọng nói của Sở Phong Miên, đã mang theo một chút mất kiên nhẫn.
Vu Ma đứng bên cạnh Sở Phong Miên, nghe vậy thì ánh mắt không do dự nữa, tiến đến bên cạnh hai tên vu chiến sĩ bộ lạc Ác Thạch, mỗi người một quyền, đem hai người bọn họ oanh sάt toàn bộ.
Làm xong tất cả những điều này, Vu Ma bèn ở bên cạnh tнι тнể bọn họ đào một cái hố lớn, chôn tнι тнể hai người xuống dưới, cái này mới trở lại bên cạnh Sở Phong Miên. Nếu đã quyết định động thủ, thì không cần phải do dự nữa, hủy тнι diệt tích, một mạch làm xong.
Nhìn xem hành động của Vu Ma, Sở Phong Miên cũng nhẹ gật đầu. Muốn thành tựu một đời cường giả, thì điều không cần nhất chính là do dự, sợ hãi rụt rè, làm sao thành tựu được một đời cường giả?
Làm xong hết mọi chuyện, Vu Ma mới trở lại bên cạnh Sở Phong Miên, thấp giọng nói ra.
"Hai người này, đều là vu chiến sĩ của bộ lạc Ác Thạch, địa vị không thấp, gϊếт bọn chúng, chỉ sợ bộ lạc Ác Thạch bên kia, sẽ không bỏ qua đâu."
"Thì sao? Bộ lạc Ác Thạch, nếu như biết điều một chút, thì còn có thể tự bảo vệ mình, nếu như không biết thời thế, ta không ngại dùng bộ lạc Ác Thạch, để tạo nên uy nghiêm của ta."
Sở Phong Miên lạnh nhạt nói ra. Bộ lạc Ác Thạch, cũng chỉ là một bộ lạc trung bình, người mạnh nhất, cũng chỉ là một vị vu chiến tướng vừa mới tấn thăng.
Thực lực hiện tại của Sở Phong Miên, dù vẫn còn muốn so với một vị vu chiến tướng yếu hơn một chút, bất quá đợi đến khi thực lực của Sở Phong Miên khôi phục thêm một chút nữa, hắn cũng không cần để một tên vu chiến tướng mới tấn thăng vào trong mắt.
Đổi lại trước đó, có lẽ Sở Phong Miên khi động thủ, còn có chút kiêng kị. Có cái Sừng Hươu Bảy Màu này, Sở Phong Miên lại không sợ gì nữa, cái Sừng Hươu Bảy Màu này, đủ để tương đương với một gốc tiên dược thượng phẩm, luyện chế thành đan dược, đủ để khôi phục không ít lực lượng cho Sở Phong Miên.
Đợi đến khi Sở Phong Miên khôi phục thực lực, dù cho toàn bộ bộ lạc Ác Thạch đến, Sở Phong Miên cũng không hề sợ hãi.
Nhìn thấy Sở Phong Miên tự tin như vậy, Vu Ma cũng không nói gì nữa. Hắn đã lựa chọn đứng về phía Sở Phong Miên, bây giờ cũng sẽ không nói lời làm nhụt chí, chỉ có thể mong đợi Sở Phong Miên thực sự có năng lực, đối kháng với bộ lạc Ác Thạch.
"Đi thôi, dẫn ta đi bộ lạc Khôn Vu xem xem, thụ chiếu cố lâu như vậy, cũng nên đi xem một chút."
Sở Phong Miên nhìn Vu Ma mở miệng nói.
Chuyện của hai tên vu chiến sĩ bộ lạc Ác Thạch này, đối với Sở Phong Miên mà nói, chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn. Sở Phong Miên chém gϊếт qua cường giả nhiều rồi, thậm chí đối mặt với Linh Kiếm Công Tử có địa vị cuối cùng nhất của Tiên Đế, Sở Phong Miên đều đã dự định trực tiếp chém gϊếт hắn.
Hiện tại chỉ là gϊếт hai vu chiến sĩ, căn bản không đáng để Sở Phong Miên bận tâm. Chỉ là từ trên người hai người bọn họ, Sở Phong Miên thấy được sự thần kỳ của Vu Thần võ đạo, khiến cho Sở Phong Miên đối với Vu Thần võ đạo càng thêm hứng thú.
Bất kỳ một bộ lạc Vu tộc nào, đều có truyền thừa Vu Thần võ đạo. Lần này đi bộ lạc Khôn Vu, Sở Phong Miên không chỉ mong muốn mượn bộ lạc Khôn Vu để tìm kiếm nơi Ngũ Hành tề tụ, mà hắn càng muốn xem thử, Vu Thần võ đạo ở bên trong bộ lạc Khôn Vu. Nếu có cơ hội, Sở Phong Miên dự định trực tiếp gia nhập bộ lạc Khôn Vu, học tập Vu Thần võ đạo, bất quá cuối cùng có thể thành công hay không, còn phải đến bộ lạc Khôn Vu rồi tính sau.
"Sở huynh đi theo ta."
Vu Ma nghe được lời nói của Sở Phong Miên, vội vàng dẫn Sở Phong Miên hướng về biên giới rừng núi Nam Hoang đi tới, hắn đi rất nhanh, tựa hồ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
Trong nháy mắt một canh giờ, Vu Ma đã dẫn Sở Phong Miên rời khỏi rừng núi Nam Hoang. Bộ lạc Khôn Vu, liền được xây dựa vào rừng núi Nam Hoang, bất quá lo lắng yêu thú hung thú uy hϊếρ trong rừng núi Nam Hoang, nên vẫn không có thành lập quá gần rừng núi Nam Hoang.
Vu Ma và Sở Phong Miên, sau khi rời khỏi rừng núi Nam Hoang này, cũng mất một canh giờ, mới rốt cục đi tới bộ lạc Khôn Vu nơi Vu Ma sống. Các bộ lạc Vu tộc, đều rất đơn sơ, từng tòa nhà gỗ được dựng lên bằng đất, xây cùng nhau, thì thành một bộ lạc Vu tộc.
Bất quá xung quanh bộ lạc Khôn Vu, vẫn có một chút phòng ngự thủ đoạn, từng cây đại thụ bị Vu tộc vót nhọn, trói lại, tạo thành một đường chắn, mấy chướng ngại vật này, đối với một vài yêu thú hung thú có thực lực yếu thì cũng có chút tác dụng phòng ngự.
Đại bộ phận Vu tộc, đều là chiều tà mới trở về trong bộ lạc nghỉ ngơi, ban ngày phần lớn thời gian, đều là ở bên ngoài lịch luyện, ở lại trong bộ lạc Vu tộc, chỉ có vu tế tự, vu dược sư, và mấy hài đồng Vu tộc chưa trưởng thành.
Nhìn thấy Vu Ma trở về, mấy Vu tộc phụ trách trông coi, vội vàng đẩy ra các chướng ngại vật trên đường, để Vu Ma đi vào, bất quá khi bọn họ nhìn thấy Sở Phong Miên ở phía sau Vu Ma, trong mắt đều lộ ra một chút kinh ngạc.
"Vu Ma, đây là?"
"Đây là Sở huynh, là người mà ta trước đó ngẫu nhiên cứu được, tế tự đại nhân đã bảo ta dẫn Sở huynh về, gặp mặt một lần." Vu Ma nghe được Vu tộc này hỏi, trực tiếp mở miệng nói, đồng thời trong tay hắn cũng có thêm một tấm bảng gỗ.
Phía trên tấm bảng gỗ này, khắc họa một kiểu cổ xưa tao nhã.
"Nguyên lai là khách của tế tự đại nhân."
Nhìn thấy tấm bảng gỗ, mấy Vu tộc kia, vội vội vàng vàng lui ra phía sau, cho đi.
"Đi vào đi." Sở Phong Miên đi theo Vu Ma, tiến vào bên trong bộ lạc Khôn Vu, thứ hắn liếc nhìn nhiều nhất, đều là một vài hài đồng Vu tộc. Bất quá nói là hài đồng, mấy Vu tộc này, cũng có chiều cao chừng bốn mươi, năm mươi mét, xem như là một người khổng lồ, bất quá trong Vu tộc, thì bọn họ đều chỉ là hài đồng mà thôi, chưa được xem là Vu tộc thực thụ.
Bộ lạc Khôn Vu, ở tại vùng Nam Hoang hoang vu, nơi này ngày thường, ít có Vu tộc bên ngoài nào đến. Nhìn thấy Sở Phong Miên đến, không ít hài đồng Vu tộc đều vô cùng hiếu kỳ, nhao nhao nhìn lại đây, hiếu kỳ đánh giá, thậm chí có không ít hài đồng Vu tộc gan lớn, còn đi đến bên cạnh Sở Phong Miên, quan sát kỹ lưỡng.
"Đây là Vu tộc mà Vu Ma ca ca cứu? Trông bộ dáng không lớn lắm."
"Bất quá nghe nói người này, là một vu dược sư, cho nên cố ý được tế tự đại nhân triệu kiến."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận